Chùm thơ “Về Little Saigon nhớ một người” của Huy Uyên (USA)
Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016
Những
ngôi nhà lặng im Costa Mesa dịu nắng Em đi lâu rồi phải không? Tiếng gọi trong
chiều da diết...lạnh.
Tác giả Huy Uyên
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Những ngôi nhà lặng
im
Costa Mesa dịu nắng
Em đi lâu rồi phải
không?
Tiếng gọi trong chiều
da diết...lạnh.
Đâu đây lời ru của
quỷ
Bên đường những chiếc
lá rơi
Nhà người hoài đóng
cửa
Bên nhau xa cách trọn
đời.
Tôi thả chân buồn hè
phố Cali.
Suốt đời tìm ai không
thấy
Bao nhiêu năm còn lại
những gì
Treo tim giữa trời
đứng ngó.
Em bỏ lại trong tôi
bóng lẻ
Bầu trời nhỏ Little
Saigon
Ghế đá người lính già
ngày trước
Sao nước mắt hoài
chạy quanh?
Đã quên chưa lời hò
hẹn xưa
Gói ba lô trong tim
mà nhớ
Linh hồn bao chiến
hữu có về?
Hay lung linh rầu rầu
ngọn cỏ?
Buồn bu quanh đất
trời nước Mỷ
Về chi đây còn lại
ngẩn ngơ sầu
Hơn bốn-mươi-năm
làm đám tang lấp đầy
mộ chí
Vật vờ khói sương
chôn lấp đời nhau...
9-11-2016/ Little Saigon
2- TÂM SỰ BUỒN HO
Ly rượu trên tay uống
dở
Mà sao nước mắt tuôn
đầy
Bao năm quê người
đứng ngó
Sương chiều phai, nhạt
nắng mai.
Nhiều đêm lòng cứ
nghĩ hoài
Phận người điêu linh
khốn khó
Than dài, thở vắn
cùng ai
Đem-con-bỏ-đầu-phố-chợ.
Từ buổi ra đi dứt áo
Quê nhà mưa nắng bão
dông
Cha già nón chằm áo
vá
Mẹ già nước mắt lăn
quanh.
Cớ sao được mất tình
người
Anh em mắt nhìn phận
bạc
Bốn mươi năm qua nổi
trôi
Đàn vỡ, đứt dây,
tiếng hát.
Chiều Little Saigon
cháy đỏ
Một mình quạnh quẻ
hiên xưa
Ván bài, tàn y bỏ dở
Đá nát vàng phai cuối
trời.
Mấy ai khóc đời chinh
chiến
Ai đi bỏ lại bên
đường
Bỏ lại mộ bia đời
lính
Vô-danh mờ mịt cỏ
sương!
Vợ giờ một nắng hai
sương
Đùm con tới miền đất
lạ
Xây đời bằng con số
không
Thiên đường chao ơi
xa quá!
Ngồi đây vọng sầu cố quốc
Quanh chiều khuôn mặt
buồn thiu
Bạc đời chòm râu mái
tóc
Đời như chiếc bánh
bao chiều!
Tôi ODP, anh HO
Đem thân ngựa trâu
đất Mỷ
Cuối đời còn lại
hư-vô
Đất, nhà, đám tang,
mộ chí.
Thằng bạn hôm qua mới
gặp
Sang nay đốt xác
Bolsa
Lính xưa nhang tàn
hương tắt
Thôi biết về đâu mái
nhà!
Tình chia hai ngã
anh, em
Ra đi coi như đã hết
Bu quanh còn lại chút
tình
Chuyện người lính xưa
thua cuộc.
Ngồi đây ôm mặt mà
khóc
Cả đời quán trọ đất
người
Mai kia ai còn đứng
hát
Sao đời chưa một ngày
vui?
Mall PLT/ 2:10am/11-11-16
3- GẶP NGƯỜI LÍNH GIÀ
TRONG QUÁN CÀ PHÊ
Ngồi quán ly cà phê
đắng ngắt
Những mặt người hằn
mối thù câm
Hình như ai u hoài
lên mắt
Nhìn nhau xa xót
chạnh lòng.
Nhỏ to câu chuyện
ngậm ngùi
Thôi một đời người
tóc bạc trắng
Qua hết rồi ngày
tháng đầy vơi
Nơi đất người trào
cơn uất hận.
Chôn cuộc đời mỏi mòn
năm tháng
Giấc mơ xưa ôm mộng
sông hồ
Tình người bỏ đầu
sông cuối biển
Đào cho mình
chiếc-hố-hư-vô!
Nhìn xe, người qua
lại Saigon
Cố tìm ai đây giữ
hoài ký ức
Đời trao ta những bảy
mươi năm
Sống lây lất quê
người chờ chết.
Chiều nay sao anh
không hề nói
Xa quê làm tượng đá
mù câm
Sáng cốc cà phê,
thuốc vương sợi khói
Chiều ly rượu cay dỗ
giấc đêm nằm.
Gặp người lính già đã
mấy mươi năm
Hồn cũ còn phiêu linh
ngoài mặt trận
Chôn đời HO năm tháng
âm thầm
Nắm xương tàn về đâu
quê quán.
Thôi một đời tôi, anh
rao bán...
10-11-16/ mall Kim Biên/Cali
4- Ở SÂN BAY ORANGE
COUNTY
Biển núi cũng vắng em
Những chuyến bay mang
theo nổi nhớ
Mây trời quá đổi dịu
dàng
Tiễn người đi, đi
mãi.
Em còn đưa tay vẩy
Ăm ắp môi hôn giọng
cười
Ngàn đời và sau mãi
mãi
Cô đơn một bóng hình
tôi.
Đường lên đồi Orange
County
Chập chùng bước em
ngày đó
Giọt lệ sầu theo bước
em đi
Về bên ấy vây quanh
quạnh quẻ.
San Diego Chập chùng
tiếng gọi
Nắng mai còn vờn má,
tóc em
Mưa chiều lắt lay
buốt giá
Suốt đời tôi cứ mái
đi tìm.
Người cầm mộng xưa
lên núi ngồi
Ở đó ai buồn theo năm
tháng
Khói sóng quê nhà ôi
xa xăm
Mây trôi đi đâu màu
tro xám.
Tàu rời sân ga ai ở
lại
Tôi một mình ngơ ngẩn
sân ga
Nhớ người không hề
nói
Tình yêu ai dâu bể cả
đời.
Orange County 15-11-16
5- DI CHÚC VIẾT Ở MỸ
Tôi đi tìm em khắp
phố
Vương vấn đâu đây
bóng hình
Bên đường Sunflowers
chở gió
Costa Mesa lặng
thinh.
Ngờ em xe ngựa đi qua
Gió bay ngang từng
sợi tóc
Thôi đâu đây, mái nhà
Một mình em buồn ngồi
khóc.
Buổi chiều công viên
đầy nắng
Thoáng chút hơi sương
tràn về
Ta trọn cả đời xa
vắng
Em giờ tôi gọi có
nghe?
Ngôi nhà lặng im
trong làng
Ẩn nấp tình ai hơi
thở
Mái ngói đỏ che đổ
nghiêng
Có dấu tim ai trong
đó.
Ngày tháng chôn sầu
ký ức
Có lẻ giờ em đang
buồn
Mấy mươi năm đời
phiêu bạt
Quay về một con số
không.
Đã nhiều lần tôi dặn
lòng
Treo ngang nổi sầu
quên hết
Đợi mưa về làm đám
tang
Tôi, Cali. và nổi
chết.
Sunflowers 15-11-16
6- TRƯỚC KHI VỀ LẠI
SÀI GÒN
Ngày tháng tàn phai
quá-khứ
Sương chiều quanh lối
hoàng-hôn
Nguôi quên tình em
gặp lại
Dấu buồn chạy quanh
khắp sân.
Đứng dậy bỏ quán quay
về
Môi người vết thương
dao cắt
Đem tình ra chợ chia
hai
Mù lòa con tim cháy
đỏ.
Bỏ lại nổi niềm cô
quạnh
Hát hiu lòng sầu phố
xưa
Nhìn lại đầu người
bạc trắng
Dỗ mong kỷ niệm quay
về.
Nhớ hoài quê cũ mến
yêu
Cô đơn một mình đại
lộ
Chìm khuất bốn phía
chân trời
Hết rồi ơi em gái
nhỏ.
Ngày đi gởi tim ở lại
San Jose thung lủng
hoa vàng
Nước mắt chia hai tan
chảy
Điệp vàng rơi rụng
trong sân.
Tôi, em ngồi đếm u
buồn
Tuổi thơ chiến chinh
mất hết
Thui chột giấc mơ
quân vương...
Về lại Saigon, nhớ,
khóc.
Tình tôi chân trời
góc bể.
05-12-16
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 14/12/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét