Anh đâu rồi, nắng có trắng miền quê? – Thơ Trương Thị Thanh Tâm (Mytho)
Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2019
Anh ạ, tháng ngày sao mà dài quá Đêm cũng buồn, lòng cảm thấy cô đơn Nhớ anh nhiều nào biết nói gì hơn Ta xa quá làm sao em nói nhỏ!
Tác giả Trương Thị Thanh Tâm
Sinh năm 1953, tại Gò Công
Hiện sinh sống tại TP. Mỹ Tho
Email: tinhnho1053@yahoo.com.vn
_____
***
Anh ạ, tháng ngày sao mà dài quá
Đêm cũng buồn, lòng cảm thấy cô đơn
Nhớ anh nhiều nào biết nói gì hơn
Ta xa quá làm sao em nói nhỏ!
Anh ạ, tháng ngày sao mà dài quá
Đêm cũng buồn, lòng cảm thấy cô đơn
Nhớ anh nhiều nào biết nói gì hơn
Ta xa quá làm sao em nói nhỏ!
Xuân đã về, mùa xuân qua vội vã
Anh đâu rồi, nắng có trắng miền quê?
Sương xuống lạnh, con đường nghe xa quá
(Biết bao giờ ta hội ngộ cùng nhau)
Anh đâu rồi, nắng có trắng miền quê?
Sương xuống lạnh, con đường nghe xa quá
(Biết bao giờ ta hội ngộ cùng nhau)
Tình vẫn còn, luôn nhớ lối anh về
Anh có nhớ, những lời anh thường nói
Trái tim anh, luôn có bóng em mà
Sao giờ đây, lời ấy đã phôi pha
Trái tim anh, luôn có bóng em mà
Sao giờ đây, lời ấy đã phôi pha
Không còn thấy hình anh qua màn ảnh
Sao anh nở quên em trái tim nhỏ
Nhưng tình cho anh rộng lớn bao la
Không phải em già còn anh trẻ quá
Nhưng tình cho anh rộng lớn bao la
Không phải em già còn anh trẻ quá
Nhưng tình em, yêu cử chỉ của anh
Đôi tay ấy luôn làm em yêu thích
Tay nâng cằm, tay đặt ở trái tim
(Và không quên tay nào anh hôn gió)
Tay nâng cằm, tay đặt ở trái tim
(Và không quên tay nào anh hôn gió)
Ơi yêu quá, tình ta luôn cất giấu
Chỉ mình anh, chắc anh hiểu tình em!
Chỉ mình anh, chắc anh hiểu tình em!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Mỹ Tho ngày 05/4/2019
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét