Những vầng trăng đi lạc/ Dẫu xa Huế… – Thơ Phan Minh Châu (Nha Trang)
Thứ Hai, 19 tháng 12, 2016
Mười
sáu tuổi bạn xa nhà rất sớm Tìm cho mình đâu đó một vầng trăng Sáng lung linh
nơi ấy ngỡ đêm rằm Nhưng đâu biết trăng khi mờ khi tỏ
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
ĐT: 0922992662
_____
(viết tặng cho người bạn thơ có một thời sinh sống tại
Tuy Hoà Phú Yên hiện
định cư tại CALI)
Mười sáu tuổi bạn xa nhà rất sớm
Tìm cho mình đâu đó một vầng trăng
Sáng lung linh nơi ấy ngỡ đêm rằm
Nhưng đâu biết trăng khi mờ khi tỏ
Tìm cho mình đâu đó một vầng trăng
Sáng lung linh nơi ấy ngỡ đêm rằm
Nhưng đâu biết trăng khi mờ khi tỏ
Dứt mối tơ duyên khi tuổi xuân vừa nở
Khi tuổi đời đang ngào ngạt hương yêu
Khi mùa thu chiếc lá rụng bên chiều
Lại mộng tưởng những ngày xưa hò hẹn
Tình đã vỡ tình đầu như chén đắng
Chia tay người chốt lại những ngày vui
Bao nhiêu năm không lệch một đường ngôi
Vẫn còn đó niềm vui thời non dại
Bởi chênh lệch tuổi xuân thời con gái
Chia tay người man mác một niềm vui
Ta hững hờ giây phút buổi chia phôi
Và cũng hiểu âu cũng là định mệnh
Ta khép kín đời ta từ dạo ấy
Sống hững hờ bên những cuộc rong chơi
Trái tim ta còn đó khách không mời
Vẫn nhẹ đập theo nỗi buồn cố quận
Xa đất mẹ tưởng đâu chừng lúng túng
Trên đất người ráng ủ một mùa xuân
Sống cho cùng bao giấc mộng phù vân
Trên miếng đất không chung lòng chung óc
Trời se lạnh Ca Li buồn muốn khóc
Buổi ta về tìm lại chút tình thân
Đâu anh em đâu bè bạn xa gần
Và đâu nữa một thời ta sách vở
Tìm chi nữa một vầng trăng đã lỡ
Trăng phôi pha trong suốt những thu hồng
Ta gạn lọc trong những vầng trăng cũ
Sao vẫn buồn đâu đó những vầng trăng....
DẪU XA HUẾ NHƯNG VẪN
NHÌN THẤY HUẾ
(Viết tặng cho một người lính
nằm lại ở cổ thành Quãng Trị)
Dẫu xa Huế nhưng vẫn nhìn thấy Huế
Những tháng năm lửa đạn chảy điên cuồng
Ôi Quảng Trị cổ thành thơm tiếng hát
Tiếng ru hời … còn đó những màu quân
Dẫu xa Huế nhưng vẫn nhìn thấy Huế
Những tháng năm lửa đạn chảy điên cuồng
Ôi Quảng Trị cổ thành thơm tiếng hát
Tiếng ru hời … còn đó những màu quân
Tôi thương chị, thương anh, thương bầu bạn
Mấy mươi năm vật đổi với sao dời
Anh từ độ lên đường xa đất mẹ
Để Cổ Thành sáng lại tuổi đôi mươi
Ơi Thành Cổ mấy mươi năm rồi nhỉ?
Tám mốt ngày đêm lửa đạn trập trùng
Anh nằm lại bên kia bờ vĩ tuyến
Chị bên này thương nhúm cỏ quê hương
Tám mốt ngày đêm trời như giông bão
Tiếng đạn gầm xé nát Cổ Thành xưa
Là phận lính giữ giòng ranh Tổ Quốc
Để Cổ Thành sáng mãi với nghìn sau
Đất Quảng Trị từng lưu danh muôn thuở
Tuổi thanh xuân phút chốc hóa anh hùng
Ôi mảnh đất bạn tôi nằm lại đó
Để bốn mùa hoa cỏ vẫn thơm hương
Những năm tháng chưa vương màu áo lính
Bạn tôi yêu nơi ấy rất vô cùng
Cô gái Huế ôm nỗi lòng rất Huế
Đôi mắt buồn năm tháng chảy xa xăm
Bạn nằm xuống nơi cổ thành Quảng Trị
Đường đạn đi không biết tự phương nào
Đôi mắt vẫn hướng về vùng đất mẹ
Nơi có người con gái vẫn hằng mong
Dẫu xa Huế nhưng vẫn nhìn thấy huế
Bước chân ai qua mấy nhịp cầu Tràng
Phải em tôi một thời yêu áo lính
Khăn sô buồn không nỡ bước sang ngang...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nha Trang ngày 19/12/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét