Home
» Thư viện thơ
» Hình như chiều đã tắt/ Tháng tư ở Sài-Gòn/ Chiều 30-4 đứng lại – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Hình như chiều đã tắt/ Tháng tư ở Sài-Gòn/ Chiều 30-4 đứng lại – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016
Vương
chân lối em về còn thơm mùi hương cỏ có hẹn hò trăng xưa chìm sầu chao sóng
gió. Tháng ba nghe tiếng gọi đăm mắt bóng quê nghèo người bên sông ngồi đợi dặm
lòng nước trôi theo.
Tác giả Huy Uyên
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Vương chân lối em về
còn thơm mùi hương cỏ
có hẹn hò trăng xưa
chìm sầu chao sóng
gió.
Tháng ba nghe tiếng
gọi
đăm mắt bóng quê
nghèo
người bên sông ngồi
đợi
dặm lòng nước trôi
theo.
Phượng đỏ màu hạ buồn
thuyền sông chiều em
đứng
tháng ngày ngậm ngùi
trông
khuất xa rồi chiều
rơi xuống.
Nắng đậu trên mắt
người
cớ sao lòng xa xót
biền biệt một miền
yêu
để chiều đi không
hết.
Người bao giờ quay
lại
chợ hắt bóng đường
quê
quán bên sông xa mãi
ai không kịp quay về.
Trăm năm câu hẹn hò
trao nhau màu môi mắt
ai đi dưới trời sao
hình như chiều đã
tắt.
Nữa đêm ngồi cầm giữ
tim người một lần
trao
tình thôi như đã vỡ
em ở đâu bây giờ.
Cuối hạ tình bơ vơ
tháng năm trôi đi mãi
sầu người cổ tích xưa
buồn này ai đã hái?
THÁNG TƯ Ở SÀI GÒN
Tháng tư bốn mươi năm
tàn trận
súng đạn xưa ngày bỏ
lại Hàng Xanh
bên sân bay lớp lớp
người chạy trốn
bước chân đi lạc lối
quân-hành .
Gục ngã ba lô thôi
vĩnh-biệt anh
chiến trường một thời
ngang dọc
Hạ Lào,miền
Trung,nắng gió cao nguyên
miền Nam đau thương, miền
Bắc thui chột .
Quê hương ngậm ngùi
chìm ngập
quân xuôi Nam nước
mắt trào dâng
súng đạn thù mồ chôn
lủ giặc
tàn y xưa dỡ cuộc
chiến trường (xưa).
Bàng bạc Sài Gòn cháy
đỏ tháng tư
tim nát tan rừng
người bỏ chạy
chợ Bến Thành,
đường Tự Do xác lính
dù
ngã-tư-bảy-hiền xe
tăng pháo nổ.
Tháng tư mùa hạ thây
ngập máu
hờn căm ở lại với quê
nhà
ngựa trâu phơi thân
theo chế-độ
tháng ngày phận bạc
kiếp vong nô.
Vợ con, mẹ khổ cả một
đời
tháng tư ra trận cha
nằm chết
một bầy người đói
rách chơi vơi
từ buổi non sông thua
cuộc.
(Em hạnh phúc tháng
năm xứ Mỷ
đau xót mồ hôi nặng
nợ áo cơm
hơn bốn mươi năm tàn
hơi ngã quỵ
tủi-hờn ôi thương xót
vạn câu nguyền).
Còn lại mây,lá héo
trên cành
đã vàng chết từ tháng
tư 2016
nổi đau xưa ai vội
đem chôn
đêm tăm tối máu trào
căm uất.
Thôi người qua một
lần được mất
Sài Gòn nghĩa trang
còn có đợi chờ?
CHIỀU 30-4 ĐỨNG LẠI
Không còn một nơi để
về
chiều ba mươi chột
thui lặng khuất
tiếng súng nổ canh
thức trời khuya
quán rượu đắng cay im
tiếng hát
Cầm trên tay sửng
ngọn hoa vàng
người đi rồi-ai nở
lòng bỏ lại
rừng chiều thôi tím
khúc chiều hoang
nhìn cờ người bay
lòng sầu tê tái.
Chiều ba mươi bâng
khuâng da diết
guốc mộc em chơ chỏng
bên đường
những áo trận giày
binh nằm như chết
phai muộn chiều sắc
nắng rưng rưng.
Cạn ly rượu phố người
cuối xuân
bến đời đâu đây quạnh
vắng
những cột đèn ngũ
buồn
vây quanh bài ca
chiến thắng
(tháng 4-75) .
Chiều ba mươi cụm mây
phiêu bạt
lảng đảng trôi qua
phố đông người
tiếng loa trên cao
ngợi ca chế độ
ngã ba ngã bảy người
chết trôi.
Em ở đâu rồi chiều ba
mươi
cô đơn cùng tận
đền đài xưa cũ
ngày xưa ở lại bên ai
nhói buốt tình xa
nhau phố vắng.
Em đi xa chắc thôi
không về nữa
thần thánh chìm quên,
đắm nổi buồn
tôi bên thềm chiều
đóng cửa
chôn nữa đời theo dấu
máu hờn căm.
Tháng tư chết trong
người từ thuở
ngắt ngưng vội hồi
chuông nhà thờ
thánh giá chiều chao
nghiêng cánh gió
lệ mắt ai đậm đỏ
chiều ba mươi.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 22/04/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét