Hoa Mận – Thơ Trần Mai Ngân (Vĩnh Long)
Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017
Bao năm
anh đi xa Để những ngày giáp tết Hoa Mận bâng khuâng nở Rơi trắng cả sân nhà...
Tác giả Trần Mai Ngân
Tên thật: Trần Mai Ngân
Hiện ở: Thành phố Vĩnh Long
Chủ trang blog Khúc Thụy Du
Email: Tranmaingan.2015@gmail.com
_____
Bao năm anh đi xa
Để những ngày giáp
tết
Hoa Mận bâng khuâng
nở
Rơi trắng cả sân
nhà...
Nơi em anh và Mạ cùng
ngồi
Chiếc võng chiều chao
nghiêng thân phận
Khoảng cách là hai
đầu lận đận
Võng cứ đong đưa,
đong đưa chiều!
Trôi qua, trôi qua
năm tháng cũng nhiều
Ta chia tay và những
điều chưa nói
Thời gian, không gian
lặng im mòn mỏi
Biết mần răng khi
duyên phận đã không thành!
Bao nhiêu năm anh đi
xa
Hoa Mận vẫn nở rơi
trắng sân nhà
Nơi anh và em cùng
ngồi, chừ vắng Mạ
Chiếc võng chiều đưa
kẽo kẹt buồn hiu!
Một ngày Đông mây xám
nét tiêu điều
Em muốn nói với anh-
em buồn lắm!
Hoa Mận trắng rơi
trên vai trên tóc
Như ngập ngừng như
khóc cho em!
Thôi nhắc nhiều chi
để buồn thêm
Hoa Mận cứ rơi đi...
trắng xoá
Hoa Mận cứ rơi đi...
trắng xoá
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi ngày 22/01/2017
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét