Home
» Thư viện thơ
» Một thoáng Phnompenh/ Tình khúc cao nguyên – Chùm thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Một thoáng Phnompenh/ Tình khúc cao nguyên – Chùm thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016
Một mảnh trăng non treo lơ lửng
Rừng núi quanh ta bỗng chợt già Thoang thoảng hương đưa từ góc khuất Ta ngồi
đếm lại chặng đường xa
Tác giả Trúc Thanh Tâm
Họ tên: Dư Thanh Tâm
Sinh năm 1949, tại Long Mỹ Cần Thơ
Quê gốc Cà Mau
Địa chỉ: 287 đường Louis Pasteur, Châu Đốc
Điện Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
Tóc dài thả ghẹo bờ vai
Con gái Khmer mắt đẹp
Lòng anh cứ thấp thỏm hoài
Em đi bên anh thỏ thẻ
Hương đêm trên cầu Sài Gòn
Mékong bên bồi bên lở
Nên còn mắc nợ môi son
Gió vuốt ve bờ ngực lá
Một đường ánh sáng sao rơi
Anh thấy mình như bị lạc
Giữa rừng nhan sắc em ơi
Đền Angkor bừng hoa nắng
Đẹp lắm chùa bạc chùa vàng
Chúng mình như đôi chim nhỏ
Tung trời bay khắp thế gian.
Trúc Thanh Tâm
Con gái Khmer mắt đẹp
Lòng anh cứ thấp thỏm hoài
Em đi bên anh thỏ thẻ
Hương đêm trên cầu Sài Gòn
Mékong bên bồi bên lở
Nên còn mắc nợ môi son
Gió vuốt ve bờ ngực lá
Một đường ánh sáng sao rơi
Anh thấy mình như bị lạc
Giữa rừng nhan sắc em ơi
Đền Angkor bừng hoa nắng
Đẹp lắm chùa bạc chùa vàng
Chúng mình như đôi chim nhỏ
Tung trời bay khắp thế gian.
Trúc Thanh Tâm
TÌNH KHÚC CAO NGUYÊN
1. TRẢ EM RỪNG NÚI TA VỀ
Một mảnh trăng non treo lơ lửng
Rừng núi quanh ta bỗng chợt già
Thoang thoảng hương đưa từ góc khuất
Ta ngồi đếm lại chặng đường xa
Rượu cạn bầu, bạn ta say ngủ
Sống, chết treo hờ phía vực sâu
Bể dâu dời đổi như thay áo
Đừng nói yêu nhau đến bạc đầu
Cây muốn yên gió chưa ngừng thổi
Mọi thứ trên đời dễ bán mua
Chuyện xưa mưa nắng mà không cũ
Nghĩ chuyện nay còn lắm trò đùa
Mai kia mốt nọ quên tiếng suối
Quên một người ánh mắt trông theo
Ta về quê cũ chiều mưa đổ
Nhớ bước chân ai vội xuống đèo
Thôi cứ xem như chưa gặp gỡ
Và, một hôm trúng gió nỗi buồn
Giữ mãi màu lan trong mắt ướt
Xa rồi còn đọng chút mưa thơm!
2. ĐÈO LONG LANH
Mưa non tình hé môi cười
Thời gian lắng đọng một thời xanh rêu
Ôm em lòng cứ suối reo
Xe êm đổ dốc qua đèo Long Lanh!
3. ÁNH LỬA RỪNG KHUYA
Kontum, mòng mọng lá xanh
Ta quên giấc ngủ trên cành tuổi chim
Pleiku, sương lạnh và em
Ta tìm ánh lửa rừng im tiếng người!
4. ĐÊM TÂY BẮC
Giữa biển mây trong màng sương mờ ảo
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây
Em tự nhiên đẹp chẳng cần son phấn
Trong mắt ta em tiên nữ giáng trần
Khi ngày đó lỡ làm rơi chén ngọc
Thượng đế đày xuống dương thế chung thân
Về Tú Lệ nghe mùi hương nếp cũ
Ta lạc vào thế giới trắng hoa Ban
Mưa tháng sáu và tháng mười lúa chín
Núi Khau Pha róc rách tiếng suối Giàng
Rượu Cần bên em ta say ánh mắt
Quên ánh trăng lơi lả phía bìa rừng
Quên thời gian chìm bến bờ mộng mị
Ta nhớ đời người con gái H' Mông
Và ngoài kia dường như cây lá ngủ
Vệt sao băng chợt sáng một góc trời
Môi em mòng mọng miền khao khát
Đêm sắp tàn rừng núi lạnh em ơi!
5. VỚI SAPA
Gió lên mạn ngược về xuôi
Da em trắng mọng một trời Sapa
Ta nghe trời đất nở hoa
Rừng em mưa ướt, núi ta ngậm ngùi!
6. MƯA BÌNH PHƯỚC
Sương rừng vàng lệ, mắt cay
Bạn ta mắc võng Đồng Xoài, Lộc Ninh
Gái Xtiêng ơi có chung tình
Thức đêm Bình Phước ru mình theo mưa!
7. ĐÀ LẠT KHÓI SƯƠNG
Mấy năm trở lại đồi thông
Mới hay người cũ sang sông mất rồi
Tôi về soi lại nụ cười
Nghe chiều Đà lạt, ngậm ngùi khói sương
Ngày đi, lá nhớ hoàng hôn
Đâu mùi tóc quyện góc hồn tương tư
Ai mua, tôi bán nỗi sầu
Ai mua, tôi bán những câu vỗ về
Em đi mang cả đam mê
Tôi về đốt lá hẹn thề tháng năm
Đêm nay Đà Lạt mưa dầm
Tôi nghe da diết trong ngấn tiếng chuông!
8. ÁO XIÊM MẤY THUỞ
Mây theo gió lạ về ngàn
Đêm Đà Lạt, mắt em buồn liêu trai
Lâm Đồng ngắm sợi tóc bay
Áo xiêm mấy thuở, hoa cài trăm năm!
9. CÀ PHÊ BAN MÊ
Cây Kơnia, suối Ea Nuôl
Ta bên ngã sáu lạc đường Ban Mê
Chưa đi giáp quán cà phê
Nên còn để ý gái Ê Đê hoài!
10. SƠN NỮ
Đêm vui kéo ngọn rượu cần
Không gian khép nép một vầng trăng non
Núi rừng bàng bạc trong sương
Tiếng chim gọi bạn kéo hồn thời gian
Suối mơ róc rách nhịp đàn
Hoa cười trong nắng bản làng hồi sinh
Cồng chiêng mây gió ru tình
Nhà rông đâu đó còn hình bóng xưa
Đời còn bao cuộc nắng mưa
Tình nhau dỗ ngọt mấy mùa nhớ nhung
Nụ cười sơn nữ bao dung
Nên ta từ đó nợ nần cùng em!
11. ĐÀ LẠT MÙA GIÁNG SINH
Noel năm đó lên Đà Lạt
Nhà thờ Con Gà đứng trong sương
Ta như lạc giữa trời nhan sắc
Dòng tóc mây bay góc giáo đường
Vùng đất cao nguyên ngày thiếu nắng
Sương mù đêm xuống cứ rơi rơi
Chiếc áo khoác nhung màu rượu chát
Có đủ cho em ấm một đời
Em biết yêu anh năm mười tám
Má hồng, môi mọng, mắt tròn xoe
Cùng cắn trái dâu tươi màu máu
Như khắc vào tim chữ hẹn thề
Ân tình ta nợ em từ đó
Phải chăng lúc trả chính nợ thêm
Theo ta suốt một đời lang bạt
Mùi hương con gái khó lòng quên
Tàn cơn lửa khói ta trở lại
Đồi Cù gió hú phía hàng thông
Hỏi ra, em đã rời phố cổ
Xuống miệt Đồng Nai để lấy chồng
Tình hỡi, kiếp nầy xin lỗi hẹn
Đêm nay nghe lại tiếng kinh cầu
Từ trong sâu thẩm như ai khóc
Chúa ở trên trời có thấy đau!
Một mảnh trăng non treo lơ lửng
Rừng núi quanh ta bỗng chợt già
Thoang thoảng hương đưa từ góc khuất
Ta ngồi đếm lại chặng đường xa
Rượu cạn bầu, bạn ta say ngủ
Sống, chết treo hờ phía vực sâu
Bể dâu dời đổi như thay áo
Đừng nói yêu nhau đến bạc đầu
Cây muốn yên gió chưa ngừng thổi
Mọi thứ trên đời dễ bán mua
Chuyện xưa mưa nắng mà không cũ
Nghĩ chuyện nay còn lắm trò đùa
Mai kia mốt nọ quên tiếng suối
Quên một người ánh mắt trông theo
Ta về quê cũ chiều mưa đổ
Nhớ bước chân ai vội xuống đèo
Thôi cứ xem như chưa gặp gỡ
Và, một hôm trúng gió nỗi buồn
Giữ mãi màu lan trong mắt ướt
Xa rồi còn đọng chút mưa thơm!
2. ĐÈO LONG LANH
Mưa non tình hé môi cười
Thời gian lắng đọng một thời xanh rêu
Ôm em lòng cứ suối reo
Xe êm đổ dốc qua đèo Long Lanh!
3. ÁNH LỬA RỪNG KHUYA
Kontum, mòng mọng lá xanh
Ta quên giấc ngủ trên cành tuổi chim
Pleiku, sương lạnh và em
Ta tìm ánh lửa rừng im tiếng người!
4. ĐÊM TÂY BẮC
Giữa biển mây trong màng sương mờ ảo
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây
Em tự nhiên đẹp chẳng cần son phấn
Trong mắt ta em tiên nữ giáng trần
Khi ngày đó lỡ làm rơi chén ngọc
Thượng đế đày xuống dương thế chung thân
Về Tú Lệ nghe mùi hương nếp cũ
Ta lạc vào thế giới trắng hoa Ban
Mưa tháng sáu và tháng mười lúa chín
Núi Khau Pha róc rách tiếng suối Giàng
Rượu Cần bên em ta say ánh mắt
Quên ánh trăng lơi lả phía bìa rừng
Quên thời gian chìm bến bờ mộng mị
Ta nhớ đời người con gái H' Mông
Và ngoài kia dường như cây lá ngủ
Vệt sao băng chợt sáng một góc trời
Môi em mòng mọng miền khao khát
Đêm sắp tàn rừng núi lạnh em ơi!
5. VỚI SAPA
Gió lên mạn ngược về xuôi
Da em trắng mọng một trời Sapa
Ta nghe trời đất nở hoa
Rừng em mưa ướt, núi ta ngậm ngùi!
6. MƯA BÌNH PHƯỚC
Sương rừng vàng lệ, mắt cay
Bạn ta mắc võng Đồng Xoài, Lộc Ninh
Gái Xtiêng ơi có chung tình
Thức đêm Bình Phước ru mình theo mưa!
7. ĐÀ LẠT KHÓI SƯƠNG
Mấy năm trở lại đồi thông
Mới hay người cũ sang sông mất rồi
Tôi về soi lại nụ cười
Nghe chiều Đà lạt, ngậm ngùi khói sương
Ngày đi, lá nhớ hoàng hôn
Đâu mùi tóc quyện góc hồn tương tư
Ai mua, tôi bán nỗi sầu
Ai mua, tôi bán những câu vỗ về
Em đi mang cả đam mê
Tôi về đốt lá hẹn thề tháng năm
Đêm nay Đà Lạt mưa dầm
Tôi nghe da diết trong ngấn tiếng chuông!
8. ÁO XIÊM MẤY THUỞ
Mây theo gió lạ về ngàn
Đêm Đà Lạt, mắt em buồn liêu trai
Lâm Đồng ngắm sợi tóc bay
Áo xiêm mấy thuở, hoa cài trăm năm!
9. CÀ PHÊ BAN MÊ
Cây Kơnia, suối Ea Nuôl
Ta bên ngã sáu lạc đường Ban Mê
Chưa đi giáp quán cà phê
Nên còn để ý gái Ê Đê hoài!
10. SƠN NỮ
Đêm vui kéo ngọn rượu cần
Không gian khép nép một vầng trăng non
Núi rừng bàng bạc trong sương
Tiếng chim gọi bạn kéo hồn thời gian
Suối mơ róc rách nhịp đàn
Hoa cười trong nắng bản làng hồi sinh
Cồng chiêng mây gió ru tình
Nhà rông đâu đó còn hình bóng xưa
Đời còn bao cuộc nắng mưa
Tình nhau dỗ ngọt mấy mùa nhớ nhung
Nụ cười sơn nữ bao dung
Nên ta từ đó nợ nần cùng em!
11. ĐÀ LẠT MÙA GIÁNG SINH
Noel năm đó lên Đà Lạt
Nhà thờ Con Gà đứng trong sương
Ta như lạc giữa trời nhan sắc
Dòng tóc mây bay góc giáo đường
Vùng đất cao nguyên ngày thiếu nắng
Sương mù đêm xuống cứ rơi rơi
Chiếc áo khoác nhung màu rượu chát
Có đủ cho em ấm một đời
Em biết yêu anh năm mười tám
Má hồng, môi mọng, mắt tròn xoe
Cùng cắn trái dâu tươi màu máu
Như khắc vào tim chữ hẹn thề
Ân tình ta nợ em từ đó
Phải chăng lúc trả chính nợ thêm
Theo ta suốt một đời lang bạt
Mùi hương con gái khó lòng quên
Tàn cơn lửa khói ta trở lại
Đồi Cù gió hú phía hàng thông
Hỏi ra, em đã rời phố cổ
Xuống miệt Đồng Nai để lấy chồng
Tình hỡi, kiếp nầy xin lỗi hẹn
Đêm nay nghe lại tiếng kinh cầu
Từ trong sâu thẩm như ai khóc
Chúa ở trên trời có thấy đau!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại theo nguyên bản của tác giả gởi từ Châu Đốc ngày 22/11/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét