Home
» Thư viện thơ
» Ba mươi năm/ Đời còn kiếp sau/ Đất quê, đâu cũng tình – Thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Ba mươi năm/ Đời còn kiếp sau/ Đất quê, đâu cũng tình – Thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017
Hơn ba mươi năm,
biền biệt Cà Mau Bến tàu đó, em biết còn chốn cũ Mái trường tỉnh tôi chưa lần
được học Rồi chiến tranh, từ đó cách xa mình
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Họ tên: Dư Thanh Tâm
Sinh năm 1949, tại Long Mỹ Cần Thơ
Quê gốc Cà Mau
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, Châu Đốc
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
- Gởi
Châu Đốc - Cà Mau
Hơn ba mươi năm, biền biệt Cà Mau
Bến tàu đó, em biết còn chốn cũ
Mái trường tỉnh tôi chưa lần được học
Rồi chiến tranh, từ đó cách xa mình
Nước nổi nơi nầy, nhớ gió U Minh
Điên điển bông vàng nhớ tràm bông trắng
Mắm Châu Đốc hương vị còn sâu đậm
Than đước Cà Mau âm ấm nỗi lòng
Hơn ba mươi năm, dấu bụi mù tăm
Nhưng dĩ vãng vẫn còn trong hơi thở
Cầu quay đó cũng một lần bỡ ngỡ
Mắt nhìn nhau, thương nhớ đến bây giờ
Cà Mau em, là nét đẹp trong thơ
Châu Đốc tôi, dòng phù sa bồi mãi
Có thổn thức mới thấy lòng trống trải
Có xa quê mới thấu hiểu bao điều!
Bến tàu đó, em biết còn chốn cũ
Mái trường tỉnh tôi chưa lần được học
Rồi chiến tranh, từ đó cách xa mình
Nước nổi nơi nầy, nhớ gió U Minh
Điên điển bông vàng nhớ tràm bông trắng
Mắm Châu Đốc hương vị còn sâu đậm
Than đước Cà Mau âm ấm nỗi lòng
Hơn ba mươi năm, dấu bụi mù tăm
Nhưng dĩ vãng vẫn còn trong hơi thở
Cầu quay đó cũng một lần bỡ ngỡ
Mắt nhìn nhau, thương nhớ đến bây giờ
Cà Mau em, là nét đẹp trong thơ
Châu Đốc tôi, dòng phù sa bồi mãi
Có thổn thức mới thấy lòng trống trải
Có xa quê mới thấu hiểu bao điều!
ĐỜI CÒN KIẾP SAU
***
Một chút gì còn lại
Trên môi mắt một người
Đời chia bao nhánh khổ
Suốt đường trần chông gai.
Bốn phương nào cũng nắng
Tám hướng một vùng mưa
Sóng lòng dâng thành bão
Người trở thành... người xưa.
Ta thấy trời cố quận
Cây đa và mái đình
Chiếc cầu tre thuở đó
Ráng chiều vàng bờ kinh.
Lòng người còn u ám
Dưới hào quang từ bi
Lời kinh không thể mở
Cửa thiên đường ta đi.
Thượng Đế luôn sòng phẳng
Nếu còn nợ nần nhau
Không thể vay không trả
Một chút gì còn lại
Trên môi mắt một người
Đời chia bao nhánh khổ
Suốt đường trần chông gai.
Bốn phương nào cũng nắng
Tám hướng một vùng mưa
Sóng lòng dâng thành bão
Người trở thành... người xưa.
Ta thấy trời cố quận
Cây đa và mái đình
Chiếc cầu tre thuở đó
Ráng chiều vàng bờ kinh.
Lòng người còn u ám
Dưới hào quang từ bi
Lời kinh không thể mở
Cửa thiên đường ta đi.
Thượng Đế luôn sòng phẳng
Nếu còn nợ nần nhau
Không thể vay không trả
Nên đời còn kiếp sau!
28.4.2017
ĐẤT
QUÊ, ĐÂU CŨNG TÌNH
***
Em dòng
sông êm ả
Chở nắng vàng bình minh
Thời gian chờ ở bến
Đất quê, đâu cũng tình!
Chở nắng vàng bình minh
Thời gian chờ ở bến
Đất quê, đâu cũng tình!
Tóc em dài sóng lượn
Nghiêng đời với nghìn xưa
Ướp tình anh hương gió
Em nói gì trong mưa!
Nghiêng đời với nghìn xưa
Ướp tình anh hương gió
Em nói gì trong mưa!
Sông Bình Di uốn khúc
Sương sớm lá đời xanh
Nhịp tim hòa nhịp thở
Mắt em cười mắt anh!
Sương sớm lá đời xanh
Nhịp tim hòa nhịp thở
Mắt em cười mắt anh!
Vẫy tay chào biên giới
Phố Châu Đốc lên đèn
Hoa nhà ai hương thoảng
Tương tư anh và em!
Phố Châu Đốc lên đèn
Hoa nhà ai hương thoảng
Tương tư anh và em!
Bờ mi em khép lại
Là lúc anh mở lòng
Là lúc ta đắm đuối
Không gian nầy mênh mông!
Là lúc anh mở lòng
Là lúc ta đắm đuối
Không gian nầy mênh mông!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 23/05/2017
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét