Chùm thơ “23 tháng Chạp ngày xưa” của Phan Kỷ Sửu (Tây Ninh)
Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017
Xuân
ấy, tối 23 tháng Chạp Má lom khom mua bánh, mua hoa... Đưa Táo về trời, con
quấn quýt Mai vàng đang nở rộ hiên nhà
Quê quán: TP. Tây Ninh Tỉnh Tây Ninh
Email: kysuuttv@yahoo.com.vn
_____
Xuân ấy, tối 23 tháng
Chạp
Má lom khom mua bánh,
mua hoa...
Đưa Táo về trời, con
quấn quýt
Mai vàng đang nở rộ
hiên nhà
Tết vài hôm nữa mà
như đã
Náo nức trên màu áo
mới may
Năm tháng sao mà trôi
vội quá
Cho tóc má nhiều sợi
nhạt phai?
Mới đó thôi mà, con
cứ nghĩ
Vậy mà mãi mãi đã xa
rồi
Tìm đâu? mà biết đâu
tìm nhỉ?
Hương khói nhòa cay mắt, má ơi!
23 tháng Chạp ngày
xưa ấy
Loáng thoáng trong
day dứt, ngậm ngùi
Tóc con đâu thể nào xanh
mãi
Để thấy bên con mắt
má cười..!
CUỐI NĂM BA VIẾNG MỒ
CON
Cuối năm ba viếng mồ
con
Ngày thơ ấu cũ như
còn đâu đây
Ngỡ là vừa bế trong
tay
Giọng cười, tiếng
nói.. chợt cay mắt già
Vậy mà đã mịt mờ xa
Thương sao từng tiếng
gọi ba ngọt ngào!
Nhớ thân phận trẻ mà
đau
Mới vừa chập chững...
phương nào mẹ ơi!
Con về quê nội cuối
trời
Thèm vòng tay ấm,
thèm lời mẹ ru...
Mà sao chỉ gió mùa
thu
Buốt lòng con đến bao
giờ mới thôi!
Ba mươi năm lắm nổi
trôi
Kiếp nghèo mái lá,
chợ đời nắng mưa!
Xót xa nói mấy cho
vừa
Đến khi nằm xuống vẩn
chưa một lần..!
Đoàn viên mái ấm mùa
xuân
Kiếp nào đây hởi số
phần trớ trêu?
Cuối năm hương nhạt
bóng chiều
Thẩn thờ nhớ mắt trẻ
hiu hắt buồn.!
Xuân Ất Mùi-2015.
ĐÂU NHÀNH MAI TRẮNG
XUÂN XƯA?
Để tưởng nhớ Nữ sĩ Sương Nguyệt Anh- ái nữ
của nhà thơ yêu nước Nguyễn Đình Chiểu trong chuyến về viếng núi Bà Đen (Tây
Ninh) vào dịp Nguyên tiêu xuân Tân Sửu-1901 để cùng ngắm hoa mai trắng ở trên
sườn núi và ngâm vịnh thưởng xuân cùng các nhà thơ tiền bối ở Tây Ninh. Thuở ấy
tại núi Bà Đen có nhiều hoa mai trắng và nữ sĩ đả viết một bài thơ Nôm và Hai
bài thơ Hán vịnh bạch mai..
Những nhành mai trắng
nở xuân nào
Tôi cố đi tìm chẳng
thấy đâu
Chỉ có sườn rêu chiều
xuống vội..
Cánh én bay về, ngơ
ngác chao.
Ơi! Nhớ sao mà da diết nhớ
Những dấu chân xưa
lối đá mòn
Bóng cổ thụ xanh,
xanh lá cỏ
Một chút hồn thơ biết
có còn?
Bà Nguyệt Anh dừng
lại nơi nào
Để tình mai trắng đá
in sâu
Những vần “Nhất thụ…”
muôn đời lắng (*)
Cùng giọng ngâm đâu
đó ngọt ngào..!
Đã hơn thể kỷ, xa xa
lắm
Lưng núi vẫn nghiêng
bóng mái chùa
Chông chênh ghềnh đá
nghe chuông vọng
Ngỡ bước ai về với lá
khô
Và giữa Nguyên Tiêu
đầy bóng nguyệt
Núi vẫn thâm trầm một
cõi tiên.
Mai trắng đã xa nhưng
vẫn hẹn
Với xuân trong nét
bút người hiền!
Xuân 2014
----
(*)
bài thơ chữ Hán "Linh sơn nhất thụ mai" một trong 3 bài thơ đầu tiên
viềt về núi Bà Đen của nữ sĩ Sương Nguyệt Anh.
----
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Tây Ninh ngày 22/01/2017
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét