Bỗng nhớ/ Khi người về – Thơ Nguyễn Đức Kim Long (TP.Ban Mê Thuột)
Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016
Buổi
sáng em đến záo đường Mưa bay qua bàn tay tôi Con đường lá vàng và zó Cõi nào
như cõi xa xôi
Tên thật: Nguyễn Đức Kim Long
Nick
name: Bút Lông Kim
Hiện
dạy học ở thành phố Ban Mê Thuột
Emai: mongterlis@gmail.com
_____
BỖNG NHỚ
Buổi sáng em đến záo đường
Mưa bay qua bàn tay tôi
Con đường lá vàng và zó
Cõi nào như cõi xa xôi
Buổi sáng em đến záo đường
Tiếng chuông nge buồn não nuột
Bước em từng bước ngại ngùng
Vọng chùng xuống đời zá buốt
Buổi sáng em đến záo đường
Mắt buồn nhìn đời thánh thiện
Em ơi có fải là
Một đời tôi bỏ quên xa
Buổi sáng em đến záo đường
Mưa bay qua bàn tay tôi
Nhìn theo thấy mình tội lỗi
Vẫn còn thương nhớ một đời.
Huế, 1974
Mưa bay qua bàn tay tôi
Con đường lá vàng và zó
Cõi nào như cõi xa xôi
Buổi sáng em đến záo đường
Tiếng chuông nge buồn não nuột
Bước em từng bước ngại ngùng
Vọng chùng xuống đời zá buốt
Buổi sáng em đến záo đường
Mắt buồn nhìn đời thánh thiện
Em ơi có fải là
Một đời tôi bỏ quên xa
Buổi sáng em đến záo đường
Mưa bay qua bàn tay tôi
Nhìn theo thấy mình tội lỗi
Vẫn còn thương nhớ một đời.
Huế, 1974
KHI NGƯỜI VỀ
(Cho người con gái Tôn Nữ)
Cánh chim chiều ôm
tình trôi mù biệt
Ta đứng trông theo
sương khói đọng buồn
Khi người về có nghe
hồn nuối tiếc
Một thoáng nhìn nhau
vạn thủa còn thương.
Có phải bây giờ ngày
xưa quên bỏ
Tuổi ấu thơ xanh trở
giấc bập bùng
Nghe kỷ niệm vương
trên từng ngọn cỏ
Qua gót chân người xa
xót chờ mong.
Rồi mai sau dòng sông
mờ vạn lối
Biết nẽo nào ta đứng
đợi chờ ta
Đỉnh núi u trầm buông
cười tiếng hát
Tiếng hát nào vọng
chùng mải miết trôi xa.
Khi người về nghe mây
sầu lãng đãng
Với vô cùng âm hưởng
của thương yêu
Ta cất bước trong
bóng chiều cuồng loạn
Réo gọi tên người lá
cỏ trùng phiêu.
Huế, 1974
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi ngày 23/08/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét