Đất quê/ Quê tôi đổi mới – Thơ Đinh Xuân Vinh (Nam Định)
Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016
Tiết
bốn mùa, thì xuân tại thủ Xuân qua rồi mới rủ hè sang Gần xa tụ họp ở làng “Hẹn
kỳ thúc giáp, quyết đàng giải binh”
Tác giả Đinh Xuân Vinh
Họ tên thật Đinh Xuân Vinh
Quê quán: Khu 4 b TT. Ngô Đồng - Giao Thủy - Nam Định
ĐT: 0944590078
Email: Xuanvinh1601@gmail.com
_____
Tiết bốn mùa, thì
xuân tại thủ
Xuân qua rồi mới rủ
hè sang
Gần xa tụ họp ở làng
“Hẹn kỳ thúc giáp,
quyết đàng giải binh”(1)
Ngồi ôn lại thời bình
thời chiến
Dưới đạn bom, chinh
chiến, ngày đêm
Nôi tre dỗ giấc
ngủ êm
Đã có sổ đỏ dưới trên thuận hòa.
Đã có sổ đỏ dưới trên thuận hòa.
Có chủ trương mọi nhà
ra xã
Năm mươi năm đất đã
bàn giao
Cùng chung một giọt
máu đào
Cùng nhau nhường nhịn
ai nào so hơn.
Giờ đường làng không
trơn như trước
Đảng chí đường vững
bước đi lên
Nặng tình non nước
ngày đêm
Chảy về trăm ngả ru
êm khoảng trời.
Giờ quê tôi đổi đời
sung sướng
Đất khoán rồi được
hưởng tự do
Không còn phải nuôi
trâu bò
Đưa tôi vào những
giấc mơ yên lành.
Giờ chẳng còn nhà
tranh vách đất
Cảnh đói nghèo đã mất
từ lâu
Quốc kêu gọi gió bên
cầu
Giật mình thấy chiếc lá sầu nhẹ rơi.
Giật mình thấy chiếc lá sầu nhẹ rơi.
Nào ai hay đổi đời
nhanh thế
Cuộc đời người như bể
trầm luân
Bao năm vất vả gian
truân
Không ngờ ruộng đất xoay vần đa mang.
Không ngờ ruộng đất xoay vần đa mang.
Người xưa đã bỏ làng
xa vắng
Để người còn ngậm
đắng nuốt cay.
Nắng chiều gom lại
đằng tây
Để cho con nhện giăng
dây tơ mùng.
----
(1) Thúc gíap: bỏ áo giáp lại không dùng
nữa
----
QUÊ TÔI ĐỔI MỚI
Ve kêu vẫy gọi nắng
hè
Trong lòng xao xuyến
nay về đất quê
Ngập ngừng bờ cỏ ven
đê
Hỏi chiếc cầu đá! lời
thề năm xưa
Dòng sông tắm nắng,
gội mưa
Thoảng hương bồ kết ai vừa đi qua
Thoảng hương bồ kết ai vừa đi qua
Tóc thơm hương bưởi
quê nhà
Chiêm bao lại gặp người ta bỏ bùa.
Chiêm bao lại gặp người ta bỏ bùa.
Trải bao nhiêu vụ
chiêm mùa
Năm mươi lăm ấy,
nắng, mưa tại trời (*)
Chiến tranh kết thúc
lâu rồi
Bộ quân phục vẫn xanh
ngời thời gian
Tu hú gọi hạ, hè
sang
Phượng hồng nở rộ đường làng xôn xang
Phượng hồng nở rộ đường làng xôn xang
Chiều quê xanh ngắt
lá bàng
Sợi thương sợi nhớ mơ
màng nhớ nhung.
Giọt thương sao cứ
bập bùng
Về quê hội ngộ tương
phùng hân hoan
Có nhà văn hóa khang
trang
Đêm nay... có ánh
trăng vàng trong thơ
Giật mình ngỡ một
giấc mơ...
Đông An - Liêu Thượng bây giờ chung thôn
Đông An - Liêu Thượng bây giờ chung thôn
Ngơ ngác dạ cứ bồn
chồn
Vắng nghe tiếng cuốc
gọi dồn hè sang
Bằng lăng ngái ngủ mơ
màng
Chuông chiều thánh
thót ngỡ ngàng hồn ta
Một vùng trời đất bao
la
Vẫn xanh ngan ngát trời xa đất gần
Vẫn xanh ngan ngát trời xa đất gần
Thầm thì hương nắng,
tần ngần
Chốn xưa cảnh cũ mấy
lần đổi thay?
Chợt nghe khóe mắt cay cay
Chợt nghe khóe mắt cay cay
Thấm nhuần đạo lý
nghĩa dày cao sơn.
Xóm bốn nay hết đường
trơn
Thảo nào mà nức tiếng
đồn… gần xa.
Vẳng nghe làn điệu
dân ca
Mà như thấy cả quê nhà trong thơ.
Mà như thấy cả quê nhà trong thơ.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 21/05/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét