Chùm thơ “Ngày ở Niagara fall” của Huy Uyên (USA)
Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2016
Ngày Niagara fall lạnh đầy sương Mây đùn quanh cơn gió bấc Nhớ Đà Lạt,
Prenn lạ lung Ở sân bay Liên Khương em khóc.
Tác giả Huy Uyên
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Ngày Niagara fall lạnh đầy sương
Mây đùn
quanh cơn gió bấc
Nhớ Đà Lạt,
Prenn lạ lùng
Ở sân bay
Liên Khương em khóc.
Vẫn những
hàng phong trụi lá
Ngôi nhà
một mình lủng sâu
Chuyến xe
vội vàng bảo thổi
Bây giờ
em ở nơi đâu?
Bên đồi
thác nước bạc màu
Giấc mơ
mù trong đêm riêng lẻ
Những bụi
ngò gai trổ hoa
Xa nhau
nhiều chi đến thế!
Quay lại
Washington, Newyork
Tìm nhau
phố rộng, xe người
Hình như
bây giờ đã mất
Con đường
Magane quạnh quẻ quanh tôi.
Nhà người
khói lên tận trời
Mansfield
quanh co cao thấp
Những
hàng cây trụi lá đông về
Đồn binh
fort Niagara 150 năm lặng lẻ.
Niagara
bốn mùa sóng cuộn
Tình em
thác đổ bể dâu
Bên kia
sông Canada sừng sửng
Nước trôi
bạc màu.
2- Ở BẾN NEWYORK
Bên sông
dảy đồi chừng in bóng
Có mong
chi em một ngày về
Giữa
Newyork trời cao đất rộng
Xót xa
nhớ người lâu đã xa quê.
Tôi ở lại
đây một mình
Đâu rồi
bóng ai lẩn khuất
Nhấp nhô
tầng cao dưới nắng lên
Newyork
trong mắt người đã mất.
Manhattan
gọi ai từ thuở
Bỏ sông
xưa, bỏ cả giáo-đường
Bên kia
bờ từ đó
Bỏ lại
tình một thuở xa quên.
Trăm năm
dọi mình dưới ánh nắng mai
Statue-of-Liberty
lồng lộng
Tim người
có chảy theo sông dài
Em về
không để tôi trông ngóng.
Sông xa
êm đềm chảy
Nắng tan
những mái nhà tới trời
Chờ ai về
mà tôi đứng lại
Nước lơ
xanh lặng lờ trôi.
Linh-hồn
ai xưa có hiện về
Quanh
Ground Zero lặng buồn tê tái
Tượng đài
Washington bên kia
Chạy dài
nổi đau xưa Newyork.
Chia tay
người trên bến cảng
Tiếng hát
ngân dài từ phía sông xa
Biết em
có về không mà hò hẹn
Những chiếc
cầu chờ đợi tháng năm qua.
3- KHI ĐANG Ở MỸ
Còn lại
chiếc bóng dưới ngọn đèn vàng vỏ
Đứng ngã
tư Bolsa cắn môi cười
Ở giáo đường
tạ ơn ngày trước
Xa xôi
một buổi trở về.
Đêm vội
đi bỏ lại cuộc vui
Tôi quá giang
bến xe đời tháng chạp
Thao thức
ai để dạ bồi hồi
Quên mất
trái tim
để lại
nhà trước khi đến Mỹ.
Để ngậm
ngùi đau từng dong ruổi
Vội chi
tắt ánh đèn ngoài phố
qua rồi
lâu-đài-tình-ái chiêm-bao
Có khi nào
buồn không nhỏ?
Băng bó
vết thương dả vờ.
Em mang
mối tình thổ tả tặng tôi
Dưới cơn
mưa đêm bất tận
Biển
động, giàn hoa giấy, bầu trời
Em lẩn
trốn mùa đông gió cuộn.
Ngôn ngữ
em mặt người trần trụi
Em trốn
tôi giữa ngã ba đời
Ru tim
bao quanh huyền ảo
Hạnh phúc
người bao vây tôi.
Ở Mĩ trăm
vạn nẻo đường
Địa-ngục
vọng âm ma quái
Rượu cay,
đàn bà và em
Cớ sao
không hề quay lại.
Nữa đêm
tôi về đóng cửa
Ngậm ngùi
em và Pennsylvania
Tôi tỉnh
cơn mê trần thế
Đứng giữa
Cali ngậm ngùi.
Có bay đi
như cánh chim
Tìm nhau
ẩn núp nơi xứ lạ
Ẩn-dụ
tình bắn nát con tim
Hơi thở
người phả đầy con phố.
Những
cô-gái-điếm-buồn ở đó
Buổi sáng
qua
những
chuyến xe điện ngầm
Giờ này
em thức dậy
Vẽ khuôn
mặt tượng đá hình dung.
Những lá
phong tha thiết gọi chiều
Mùa ngậm ngùi
tiếc nhớ!
4- TEXAS, CHẶNG ĐƯỜNG DỪNG LẠI
Đâu rồi
hình bóng em xưa
Bên ngoài
lá chiều rơi rụng
Nổi buồn
bỏ lại Houston
Một mình
bên đường lặng đứng.
Ta mang
miếu đền qua Mỹ
Tặng tình
em cuộc phiêu du
Gởi tim
bên mộ chí
Mai sau
dỗ mắt môi người.
Lá trải
hạnh phúc bên đường
It's not
goodbye tình cũ
Tượng
người lính xưa gió sương
Sầu hai
mắt đầy nhớ!
Lên môi
nụ hôn ngào ngọt
Trước sân
mall Hòng Kông
Buồn có
thâu đêm khuôn mặt
Em kịp về
theo mưa không?
Love
means never having to say you're sorry
Hình như
có ai đang khóc
Nghĩa
trang Houston một người
Hai mươi
năm tình buồn Texas.
Quê hương
một thời đánh mất
Ra đi
ngày đó tóc xanh
Ngày
Austin giờ đã mất
Giữ lại
trong em tình buồn.
Buổi sáng
ở Mĩ đầy sương
Kể từ
chia tay ơi nhỏ!
Những
chuyến xe đi qua đường
Bỏ lại
mắt ai xa lộ.
Nước mắt,
bảo trời, dông tố
Tiếc chi
một buổi quay về
Vườn ai
chạy dài mút mắt
Nắng lên
còn lại mình tôi.
Tuồng như
tiếng em thở dài
Một ngày
quay về Texas
Houston
còn nhớ thương ai
Nhà người
đầy lời ru gió.
Houston
mùa này hoa nở...
5- QUA LAS VEGAS
Người
nghệ sĩ nghèo đất Mĩ
Người ăn
xin hai mắt mù câm
Chừng tay
nghiêng miền đất hứa
Las Vegas
nghèo quanh năm.
Huy-hoàng
quán rượu bên đường
Rộn ràng
sắc màu giọng nói
Casino
vui chật đông
Tiền ai
chất cao vời vợi?
Một mình
đếm đêm chân dặm bước
Lưu lạc
chi đây xứ sở người
Trắng/đen
bạc lòng người thuở trước
Las Vegas
lạnh lùng đêm trôi.
Tháp
Eifel lung linh đèn màu
Em đi bỏ
nơi này tiếng hát
Khải-hoàn-môn
đêm sâu
Paris trở
lại.
Đi rồi
sao không nhớ
Las Vegas
kiêu sa thiên đường
Đưa tay
ôm bóng hình xưa cũ
Cát
trắng, pha lê, môi mềm.
Rượu cạn
ly mà tình biếu không
Em thiên
nga khỏa thân trần ngoài phố
Lặng lẻ
rót buồn vào đêm
Dòng sông
hai bờ thác ngũ.
Sương
khuya rơi Las Vegas
Tịnh Yên
không bóng người
Đại lộ
lên đèn vờ kín khép
Ở đau rồi
em bỏ San Bernadine.
6- ĐI NGANG NEW CASTLES
Ngàn dặm
rừng thông mùa thay lá
Ở
Delaware nắng lên sớm mai
Bây giờ
Pennsyl. Có vui không nhỏ?
Tới Washington
DC bổng thở dài.
Lối về
đầy sương Newcastle
Đi ngang
lòng buồn vời vợi
Gần nhau
xa cách muôn trùng
Lối rẽ
Nicaraga ngái ngủ.
Theo
người về phía Nam đầy nhớ
Em đâu
còn ký ức ngày xưa
Tháng năm
Tam Kỳ con phố cũ
Tiễn nhau
đi từ ấy đến bây giờ.
Bên ấy
giờ tôi gọi có nghe
Làng
Churchville mùa này trở gió
Giáng
Sinh chuông đổ ngọt ngào
Nhà ai
chen ngang mái đỏ.
Không ghé
đâu ơi em gái
Nơi quê
người em còn nhớ tôi không?
Sáng
chiều em nguyện-cầu kinh kệ
Nghe từ
lâu em khoác nâu sòng.
Từ-biệt
em khi tới Baltimore
Bỏ lại
đằng sau hoài tiếc nhớ
Tôi một
mình và phố Washington
Quên hết
em từ dạo đó.
7- CHIỀU MUỘN WASHINGTON
Vẫn những
hàng phong lá đỏ
Sa mù đồi
núi vây sương
Towson
đợi chờ mấy ngã
Về chi
Washington quá buồn.
Gốc cao
trên đồi Capitol Hill
Potomac
River thinh lặng
Canal
chạy quanh phố chiều
Trong
xanh thoáng màu mây trắng.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 23/12/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét