Chùm thơ tình “Từ độ ấy” của Nguyên Thường (Huế)
Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016
Từ độ
ấy/ Chút tình ly biệt/ Khoảng trời riêng anh/ Bên sông/ Em đến thăm tôi/ Chuyện
tình khắc dạ/ Bến vắng chiều mơ/ Đành gọi là cố nhân/ Tôi đưa em về Người
đã đi rồi/ Bài thơ tặng em
Tác giả Nguyên Thường
Họ và tên: Nguyễn Viết Thưởng
Năm sinh: 15.7.1948
Bút hiệu: Nguyên Thường, Đặng Nguyễn
Nghề nghiệp: Lương Y, Nhà thơ tự do
Địa chỉ: 254/18 Phan Chu Trinh Huế
Email: dangvanthuongab@gmail.com
_____
Gặp nhau chiều ấy
Em lấy hồn tôi từ độ
Biết mơ
Bên gối vở đã nhàu
Ôm nhung nhớ
Văn, toán, triết bỏ
ngõ
Dệt vần thơ.
1970
CHÚT TÌNH LY BIỆT
Hôm qua tiễn người đi
Lá vàng rơi đầy lối
Thu vắng chút tình si
Mây thấp in bóng nước
Man mác sầu biệt ly.
1987
KHOẢNG TRỜI RIÊN ANH
Em có còn nhớ
lại
Những buổi chờ trăng
lên
Bên trời mây bàng bạc
Ôn chuyện cũ ngàn đêm
Anh ở đây một đời
Thời gian trôi hờ
hững
Tịch mịch với khung
thơ
Tháng năm lòng mong
chờ.
1994
BẾN SÔNG
Môi cười mắt ngắm
cảnh Hương Giang
Mấy phút bên nhau dạ
ngỡ ngàng
Nhấp nhá trời mây đêm
nguyệt lạnh
Mơ đời hỏi nhỏ có mùa
sang.
2014
EM ĐẾN THĂM TÔI
Em đến thăm tôi một
buổi chiều
Ươm mầm xuân thắm
biết bao nhiêu
Bàn tay vuốt nhẹ làn
tóc rối
Chúm chím cười duyên
át nắng chiều.
Em đến thăm tôi chiều
mới lên
Vàng hong sợi nắng
gió lay mềm
Cười duyên áo quyện
che ngà ngọc
Muốn nói trăm điều
mãi cứ quên.
1995
CHUYỆN TÌNH KHẮC DẠ
Thuở ấy em đi chẳng
trở vê
Lòng anh rạn vỡ giữa
trần mê
Bao chiều nhớ lại
người năm cũ
Biết mấy lần mơ dạ
tái tê
Núi biếc chiều mây
phủ dặm xa
Mưa rơi khuất nẻo
cảnh non nhà
Không gian cách biệt
chừ đôi ngã
Một bóng xưa về gọi
xót xa
Lối cũ anh mong đếm
vạn chiều
Từng ngày chất ngất
dấu cô liêu
Tình em anh giữ trong
trần thế
Gió tạc mưa sa mãi cứ
nhiều
Sáu chục hơn qua ước
cũng rời
Đời người luyến tiếc
giữa ly bôi
Còn chi để nhớ thêm
giờ ấy
Mấy phút bi thương
đổi cuộc đời
Mối hận thời gian dấu
buổi đầu
Tàn phai khổ nhục hẳn
còn lâu
Tình em anh khắc vào
tim nhỏ
Độ ấy bây giờ vẫn cứ
sâu
Một kiếp sắp qua dạt
lối vời
Tình này anh gói gửi
muôn nơi
Chan hòa mọi cảnh tàn
hư ảo
Nguyện giữ ân tình em
với tôi.
2014
BẾN VẮNG CHIỀU MƠ
Bên ấy em qua lỡ
chuyến về
Giang đầu khói tỏa
mịt sơn khê
Cỏ lay gió nhẹ đùa
sương trắng
Phủ lối chiều nay ướt
tóc thề
Bến vắng đò ngang em
đứng trông
Lung linh dốc đứng
bóng in hình
Sương giăng che lấp
lay mờ ảo
Một dáng con đò trở
bến sông
Tôi đứng bên này dạ
ngóng mong
Dòng trôi nước đục
lạc mơ hồng
Em qua bên ấy như
ngàn dặm
Tôi mãi chờ về giữa
buổi đông
Mắt đăm say theo một
buổi chiều
Mơ màng dõi bóng nẻo
cô liêu
Trời đem sương xõa
đùa nhân ảnh
Bến vắng lòng anh ước
thật nhiều
Bên ấy em đi khói đục
che
Áo em thấp thoáng dọc
đường đê
Tình xuyên ảo ảnh
chiều ngơ ngẩn
Cố đợi ở đây một bóng
về.
1995
ĐÀNH GỌI LÀ CỐ NHÂN
Em đã sang ngang thế
lỡ rồi
Còn đâu giây phút để
lòng khơi
Trăm năm ân ái tan
mây khói
Một khắc tơ duyên
biệt mộng đời
Gặp gỡ ba sinh nào
chẳng thấy
Trông mong một kiếp
cũng xa rời
Ân tình đã đoạn còn
chi nữa
Đành gọi cố nhân mãi
mãi thôi.
2001
TÔI ĐƯA EM VỀ
Đưa em về
Lòng tôi buồn biết
mấy
Đường còn xa
Sao thấy ngắn, em ơi
Biết nói gì đây
Khi hai nẻo đường đời
Em về nhé
Tôi ôm sầu không nói
nổi
Còn gì đâu
Tình ta như gió thổi
Sớm sương giăng trưa
nắng vội tan rồi
Đưa em về
Lòng tôi buồn rười
rượi
Đường còn xa
Sao trống vắng ở hồn
tôi.
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Ngày xưa tôi có quen
một người con gái
Tuổi tròn trăng tóc
xõa khép bờ vai
Áo trăng gió bay đi
học đường dài
Miệng mỉm cười môi
mọng ướt sương mai
Em tôi ơi, sao mà
ngây thơ quá
Tung tăng đường về
cây lá hóa hờn ghen
Tiếng học bài nho nhỏ
vọng hằng đêm
Tôi ngồi dựa bên thềm
nhà yên lặng
Lắng nghe em học bài
mà say đắm
Lòng lâng lâng tưởng
tượng nét thiên thần...
Chăm chú lên em rồi
ngày mai tươi sáng
Ngày chiến tranh qua
ngạt mùi khói súng
Tôi lên đường phiêu
bạt ở phương xa
Vất vả nhiều năm
không trở lại quê nhà
Ngày về tin nàng đã
lấy chồng xa
Tôi thẩn thờ nghe
lòng mình rất lạ
Còn đâu những bước
chân thong thả
Tiếng đọc bài nghe
ướt cả buồng tim
Giờ đây tôi chẳng
biết đâu tìm
Hình bóng cũ có lần
tôi đưa đón
Kể nhau nghe chuyện
phiếm ở trên đời
Giờ này em đã thật xa
tôi
Bao tiếc nhớ qua hồn
sầu thầm lặng
Em đi rồi, tôi đợi
mãi không thôi.
1974
BÀI THƠ TẶNG EM
(Để nhớ Hoài Thu)
Gặp trong mơ, ôi!
Mộng tình đẹp nhất
Từng ngày qua tôi lại
thấy yêu đời
Huyễn mộng tình chan
chứa mãi không thôi
Lòng man mác yêu
người xa, xa lắm
Bến bờ kia mộng đầy
tim dậy sóng
Đếm trăm chiều hỏi
lại chớ hờ chi
Ngày lộng gió hóa thơ
thành tri kỷ
Tỉnh giấc nồng dấu ấn
dạ còn ghi
Niềm vui gửi người
tình ơi có đợi
Bước chân say rộn
ràng run từng sợi
Ước hình ai theo mãi
ở bên đời
Mây trao gió nối tiếp
bóng chiều lơi
Êm nhẹ hồn dâng lên
cao vời vợi
Giấc hồng êm còn nặng
giữa hồn tôi.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ TP.Huế ngày 14/05/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét