Chùm thơ "Nỗi đau còn đó…" của Tuệ Thiền Lê Bá Bôn (VT)
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019
Cọc cạch nhọc nhằn vòng quanh thế giới Ông muốn trao thông điệp hoà bình... Nhưng trải qua mấy nghìn năm Cái bản năng quyền lực Đã ngấm sâu vào hành tinh Và bom đạn bất nhân đang đi tìm Niềm vui lấn lướt! Và UNESCO còn mập mờ lúng túng Giữa “con” và “người”!
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Họ và tên: Lê Bá Bôn
Bút danh: Tuệ Thiền
Sinh ngày: 05/4/1951;
Tốt nghiệp đại học ngành Hành chính;
Nhà giáo hưu trí;
Nơi sinh: Bích La Đông, Triệu Đông, Triệu Phong, Quảng Trị;
Nơi ở: Ấp Bắc 1, Hoà Long, TX Bà Rịa, Bà Rịa-Vũng Tàu;
Email: lebabon04@gmail.com
_____
TUỆ THIỀN LÊ BÁ BÔN
CHÙM THƠ "NỖI ĐAU CÒN ĐÓ..."
(Trích trong Đường Về Minh Triết; NXB Văn Nghệ, 2007 - Tuệ Thiền Lê Bá Bôn)
Bút danh: Tuệ Thiền
Sinh ngày: 05/4/1951;
Tốt nghiệp đại học ngành Hành chính;
Nhà giáo hưu trí;
Nơi sinh: Bích La Đông, Triệu Đông, Triệu Phong, Quảng Trị;
Nơi ở: Ấp Bắc 1, Hoà Long, TX Bà Rịa, Bà Rịa-Vũng Tàu;
Email: lebabon04@gmail.com
_____
TUỆ THIỀN LÊ BÁ BÔN
CHÙM THƠ "NỖI ĐAU CÒN ĐÓ..."
(Trích trong Đường Về Minh Triết; NXB Văn Nghệ, 2007 - Tuệ Thiền Lê Bá Bôn)
1.
BUỒN CÙNG TAHER MADRASSWALLA
***
Cọc cạch nhọc nhằn vòng quanh thế giới
Ông muốn trao thông điệp hoà bình...
Nhưng trải qua mấy nghìn năm
Cái bản năng quyền lực
Đã ngấm sâu vào hành tinh
Và bom đạn bất nhân đang đi tìm
Niềm vui lấn lướt!
Và UNESCO còn mập mờ lúng túng
Giữa “con” và “người”!
(T. Madrasswalla là một người Ấn Độ; UNESCO là Tổ chức giáo dục, khoa học, văn hoá quốc tế).
---
2.
NGHE HOẠ MI HÓT
***
Hoạ mi ơi
Nghe sao mà thánh thót
Ta đang thất nghiệp vì không quen đút lót
Chim hót nhẹ thênh
Ta nặng trĩu nỗi buồn!
Hoạ mi ơi
Nghe sao mà vui thế
Ta đang đau tấm thân đời nổi ghẻ
Xảo quyệt, tham ô, trí thức rởm lúc nhúc trong từng nứt nẻ
Chim đang xuân
Ta còn hạ oi nồng!
Hoạ mi ơi
Ta yêu, yêu lắm
Mà lòng ta chưa một với tình em!
---
3.
NỖI BUỒN LẤM ĐẤT
NỖI BUỒN LẤM ĐẤT
***
Trút hơi thở sau một ngày kiệt lực
Bác nông dân chưa kịp giã từ con
Vết nứt nẻ trên tay bùn chân lấm
Nhìn lũ chúng tôi, thầm lặng tủi hờn
Lũ chúng tôi những hình nhân trí thức
Lánh ruộng đồng và coi rẻ nông dân
Bưng bát cơm - quên tâm hồn đất nước
Lòng đen ngòm danh lợi kẻ vong ân!...
Nhìn mặt bác, nỗi buồn tôi lấm đất
Thói tự hào bật khóc trước quê hương
Tôi quỳ xuống hôn cuộc đời chất phác
Nhớ những đắng cay - nhớ những bát cơm…
---
4.
ĐAU BUỒN CỦA CHỊ
***
Hồn phong kiến vấn vương
Chị thâm quầng ánh mắt
Cái thằng-cu-tông-đường
Vào giấc mơ nát ruột!
---
5.
NGHĨA TRANG QUÊ TÔI
***
Thuở ngô khoai vai kề vai thân thiện
Nay lô nhô lớn bé nghèo giàu
Mồ mả bỗng nhiên thành giai cấp
Đã chết rồi cũng chẳng được thương nhau!
---
6.
6.
LI HÔN
***
Trái tim hoá thạch đã trừ nhau
Tuổi thơ dồn cộng nỗi buồn đau
Tuổi thơ dồn cộng nỗi buồn đau
Nhân hoài điên đảo: trần thêm tục
Cha mẹ chia…, lòng con ở đâu?!
---
7.
TAN VỠ
***
Lọ hoa sững sờ
Chén li tức tối
Lũ trẻ nhà thút thít…
Chín chẳng làm mười, tan nát nhau!
---
8.
ỐC BIỂN
***
Điểm xuyết hoa văn hồn cát trắng
Lặng lẽ quên mình giữa cuộc vui
Tay ngà thiếu nữ tung nát vỏ
Ruột ứa buồn đau của đất trời!
---
9.
NHÀNH HOA BỂ KHỔ
(Nhớ câu thơ của một thiền sư: Trong ba nghìn cõi ấy/ Nơi đâu chẳng là nhà)
***
Cái ung thư đang giày vò thân chị
Nó di căn trên khắp nẻo tâm hồn
Bà con, bạn bè ngày đêm thăm viếng
Chị vẫn nằm giữa hiu hắt cô đơn!
Cảm thương chị, sư cô trao tuệ quán
Kể chị nghe chuyện Bồ tát xả thân
Giảng chị nghe về luân hồi, Phật tính
Về từ bi, vô ngã, cõi bình an…
Rồi ánh xuân cũng ghé vào bể khổ
Góc giường thiền thầm lặng một nhành hoa
Giữa cơn đau, sáng niềm-tin-Bồ-tát:
Vạn nẻo tâm linh đâu cũng quê nhà.
---
10.
NHỮNG CHIẾC THÙNG TỪ THIỆN
***
Chất chứa lỗi lầm của tất cả chúng sinh
Trời đất quặn lên cơn đau lũ lụt
Nước mắt phố làng chảy xuôi chảy ngược
Những chiếc thùng từ thiện đến an ủi sẻ chia…
Tận đáy lòng từ bi
Có lời sám hối
Trong bàn tay thân ái
In hằn thao thức về sự công bằng…
Những chiếc thùng từ thiện-nhân văn
Chắt chiu chân tình hiếu nghĩa.
---
11.
TRẦM TƯ HY MÃ
(Gửi người bạn nhà giáo)
***
Thời thực dụng, thế tình đầy khom cúi
Chỉ trầm tư Hy Mã cứu nhau thôi
Chắn bão táp những mái đầu thơ dại
Để nghìn sau còn gặp gỡ Con Người.
---
12.
TÂM ĐỐI XỨNG
***
Một bên là Thượng Đế
Một bên là cuộc đời
Biết làm tâm đối xứng:
Tỉnh Thức giữa An Vui.
(Thượng Đế là Chân Lí Tối Thượng,là Bản Thể Vũ Trụ, là Viên Giác).
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Vũng Tàu ngày 25/10/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét