Home
» Thư viện thơ
» Góc đời…/ Em... Một ngày trên sông Vàm Cỏ/ Giọt nắng không tên – Thơ Đan Thụy (Tây Ninh)
Góc đời…/ Em... Một ngày trên sông Vàm Cỏ/ Giọt nắng không tên – Thơ Đan Thụy (Tây Ninh)
Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017
Tôi đi
qua bao mùa hạ nắng Bỏ mặc nụ cười trôi về phía xa Và đã thấy nỗi buồn gậm nhấm
Mùa gọi mùa thương chiếc lá long đong
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Đan Thụy
QL 22B Hoà Thành Tây Ninh
SĐT: 091 826 6282
Email: damhaitn@gmail.com
_____
*
Tôi đi
qua bao mùa hạ nắng
Bỏ mặc nụ cười trôi về phía xa
Và đã thấy nỗi buồn gậm nhấm
Mùa gọi mùa thương chiếc lá long đong
Đêm nhớ ngày- ngày nhớ chuyện xưa
Để ký ức trượt dài bối rối
Cho tuổi thơ ngủ quên thời nông nổi
Tiếng mưa rơi khóc vỡ thật thà
Chỉ xin anh chút bình yên muộn
Nghe thì thầm lời gió trái tim
Dấu kín niềm đau dù là kết thúc
Nói ra thành vết sẹo trong nhau
Mái tóc rối ngủ quên thềm vắng- muộn
Sương mù bay qua góc phố chiều
Ngày sẽ qua và ngày mai có khác
Xiết tay nhau trống rỗng... nụ cười.
Đan Thụy
EM… MỘT NGÀY TRÊN SÔNG VÀM CỎ
Em lớn lên là bởi
Dòng sông Vàm* làm nôi
Bao ước mơ ấp ủ
Vắt trên nhành hoa mua
Sáng bên bờ Vàm Cỏ
Thảm lúa xanh rì rào
Lao xao làn sóng nhẹ
Chở phù xa mát lành
Con thuyền chở đầy nắng
Khoe sắc vàng bên sông
Trải lên sóng bồng bềnh
Thơm thơm mùa hương lúa
Trưa thả mình lướt nhẹ
Mái chèo khua bồng bềnh
Môi thanh tân cười nụ
Tỏa hương thầm như Sen
Bầu trời xanh mầu ngọc
Gió vít no cánh diều
Đâu đây tiếng chim hót
Bên gió đồng chiều sang
Chiều trên sông Vàm Cỏ
Cánh cò khép hoàng hôn
Mang giấc mơ của mẹ
Đong đầy tuổi thơ tôi
Em nghiêng bờ vai mỏng
Gánh hai mùa nắng, mưa
Mượn buổi chiều cho gió
Hong tóc chờ trăng lên
Trăng cong soi trên sóng
Nhè nhẹ cánh hoa rơi
Em... bao điều trăn trở
Câu thơ hoài... chơi vơi.
Đan Thụy
GIỌT NẮNG KHÔNG TÊN
*
Em về bên anh rất khẽ
Thoáng trời điểm chút mưa bay
Hàng cây trong chiều im vắng
Giấc mơ chợt vỡ quanh đời
Em về thăm nơi chốn cũ
Một thời để vuột vòng tay
Gió bay qua mùa thu ấy
Đem ngày cất hết vào đêm
Em về tìm lại nụ hôn
Đánh rơi trên thềm nắng ngủ
Cơn đau cuối mùa dội lại
Người đi biền biệt thuở nào
Em về cuối ngày rất vội
Tóc mai vương ướt nhọc nhằn
Còi xe, đèn đường vàng úa
Gót mềm oằn gánh được- thua
... Bây chừ thênh thang nắng đợi
Chim non se sẽ chuyền cành
Mùa xanh mênh mang ký ức
Vụng về... khẽ gọi tên anh
Phương em bên này lộng gió
Me già trút lá ngủ quên
Trở trăn ngọn nguồn nỗi nhớ
Chờ chi giọt nắng không tên...
Bỏ mặc nụ cười trôi về phía xa
Và đã thấy nỗi buồn gậm nhấm
Mùa gọi mùa thương chiếc lá long đong
Đêm nhớ ngày- ngày nhớ chuyện xưa
Để ký ức trượt dài bối rối
Cho tuổi thơ ngủ quên thời nông nổi
Tiếng mưa rơi khóc vỡ thật thà
Chỉ xin anh chút bình yên muộn
Nghe thì thầm lời gió trái tim
Dấu kín niềm đau dù là kết thúc
Nói ra thành vết sẹo trong nhau
Mái tóc rối ngủ quên thềm vắng- muộn
Sương mù bay qua góc phố chiều
Ngày sẽ qua và ngày mai có khác
Xiết tay nhau trống rỗng... nụ cười.
Đan Thụy
EM… MỘT NGÀY TRÊN SÔNG VÀM CỎ
Em lớn lên là bởi
Dòng sông Vàm* làm nôi
Bao ước mơ ấp ủ
Vắt trên nhành hoa mua
Sáng bên bờ Vàm Cỏ
Thảm lúa xanh rì rào
Lao xao làn sóng nhẹ
Chở phù xa mát lành
Con thuyền chở đầy nắng
Khoe sắc vàng bên sông
Trải lên sóng bồng bềnh
Thơm thơm mùa hương lúa
Trưa thả mình lướt nhẹ
Mái chèo khua bồng bềnh
Môi thanh tân cười nụ
Tỏa hương thầm như Sen
Bầu trời xanh mầu ngọc
Gió vít no cánh diều
Đâu đây tiếng chim hót
Bên gió đồng chiều sang
Chiều trên sông Vàm Cỏ
Cánh cò khép hoàng hôn
Mang giấc mơ của mẹ
Đong đầy tuổi thơ tôi
Em nghiêng bờ vai mỏng
Gánh hai mùa nắng, mưa
Mượn buổi chiều cho gió
Hong tóc chờ trăng lên
Trăng cong soi trên sóng
Nhè nhẹ cánh hoa rơi
Em... bao điều trăn trở
Câu thơ hoài... chơi vơi.
Đan Thụy
GIỌT NẮNG KHÔNG TÊN
*
Em về bên anh rất khẽ
Thoáng trời điểm chút mưa bay
Hàng cây trong chiều im vắng
Giấc mơ chợt vỡ quanh đời
Em về thăm nơi chốn cũ
Một thời để vuột vòng tay
Gió bay qua mùa thu ấy
Đem ngày cất hết vào đêm
Em về tìm lại nụ hôn
Đánh rơi trên thềm nắng ngủ
Cơn đau cuối mùa dội lại
Người đi biền biệt thuở nào
Em về cuối ngày rất vội
Tóc mai vương ướt nhọc nhằn
Còi xe, đèn đường vàng úa
Gót mềm oằn gánh được- thua
... Bây chừ thênh thang nắng đợi
Chim non se sẽ chuyền cành
Mùa xanh mênh mang ký ức
Vụng về... khẽ gọi tên anh
Phương em bên này lộng gió
Me già trút lá ngủ quên
Trở trăn ngọn nguồn nỗi nhớ
Chờ chi giọt nắng không tên...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 16/05/2017
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét