Chùm thơ “Em…” của Đan Thuỵ (Tây Ninh)
Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017
Em mang
trái tim sâu thẳm nghĩ suy Của người đàn bà dấu kín... Trong những
bon chen thời hội nhập Để trong tay hào nhoáng sắc mầu...
Tác giả Đan Thụy
QL 22B Hoà Thành Tây Ninh
SĐT: 091 826 6282
Email: damhaitn@gmail.com
_____
***
Em mang trái tim sâu
thẳm nghĩ suy
Của người đàn bà
dấu kín...
Trong những bon chen thời
hội nhập
Để trong tay hào
nhoáng sắc mầu...
Em mang nhịp
đập
Trái tim
người đàn bà nông nổi
Chỉ biết yêu thương,
giận hờn, sáng tối
Để trong tay chỉ nắm
được ưu phiền
Em mang nhịp đập
Trái tim người đàn bà
đa cảm
Đi băng qua vùng
tương lai chờ đợi
Để trong chiêm bao
đầy ắp... nồng nàn
Em người đàn bà
Mang nhịp đập trái
tim đầy kiêu hãnh
Trên hai vai oằn gánh
gió bão đời
Để cuộc sống mỗi ngày
vượt những đa đoan
Em người đàn bà Việt
Nam
Mang nhịp đập
trái tim nhân hậu
Nụ cười trên môi luôn
trong sáng
Sống hồn nhiên,
thân thiện
Mặc
cuộc đời luôn chạm những âu lo
Lồng ngực em
dù con tim hoá đá
Nhưng chắc chắn vẫn
còn khoảng lặng
Cảm nhận điều tốt
đẹp
Về anh...
Về mọi người xung
quanh...
Và thế giới
này...
EM... MỘT NGÀY TRÊN
SÔNG VÀM CỎ
***
Em lớn lên là bởi
Dòng sông Vàm* làm nôi
Bao ước mơ ấp ủ
Vắt trên nhành hoa mua
Sáng bên bờ Vàm Cỏ
Thảm lúa xanh rì rào
Lao xao làn sóng nhẹ
Chở phù xa mát lành
Con thuyền chở đầy nắng
Khoe sắc vàng bên sông
Trải lên sóng bồng bềnh
Thơm thơm mùa hương lúa
Trưa thả mình lướt nhẹ
Mái chèo khua bồng bềnh
Môi thanh tân cười nụ
Tỏa hương thầm như Sen
Bầu trời xanh mầu ngọc
Gió vít no cánh diều
Đâu đây tiếng chim hót
Bên gió đồng chiều sang
Chiều trên sông Vàm Cỏ
Cánh cò khép hoàng hôn
Mang giấc mơ của mẹ
Đong đầy tuổi thơ tôi
Em nghiêng bờ vai mỏng
Gánh hai mùa nắng, mưa
Mượn buổi chiều cho gió
Hong tóc chờ trăng lên
Trăng cong soi trên sóng
Nhè nhẹ cánh hoa rơi
Em... bao điều trăn trở
Câu thơ hoài... chơi vơi
Em lớn lên là bởi
Dòng sông Vàm* làm nôi
Bao ước mơ ấp ủ
Vắt trên nhành hoa mua
Sáng bên bờ Vàm Cỏ
Thảm lúa xanh rì rào
Lao xao làn sóng nhẹ
Chở phù xa mát lành
Con thuyền chở đầy nắng
Khoe sắc vàng bên sông
Trải lên sóng bồng bềnh
Thơm thơm mùa hương lúa
Trưa thả mình lướt nhẹ
Mái chèo khua bồng bềnh
Môi thanh tân cười nụ
Tỏa hương thầm như Sen
Bầu trời xanh mầu ngọc
Gió vít no cánh diều
Đâu đây tiếng chim hót
Bên gió đồng chiều sang
Chiều trên sông Vàm Cỏ
Cánh cò khép hoàng hôn
Mang giấc mơ của mẹ
Đong đầy tuổi thơ tôi
Em nghiêng bờ vai mỏng
Gánh hai mùa nắng, mưa
Mượn buổi chiều cho gió
Hong tóc chờ trăng lên
Trăng cong soi trên sóng
Nhè nhẹ cánh hoa rơi
Em... bao điều trăn trở
Câu thơ hoài... chơi vơi
----
*
Dòng sông Vàm còn gọi là dòng sông Vàm Cỏ Đông.
----
EM CHỜ ANH...
***
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Giọt mưa xiên thấm ướt... nhọc nhằn
Chiều xuống chậm con đường qua lạnh cóng
Dấu rêu buồn... mùa đông ngã nghiêng em
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Tháng mười hai mái phố ngập gió mùa...
Anh đã xa, xa nhiều ngày lá đổ
Chỉ bóng hình ngồi tự vấn con tim...
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Chợt nghe đời lắng đọng câu thơ...
Tiếng hát rong nửa chừng rơi trên phố
Phố quen rồi... con phố không tên
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Để lao xao, lắng lặng nhớ người
Chiếc khăn lụa thay vòng tay ấm
Tim thầm thì... thương tiếc sắc vàng phai
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Anh nơi đâu?!... em mưa trắng lấp trời...
***
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Giọt mưa xiên thấm ướt... nhọc nhằn
Chiều xuống chậm con đường qua lạnh cóng
Dấu rêu buồn... mùa đông ngã nghiêng em
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Tháng mười hai mái phố ngập gió mùa...
Anh đã xa, xa nhiều ngày lá đổ
Chỉ bóng hình ngồi tự vấn con tim...
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Chợt nghe đời lắng đọng câu thơ...
Tiếng hát rong nửa chừng rơi trên phố
Phố quen rồi... con phố không tên
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Để lao xao, lắng lặng nhớ người
Chiếc khăn lụa thay vòng tay ấm
Tim thầm thì... thương tiếc sắc vàng phai
Em chờ anh đi qua mùa rét buốt
Anh nơi đâu?!... em mưa trắng lấp trời...
KHÉP LẠI
***
Em khép lại những yêu thương một thuở
Bỏ mặc sau lưng hình bóng một người
Nghe gió ngút giữa lũng sâu vực thẳm
Ký ức buồn thinh lặng phía xa xăm
Em chợt thấy nơi thiên đàng đóng cửa
Nồng nàn xưa xin trả hết cho người
Đêm qua vội... nỗi đau ở lại
Dưới chân mình bờ vực dốc hoang vu
Dan díu chi giọt tình ngày tháng cũ
Và cánh chim lẻ bạn xa bầy
Giữa hư ảo mầu chiều sương khói
Rồi âm thầm buông lỏng vòng tay
Em về nhặt kỷ niệm chôn mộ gió
Thoáng nghe lòng còn vương vít mùi hương
Đã xa anh khoảng trời vô tận
Em còn chi!?
ngoài mảnh vỡ cuộc đời
... Và một ngày
em bất chợt nhận ra
Ngày sẽ qua
niềm đau đi tới
Em khép lại những yêu thương một thuở
Bỏ mặc sau lưng hình bóng một người
Nghe gió ngút giữa lũng sâu vực thẳm
Ký ức buồn thinh lặng phía xa xăm
Em chợt thấy nơi thiên đàng đóng cửa
Nồng nàn xưa xin trả hết cho người
Đêm qua vội... nỗi đau ở lại
Dưới chân mình bờ vực dốc hoang vu
Dan díu chi giọt tình ngày tháng cũ
Và cánh chim lẻ bạn xa bầy
Giữa hư ảo mầu chiều sương khói
Rồi âm thầm buông lỏng vòng tay
Em về nhặt kỷ niệm chôn mộ gió
Thoáng nghe lòng còn vương vít mùi hương
Đã xa anh khoảng trời vô tận
Em còn chi!?
ngoài mảnh vỡ cuộc đời
... Và một ngày
em bất chợt nhận ra
Ngày sẽ qua
niềm đau đi tới
Anh còn gì…?
giữ lại trong anh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 17/06/2017
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét