Chạy mánh – Truyện ngắn Phan Minh Châu (Nha Trang)
Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016
“- Nói, mày làm nghề gì và mày phải nói thật
rõ ràng, tao mà phát hiện mày thiếu thành thật trong lời nói của mày thì tao sẽ
không tha cho mày đâu, tụi đàn em tao sẵn sàng lột da đầu và cắt lưỡi mày cho
diều ăn, mày nên nhớ một điều, đứa nào muốn làm ăn ngon lành ở đất này thì mỗi
năm phải cống cho tao 5 chai, bằng không đi đất khác mà làm, không được léng
phéng ở đây. Tao mà bắt được tao băm mày nát như tương sau đó cho chó ăn.” “- Dạ…Thưa
Đại…Ca em…Làm nghề chạy mánh ạ.”
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Phan Minh Châu
Địa chỉ: 3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
ĐT: 0922992662
Email: xua_roidiem@yahoo.com chauvespa1954@gmail.com
_____
Phan Minh Châu
CHẠY MÁNH
Địa chỉ: 3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
ĐT: 0922992662
Email: xua_roidiem@yahoo.com chauvespa1954@gmail.com
_____
Phan Minh Châu
CHẠY MÁNH
Một
thanh niên to con vạm vỡ, đầu húi cua, quần jean, áo pull, đi giày adias, dầu
thơm thứ thiệt xịt thơm phức, không thấy vợ con, chỉ thấy hắn sống một mình cô
đơn độc mã, đi đi, về về nơi căn nhà mới thuê. Xe hắn đi cũng là loại sang SH
hàng nhập hẵn hoi nằm giá cũng chừng trên trăm triệu. Hắn sống rất thoải mái,
đàng hoàng, minh bạch, không chọc phá ai, không mất lòng ai, sống bên bà con
lối xóm rất chân tình và được nhiều thiện cảm. Nơi hắn ở mấy anh công an khu
vực rất khoái hắn, bởi hắn là công dân lương thiện, hắn chưa có tiền án, tiền
sự, thậm chí chưa biết đến tờ giấy mời lên công an về tội này tội nọ. Hắn biết
ga lăng, nên biết các em thích gì, muốn gì và hắn đều chu toàn tất cả. Những cô
gái gần hắn đều có cảm tình, bởi hắn biết ăn nói và nói chuyện rất có duyên,
biết pha trò, biết chọc cười thiên hạ và biết làm cho thiên hạ vừa lòng.
Hắn
cũng thừa biết rằng, nơi hắn đang ở có một trùm xã hội đen chuyên đâm thuê chém
mướn, thằng này xuất thân là dân Hải Phòng thì phải, nơi mà trước đây sản sinh
ra Dung Hà trùm xã hội đen Sài gòn một thời sau này bị Năm Cam cho đàn em diệt
gọn trong một đêm đẹp trời và sau đó Năm Cam cũng vĩnh viễn ra đi với bản án tử
hình. Thằng này chuyên làm nghề cho vay nặng lãi, dắt mối, cướp bóc và đâm chém
như cơm bữa. Thấy mấy cái hình xăm trên ngực, trên tay hắn thì bà con ai cũng
hãi, cũng đủ khiếp và ngã ngửa ra bất tỉnh rồi, bóng con Chim Đại Bàng đang cất
cánh và mấy cái đầu lâu miệng mồm trống hoác, cái đầu trọc của hắn lổ chỗ những
vết thẹo chạy dài hai bên mặt và đôi mắt lồ lộ vẻ dâm đảng tột cùng. Thằng này
chúa háo sắc và lưu manh có cỡ, ai lỡ gặp hắn chỉ tìm đường mà trốn chứ không
dám đối diện, còn ai lỡ làm cái xương sườn của trùm xã hội đen này thì cũng hết
thời. Cũng xui cho hắn, vừa bước chân ra khỏi nhà đã gặp tổ trác.
- Ê
thằng kia lại đây!
- Dạ
chào bạn!
- Đ.M
ai bạn với mày.
- Dạ
chào đại ca, đai ca kêu em có chuyện gì không ạ?
Tao
hỏi mày điều này, thời gian gần đây kể từ khi tao về hùng cứ khu vực này, tao
để ý thấy mày không làm thủ tục cống lễ ra mắt cho tao, bọn đàn em tao về báo
cáo lại, chúng bảo mày coi thường thằng anh này, chắc mày hết đất sống.
- Dạ thưa anh.. Dạ thưa đai ca…
- Nói,
mày làm nghề gì và mày phải nói thật rõ ràng, tao mà phát hiện mày thiếu thành
thật trong lời nói của mày thì tao sẽ không tha cho mày đâu, tụi đàn em tao sẵn
sàng lột da đầu và cắt lưỡi mày cho diều ăn, mày nên nhớ một điều, đứa nào muốn
làm ăn ngon lành ở đất này thì mỗi năm phải cống cho tao 5 chai, bằng không đi
đất khác mà làm, không được léng phéng ở đây. Tao mà bắt được tao băm mày nát
như tương sau đó cho chó ăn.
- Dạ…Thưa
Đại…Ca em…Làm nghề chạy mánh ạ.
- Chạy
mánh là nghề gì? Mày nói rõ tao nghe!
- Dạ
nghề này khó giải thích lắm ạ, cụ thể như là…
- Cụ
thể thế nào nói tao nghe xem!
- Dạ…
Đại loại là làm công việc không bỏ vốn mà vẫn có tiền lời, mà lời rất lớn ạ,
dạ… Công việc này cũng khó giải thích rõ ràng được, hay là thế này, em hẹn đại
ca chủ nhật tuần tới em mời đại ca đến quán nhậu Hai Lúa làm ít chai rồi em sẽ
giải thích cho đại ca hiểu được không ạ?
- Cũng
được, nhưng mà mày liệu hồn, mày mà gạt tao là mày ân hận không kịp đó, coi
chừng chết không có chỗ chôn nghe con. Thôi mày làm gì thì làm đi tao còn việc
phải lo.
- Dạ,
thưa đại ca..
- Chuyện
gì nữa đây.
- Dạ
thưa đại ca, trước khi đại ca đi em có chuyện này cần báo cho đại ca biết để
đại ca lo mà điều trị.
- Chuyện
gì?
- Dạ
thưa đại ca. Trước đây ông nội em làm nghề thầy thuốc, mà là thầy thuốc chuyên
trị bịnh về sinh lý và rất nỗi tiếng từ Nam chí Bắc. Nhờ vậy em có học được mấy
ngón nghề của ông nội để chẩn bịnh, vì vậy lúc nãy nhìn sắc mặt của đại ca là
em biết đại ca đang mang trọng bịnh.
- Nói
bậy. Tao hồi giờ đâu biết đến bịnh tật là gì. Mà thôi mầy cứ nói thử xem tao
bịnh gì.
- Dạ
thưa đại ca, em xin nói thật lòng, có gì không phải xin đại ca bỏ qua cho.
- Được
rồi mầy cứ nói đi.
- Dạ
thưa đại ca nó là như thế này. Bộ phận sinh dục của đại ca nếu căn cứ vào màu
sắc của da mặt thì chỉ trong tuần này nó sẽ thâm tím và sưng to gấp ba lần và
không còn khả năng làm việc đó nữa.
- Láo,
thằng này láo. Tao mạnh khỏe như thế này mà mày lại đoán bịnh tao kiểu đó hả?
- Dạ
đại ca cứ bình tỉnh nghe em nói, tin hay không là quyền đại ca nhưng nếu trong
tuần này mà bộ phận sinh dục của đại ca không bị sưng lên thì em sẽ cống nạp
cho đại ca 5 chai, ngược lại đại ca tha cho em khoản tiền cống nạp hằng năm ạ.
- Mày
giỡn mặt hả, tự nhiên tao mất 5 chai à, mà mày làm gì có số tiền lớn như vậy.
- Thôi
được, nếu đại ca không tin thì em đưa tiền cho đại ca trước, đợi đến khi nào em
khám bộ đồ quý của đại ca nếu không đúng em sẽ mời đại ca uống một bữa thả giàn
và cống nạp hằng năm cho đại ca đầy đủ.
- Thôi
được. Tao thử tin mày một lần, mày mà trốn thì không có cửa với tao đâu nghen.
Tao cũng hứa với mày, nếu mày nói trúng thì số tiền cống nạp tao sẽ tha cho mày
luôn.
- Mà
chừng nào mầy kiểm tra?
- Dạ
sáng chủ nhật tuần này đại ca ạ, khoảng 8 giờ sáng mình uống cà phê xong rồi
tiến hành luôn được không ạ.
- Cũng
được, nhớ giữ lời đó, thôi tao đi đây, cứ y hẹn là được.
Đúng
như lời hứa, sáng chủ nhật trời mới bắt đầu tờ mờ sương hắn đã đến quán cà phê Hai
Lúa ngồi đợi. Gần chỗ hắn ngồi cũng có mấy bàn khách mà những vị khách này thì
cũng là dân địa phương ở đây, bọn họ cũng là dân máu mặt làm đủ thứ ngành nghề
để kiếm sống. Hắn giơ tay nhìn đồng hồ mới hơn 7 giờ sáng. Hắn thấy vẫn còn sớm
nên kêu thêm mấy chai bia và con khô mực ngồi lai rai một mình. Đúng 8 giờ thì
trùm xã hội đen lò dò đến, hắn mặc quần jean, áo thun sọc vàng, đi giày cao cổ,
vai quàng chiếc khăn ca rô đỏ chói, miệng phì phèo điếu xì gà habataba thơm
phức. Đi chung với hắn có hai thằng đàn em mặt mày bặm trợn, mặt dáo dác, mắt
láo liên như sợ bị ai phục kích thì phải.
- Dạ
em chào đại ca, em chờ đại ca nảy giờ, hắn đưa hai tay ra bắt.
- Thôi
khỏi cần, chú mày khám nhanh lên tao còn có công việc.
- Dạ
đại ca uống cà phê đã, còn sớm mà, nôn nao gì.
- Tao
phải về còn đi với em, mày coi chỗ nào thuận tiện thì khám đi.
- Dạ
được. Vậy mời đại ca theo em vào trong này, chỗ này vừa kín đáo cho đại ca vừa
sáng sủa rất thuận tiện để em khám ạ.
Nói
xong hắn bá vai thằng trùm xã hội đen kéo vào một toilet cách đó không xa.
- Đại
Ca cởi quần ra đi. Trùm xã hội đen ngoan ngoãn nghe lời hắn.
- Mày
khám lẹ giùm đi, sao có sưng không?
- Từ
từ mà đại ca, bịnh tật mà đại ca nôn nao quá làm sao em kiểm tra được.
Nói
xong hắn kiểm tra tỉ mỉ từng bộ phận trên bộ sinh dục của thằng trùm xã hội
đen, sau một hồi vân vê nhào nặn thỏa thích. Hắn nói:
- Thôi
được rồi, đại ca mặc quần lại đi, lần này em thua đại ca, em chịu cống nạp 5
chai, nhưng nói thật với đại ca từ xưa đến nay em chưa hề đoán bịnh ai sai bao
giờ. Thôi mời đại ca ra bàn mình lai rai chút xíu rồi em chung tiền. Thằng trùm
xã hội đen đâu biết rằng trong lúc hắn lum khum để thằng kia khám thì có một số
người trèo lên ngách cửa phòng tắm nhìn vào. Yên vị đâu đó xong, hắn móc túi
lấy sô tiền 5.000.000 đồng đắt lên bàn.
- Đại
ca đếm lại đi.
- Thôi
khỏi đếm, mà mày giỡn à. Tự nhiên mất 5 chai.
- Đại
ca cứ yên tâm nhận tiền đi và đại ca thích món gì cứ gọi, em thanh toán cho,
đại ca không phải nghĩ ngợi gì cả.
- Chú
mày làm gì mà tự nhiên mất số tiền lớn như vậy không thấy xót ruột à.
- Dạ
không ạ.
- Sẵn
đây em cũng nói thiệt vơi đại ca. Trước đây đại ca có hỏi em làm nghề gì. Em
cũng có nói làm nghề chạy mánh. Mấy thằng bạn của em, ngày tụi nó thấy đại ca
về hùng cứ khu vực này, tụi nó thấy đại ca oai phong lẫm liệt quá, khó gần gũi
và cũng khó mua chuộc được nên mỗi thằng chung ra 2 chai, tổng cộng mười thằng
là 20 chai. Tụi nó đề nghị thằng nào mà bóp nát d... đại ca thì sẽ hưởng trọn
gói 20 chai. Sau khi em nhận lời thách đố, em suy đi tính lại nếu bóp nát d...
đại ca có khi em vào tù, nên em đề nghị tụi nó là miễn sao tao nắm được d... là
ô kê và thế là tụi nó bằng lòng, bởi tụi nó sợ em lấy đi mạng đai ca tụi nó
cũng vô tù cả đám. Như vậy hôm nay em đã thắng đậm, chung cho đại ca 5 chai,
cọng tiền cà phê ăn sáng và tiền nhậu tính ra em còn dư được mười mấy chai. Đại
ca nghĩ coi em đâu có đổ mồ hôi sôi nước mắt mà chỉ trong tích tắc có thể kiếm
được số tiền lớn như vậy, mấy thằng lúc nãy đu lên ngạch cửa để xem em khám
chim cho đại ca là bọn mướn em đó.
- Trời.
Té ra ra vậy. Chắc tao phải dạy cho mày một bài học để đời về tội lừa đảo thiên
hạ.
- Dạ
thưa đại ca em có lừa đảo ai đâu ạ. Bọn nó thuê nhiều đứa mà không ai dám làm
cả bởi vì ai cũng sợ đại ca, riêng em vì trót lỡ theo nghề này mà phải làm kiếm
cơm nữa. Mong đai ca tha cho.
- Thôi
được rồi. Nghĩ lại thấy mày cũng còn có chút lương tâm, mày đã tha mạng cho
tao, đổi lại tao tha cho mày một con đường sống và từ nay về sau mày khỏi cống
nạp gì cho tao cả, địa phương của tao mày cứ mặc sức tung hoành, có gì khó khăn
cứ nói tao, có gì cần hổ trơ thì gọi tao tao sẽ giúp. Nếu muốn kết nghĩa anh em
thì kết nghĩa, nếu không thích cũng không sao. Thôi mày đi đi!
- Một
lần nữa xin cảm ơn đại ca!
- Hú
hồn… Hú hồn…. Cảm ơn trời phật!
Hắn
mừng như mới được vợ, ôm cục tiền còn lại chạy nhanh ra khỏi quán và bắt đầu
cho một ngày mánh mới hơn nữa.
Phan Minh Châu © Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nha Trang ngày 12/12/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét