Học campus và học online ở Mỹ – Bài Chu Tất Tiến (USA)
Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019
Trên một trang Facebook, một thành viên tự nhận là một Bác Sĩ còn đang làm việc ở Việt Nam, đã có những nhận xét thiếu sót về việc học On-Line ở Mỹ. Thành viên này cho rằng việc học On-Line của Trường University Of Phoenix là “dỏm,” chỉ cần đóng tiền là có bằng Tiến Sĩ, Thạc Sĩ hay Cử Nhân… Nhận xét này hoàn toàn sai lạc qua ba điểm: Về tính chất “Accredited” hay “Non-Accredited” của các văn bằng giáo dục cấp tại Hoa Kỳ, về giá trị của Trường University Of Phoenix, và về phương pháp học On-Line.
Ông là một nhà văn, nhà báo từ năm 1968 tại quê nhà
Hiện cư trú tại Hoa Kỳ
Email: vietnguyen2016@aol.com
_____
HỌC CAMPUS VÀ HỌC ONLINE Ở MỸ
Bài Chu Tất Tiến
***
Hiện cư trú tại Hoa Kỳ
Email: vietnguyen2016@aol.com
_____
HỌC CAMPUS VÀ HỌC ONLINE Ở MỸ
Bài Chu Tất Tiến
***
Trên một trang Facebook, một thành viên tự nhận là một Bác Sĩ còn đang làm việc ở Việt Nam, đã có những nhận xét thiếu sót về việc học On-Line ở Mỹ. Thành viên này cho rằng việc học On-Line của Trường University Of Phoenix là “dỏm,” chỉ cần đóng tiền là có bằng Tiến Sĩ, Thạc Sĩ hay Cử Nhân…
Nhận xét này hoàn toàn sai lạc qua ba điểm: Về tính chất “Accredited” hay “Non-Accredited” của các văn bằng giáo dục cấp tại Hoa Kỳ, về giá trị của Trường University Of Phoenix, và về phương pháp học On-Line.
Thực tế, Bộ Giáo Dục Hoa Kỳ (The United States Department of Education) không trực tiếp trách nhiệm về vấn đề “Accredited” hay “Non-Accredited” mà giao cho Hội Đồng Công Nhận Giáo Dục Cao Cấp (The Council for Higher Education Accreditation), cơ quan này lại chấp nhận các Cơ Quan Công Nhận Giá Trị Văn Bằng Địa Phương, (Regional Accrediting Organization), để các cơ quan địa phương này nghiên cứu các chương trình học, điều tra tính chất trung thực của từng văn bằng, rồi chứng nhận cho các trường Đại Học nằm trong địa phương của mình được Accredited hay không.
Sau khi nhận được sự chấp thuận của Regional Accrediting Organization, các trường Đại Học mới tuyên bố cho công chúng là trường mình là một trường “Accredited,” từ đó, giá trị của văn bằng cấp tại các trường đó mới được các nơi tuyển dụng hay các chương trình giáo dục cao hơn chấp nhận. Thí dụ như người có bằng “Bachelor” muốn đi học chương trình “Master” phải trình văn bằng Cử Nhân (Bachelor) hay Kỹ Sư (Engineer) của mình được cấp tại một trường Đại Học có “Accredited” thì mới được chấp nhận cho ghi danh vào học chương trình “Master.” Người xét đơn xin ghi danh có thể sẽ loại những sinh viên có văn bằng được cấp bởi những trường cấp dưới mà vô danh, không có giá trị. Nhiều trường Đại Học danh tiếng chỉ chấp nhận những sinh viên tốt nghiệp từ những trường nổi tiếng khác, ngoài ra còn xét điểm trung bình của những năm trước, dưới 3.5 đều bị loại.
University Of Phoenix (UOP), thành lập năm 1976 tại Phoenix, Arizona, là trường được ngành Giáo Dục Hoa Kỳ chính thức (Accredited) công nhận. Sau đó, UOP mở thêm chi nhánh tại San Jose, California. Đến năm 1989, UOP mới mở chương trình Online. Vì sự trung thực của các văn bằng cấp phát từ nơi này, nên các sinh viên từ khắp nơi đã ghi danh rất nhiều, riêng năm 2010 đã có 470,000 sinh viên ghi danh trên cả hai chương trình Online và Campus (học tại trường). Các văn bằng được cấp phát từ UOP đều có giá trị vững vàng: Bachelor, Master of Science, Master of Arts, và Ph.D. và được tất cả mọi cơ sở tuyển dụng nhân viên chấp nhận.
So sánh việc học Online và Campus
Không thể nói Học Campus khó khăn hơn học Online hay ngược lại, vì mỗi phương tiện đều có những lợi điểm khác nhau. Vì có những thông tin sai lạc về chương trình Online như đã nói ở trên, người viết bài này xin chia sẻ vài kinh nghiệm với việc học Online, riêng về phạm vi chương trình Master of Science of Psychology tại UOP mà thôi.
Để được ghi danh vào chương trình Master Of Science of Psychology của trường University of Phoenix, UOP, sinh viên phải có văn bằng Bachelor được cấp bởi một trường Accredited khác (như Cal State University Fullerton, nơi người viết tốt nghiệp Creative Writing) với số điểm trung bình là 3.5 trở lên. Chương trình học 2 năm và học 5 ngày 1 tuần, không có nghỉ hè hoặc nghỉ giữa mùa như ở Campus. Dĩ nhiên, trường không cấm nghỉ xả hơi, nhưng nếu sinh viên nào muốn hoàn tất chương trình này trong 2 năm thì không thể nghỉ xả hơi, vì nếu nghỉ thì chương trình kéo dài hơn rất nhiều.
Trở lại chương trình M.S. Psychology: mỗi tuần, sinh viên nhận được bài học (lecture) để nghiên cứu, rồi phải làm một bài luận dài từ 2,500 chữ trở lên, ba bài luận ngắn từ 300 chữ trở lên. Như vậy là phải viết liên tu bất tận, không nghỉ. Khó khăn nhất là Giáo sư lại chia nhóm sinh viên ra làm thành từng toán, mỗi toán bốn, năm người. Thành viên trong toán phải trao đổi với nhau qua email và điện thoại để làm chung một bài luận dài từ 5,000 chữ trở lên.
Mỗi sinh viên nhận một đoạn rồi viết gửi cho cả toán cùng đọc, nhưng không ai sửa cho ai cả vì điểm cá nhân, nên mỗi người tự trách nhiệm lấy phần mình: văn phạm và ý tưởng. Nhưng vì Giáo sư lại cho điểm chung, nếu toán có một người viết dở thì cả toán chịu điểm dở. Vì thế, nếu có ai viết dở quá, thì toán “đuổi” ra. Người bị đuổi sẽ phải ngưng học, vì không có toán nào chịu chấp nhận một người mà sẽ làm cho toán bị điểm kém! (Nếu ngưng học thì mất tiền, trường không hoàn lại!)
Điều quan trọng nữa là tất cả mọi bài làm đều phải được điểm B trở lên. Nếu có C như ở chương trình Bachelor, thì rớt! Vừa nhận được điểm C từ Giáo sư gửi cho, lập tức trường viết thư báo cho biết là “bạn đã bị đuổi học!” Người bị đuổi có thể năn nỉ Giáo sư cho thi lại (Make-Up test), thì tùy Giáo sư có thể cho thi lại hay không. Nếu được thi lại thì phải được điểm A mới gỡ được điểm C kia! Nếu thi lại mà chỉ có B thì vẫn rớt! Vì: A + C = B! Nếu chỉ có B, thì B + C = C+ chưa được B. Như đã nói trên, tất cả các bài phải B mới tốt nghiệp! C+ là rớt!
Kinh nghiệm của người viết: có một lần bị cúm mê man, nên gửi bài trễ một ngày, bị con C to tướng! Vài ngày sau, nhà trường gửi thư báo “Bạn không thể tiếp tục học chương trình này được nữa!” Phải gọi điện thoại năn nỉ bà Giáo Sư. Bà này khó tính vô cùng, mới đầu bà cương quyết không cho, và nói sẽ đọc lại những bài trước đây rồi mới cứu xét. May mà người viết đã được toàn bộ điểm A của những bài trước, cũng như từng được cả toán khen ngợi về khả năng viết Anh Ngữ gọn gàng và có tính thuyết phục, nên Bà mới gọi cho thi lại. Hú hồn! Chút xíu nữa là mất tiền uổng. (Chương trình Master of Science tốn $42,000.)
Vì thế, nếu có thể nói là chương trình học Online khó hơn học Campus thì cũng không sai lắm. Học Online có điểm lợi nhất là với những người phải đi làm, không có thời gian đến lớp. Ngoài ra, học Online đỡ mất thời giờ tìm... chỗ đậu xe! Thường, tại các trường như Cal State University, rất thiếu parking. Để có chỗ đậu xe, như người viết thường làm, là phải dừng xe tại bất cứ “lane” nào, không chạy rề rề, vì nhiều khi vừa thấy một chỗ trống là có hai, ba xe phóng tới, cho nên cứ đứng tại chỗ và liếc nhìn vào gương sau. Thấy một chàng hay nàng nào đi tàn tàn tới, thì mở cửa sổ xe và hỏi: “Bạn đậu chỗ nào đó?” rồi đi theo họ. Đôi khi, còn phải mời họ lên xe mình, rồi đưa đến chỗ họ đậu xe, mới chắc ăn là có chỗ parking, không bị trễ giờ vào lớp.
Dĩ nhiên, học Campus có lợi ở chỗ là được nhìn và nghe Giáo sư giảng bài trực tiếp, nếu có thắc mắc gì là hỏi ngay, còn học Online, nếu bí, thì phải tìm mọi cách nghiên cứu khác, hoặc phải viết thư cho Giáo sư, chờ trả lời vài ngày sau. Trên hết, phương tiện nào cũng giúp cho những người mê học, thích học, và cần học nhưng không có phương tiện nào giúp cho người lười học mà muốn có bằng như một số trường “dỏm,” sinh viên chỉ cần đóng học phí cao rồi làm quấy quá vài bài để được nhận bằng để lấy le, hoặc đem về treo trên vách, thỉnh thoảng nhìn lên và tự vái mình học giỏi.
Gửi từ
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hải ngoại ngày 26/6/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét