Home
» Thư viện thơ
» Thầm lặng trong tôi/ Xa Đà Lạt/ Nhớ về thăm nội nghe con – Thơ Phạm Ánh (Hội VHNT BDịnh)
Thầm lặng trong tôi/ Xa Đà Lạt/ Nhớ về thăm nội nghe con – Thơ Phạm Ánh (Hội VHNT BDịnh)
Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016
Chiến
tranh đã lùi xa Nỗi đau lặng thầm còn mãi Những lúc một mình tôi nhớ lại Hình
ảnh quê nhà thương đau
Địa chỉ: 103- Phan Bội Châu – TP. Qui Nhơn – Bình Định
Email: phamanh_hvn@yahoo.com.vn
_____
THẦM LẶNG TRONG TÔI
Chiến tranh đã lùi xa
Nỗi đau lặng thầm còn
mãi
Những lúc một mình
tôi nhớ lại
Hình ảnh quê nhà
thương đau
Ngoại cõng tôi đạn sượt
qua đầu
May chút nữa tôi
không còn gặp má
Nhà cửa tro than bờ
tre trụi lá
Trẻ nhỏ ở hầm đói
khát giơ xương
Tuổi còn thơ đâu biết
sợ biết buồn
Cái chết kề bên như
nhiều người đã chết
Khói lửa ngút trời
xóm làng mờ mịt
Có người chết giữa
mâm cơm chưa kịp no lòng
Con nít người già gào
thét bên sông
Pháo cối liên
hồi sớm trưa chiều tối
Chết chóc thảm thương
ập vào tôi đau nhói
Đôi lúc hiện về thầm
lặng trong tôi.
15/3/2016
XA ĐÀ LẠT
Tôi xa Đà Lạt dịu
hiền
Nhớ thương từ lúc mới
quen đến giờ
Bềnh bồng như thực
như mơ
Đồi thông lãng đãng
sương mờ bay bay
Tóc mềm trong gió khẽ
lay
Ai qua dốc vắng hây
hây má hồng
Se se giọt lạnh chớm
đông
Chiều nghiêng nỗi nhớ
trái thông bên hồ
Nôn nao dẫu chẳng hẹn
hò
Vẫn nghe năm tháng
đợi chờ lạ chưa
Nỗi niềm lấm tấm hạt
mưa
Em ơi Đà lạt mấy mùa
tôi xa!
NHỚ VỀ THĂM NỘI NGHE
CON
Nhớ về thăm nội nghe
con
Ruột rà nắm đất bên
vườn buồn hiu
Vía hồn còn mất nơi
đâu
Mà nghe hình bóng
nặng sâu bên lòng
Nội con cặm cụi trên
đồng
Nuôi ba hạt gạo mưa
đông nắng hè
Mót từng trái khế
trái me
Mồ hôi ướt cả bóng
quê rã chiều
Cả đời cực nhọc chắt
chiu
Tấm thân mưa nắng khổ
nghèo đeo mang
Thầm mong đất cát
bình an
Nội con yên giấc bên
hàng dừa ru.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Qui Nhơn BĐ ngày 15/04/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét