Home
» Thư viện thơ
» Chùm thơ “Thánh ca buồn trong gió/ Đồi gió trăng/ Dấu buồn – Thơ Hoàng Anh 79 (An Giang)
Chùm thơ “Thánh ca buồn trong gió/ Đồi gió trăng/ Dấu buồn – Thơ Hoàng Anh 79 (An Giang)
Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016
Mỏi mòn
đợi dưới lầu chuông Em đi biền biệt dặm đường chim bay Mùa đông có chút heo may
Cơn mưa ngày cũ đến nay đã già
Tác giả Hoàng Anh 79
Đc nhà: 1S5 Lương Văn can, Chung cư Bình Khánh,
Bình Khánh, Long Xuyên, An Giang.
ĐT: 0918.974.522.
Email: homanhphihung.mt@gmail.com
____
Mỏi mòn đợi dưới lầu
chuông
Em đi biền biệt dặm
đường chim bay
Mùa đông có chút heo
may
Cơn mưa ngày cũ đến
nay đã già
Chuông nhà thờ vọng
nhẩn nha
Nhớ em tóc xoã mượt
mà câu kinh
Thôi thì ta cứ nín
thinh
Khoát lên chiếc áo
làm linh mục buồn
Đứng trên sườn dốc mù
sương
Dường như phía trước
cuối đường lá phai
Ngậm ngùi sông núi
thở dài
Nghe trong tiếng gió
có bài Thánh ca
Sầu riêng chỉ một
mình ta
Chắc rồi Chúa chẳng
đi qua nơi nầy
Biết tình chết tận
chân mây
Mà sao lòng vẫn đắng
cay muôn phần
Nửa đêm mừng Chúa
xuống trần
Lạy ngài ban chút
hồng ân kiếp nàn
U mê cứ ngỡ thiên
đàng
Tỉnh ra mới biết hỗn
mang đất trời!
22/12/2016
ĐỒI GIÓ TRĂNG
Ru ta chén rượu mềm
môi
Ngủ say đi nhé trên
đồi gió trăng
Buồn rơi theo lối ăn
năn
Bây giờ chỉ khói
sương giăng mịt mù
Đâu rồi mắt biếc tiểu
thư
Tình trôi xa lắc tàn
thu mấy mùa
Còn yêu chi nụ cười
xưa
Để mình hiu quạnh
giọt mưa rớt lòng
Nhớ chi một chút
hương nồng
Đêm nằm rượu chảy lớn
ròng tim, đau
Trả đời lại gánh công
hầu
Mà ta trót nợ bên cầu
chiêm bao
Trả em cái vẫy tay
chào
Câu kinh sớm tối
nhiệm mầu ta ru
Cuối đường còn mớ phù
du
Đưa tay bám víu mà
cưu mang mình
Lỡ rồi thôi kiếp phù
sinh
Sông hồ rộng lớn mà
tình đơn côi
Tàn đêm chén rượu đầy
vơi
Em ơi có biết đất
trời điêu linh!
Ngày 13/12/2016
DẤU BUỒN
Ngày mai em bước theo
chồng
Để đàn con nhỏ ẵm
bồng anh lo
Cớ gì mặt phải buồn
xo
Thôi em đừng trách lỡ
đò lỡ sông
Ngoài kia trời sắp
sang đông
Hình như có giọt mưa
lòng nào rơi
Em về bên đó mù khơi
Bên nầy thăm thẳm tím
trời quạnh hiu
Áo xưa ngày tháng
phai chiều
Trăm năm tình cũng
bấy nhiêu là sầu
Mai em mặt áo cô dâu
Chắc không màu áo
ngày đầu trao thân
Xe qua rớt lại bụi
lầm
Bay bay trong gió dư
âm một thời
Cũng tàn rồi giấc mơ
vui
Em đi xin để ngậm
ngùi riêng anh
Rồi đây tình cũ quên
nhanh
Bên vòng tay lạ dỗ
dành đời em
Đêm nghe lá rụng bên
thềm
Nhìn con thơ ngủ hằn
thêm dấu buồn!
Ngày 11/8/2016
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ An Giang ngày 27/12/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét