Home
» Thư viện thơ
» Đau lắm Hoàng Sa/ Ký ức Nông Sơn/ Em xưa Tuy Hòa/ Hoa tím đầu thu – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Đau lắm Hoàng Sa/ Ký ức Nông Sơn/ Em xưa Tuy Hòa/ Hoa tím đầu thu – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016
Ngoài
đảo xa máu anh đã chảy giữa đêm đen thuốc độc nghẹn ngào chiều đứng ngã năm ngã
bảy nghe tiếng ai buồn đưa tin.
Tác giả Huy Uyên
Tên thật Lê Sinh
Địa chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP. Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
(Kính tặng Trung tá Ngụy
Văn Thà)
Ngoài đảo xa
máu anh đã chảy
giữa đêm đen thuốc
độc nghẹn ngào
chiều đứng ngã năm
ngã bảy
nghe tiếng ai buồn
đưa tin.
Những chiến sĩ đảo xa
đảo xa
để cho ai không còn
chờ đợi
mới hôm nào cầm tay
nhau nói
mắt đỏ hoe
chiều khói cay.
Họ đã bắn vào anh
những tiếng nổ bạo
tàn
tuổi chưa ba mươi
xanh màu tóc
tiếng người phát
thanh như khóc
đọc từng tên,từng
tên.
(Tôi với anh một thời
lính cũ
hai ta chung một màu
cờ
chôn Tổ Quốc trong
trái tim rướm máu
để rót mời anh những
chén rượu cay).
Bên này ai xa xót đợi
chờ
bao quanh quất đám
người căm giận
biết tin anh chiều
nay tử-trận
đang tâm chiếm đóng
lọc lừa.
Anh đã về chưa
ơi đứa con hải-đảo
phải chi anh còn vững
vàng bên mâm pháo
nhắm quân thù xiết cò
súng dậy vang
Tôi cúi đầu đi bên mẹ
trắng khăn tang
thoáng giọng nhắc tên
đứa con vừa mất
ơi anh!
giữa đêm sao đã
tắt./.
KÝ ỨC NÔNG SƠN*
Trở lại chiều trên
đồi Nông Sơn
bao năm rồi khép tình
cô lử
đường băng số 5 chôn
kín căm hờn
còn lại mây, cánh
đồng mùa hạ cũ.
Oanh xưa hót bài
quạnh hiu
quanh căn cứ
sầu xưa bay theo khói
chiều bay
trận chiến khuất chìm
xương máu
canh đêm dỗ giấc ngủ
ngày.
Ly rượu cạn nửa đời
đêm nay
giang-hồ-súng-đạn-quân-giang-thủy
tình về sau những lúc
khướt say
đồn lạnh mây qua rưng
rưng lệ .
Ngày tháng An Hòa săn
lùng giặc
treo đời lính lên
từng ngọn cây
hẹn thư tình cho em
quên viết
đêm đi mặt trận buồn
có hay.
Quẩn quanh ngày tháng
thép gai, rừng
ta mãi cầm tù đời
lính thú
mà xót lòng người đau
đớn không
hỏi còn vợ dại
mẹ già giờ sinh tử?
Ta nhớ em chiều với
lược gương
đêm về súng giặc
quanh đồn trại
pháo địch cầm canh
cạnh tiền đồn
hồn phách ai đêm còn
thức mãi.
Bên ngoài đường băng
dài nỗi nhớ
ta nằm chết mộng khúc
sông hồ
quê hương từ điêu
linh đạn lửa
dấu hồn vào ký ức mơ
xưa.
Sóng về Giao Thủy trôi
mênh mang
em còn đợi ta ngoài
bến cũ
xóm chợ bên sông
quạnh hiu buồn
cầm hoài trong tay
sầu mưng mủ.
Ước buổi ta về em
trong vườn
bà con nghèo tháng
năm mưa nắng
ngày đi ta chinh
chiến điêu linh
hỏi gì trong ta
tình sâu nghĩa nặng.
Vẫn quan hoài bóng
người quê cũ
bâng khuâng gió thổi
khói đốt đồng
nằm đây mà đau lòng
viễn xứ
em bảo đi hoài
có nhớ chi không?
Tháng năm chờ giặc ở
Nông Sơn
qua rồi hơn bốn mươi
năm lẻ
bóng xưa chờn chập
căn-cứ 5
dưới đồi xanh lại màu
cây cỏ.
Đám ruộng quê nghèo
mang chiều nhớ
lính cũ chắc giờ đã
già nua
đàn trâu lửng thững
từng khoang mạ
ta đứng đây chết mộng
sông hồ.
Hởi hồn ai theo gió
bay qua!!!
----
*
Căn cứ An Hòa, Quảng Nam/TRĐ5/TQLC/HK
----
EM XƯA TUY HÒA
Em xưa nghèo áo thâm nón lá
bóng dừa xanh xiên
ánh nắng mai
mây trên trời trôi về
đâu cụm nhỏ
theo tình em than vắn
thở dài.
Mênh mông xa bãi cát
Tuy Hòa
đồi xương rồng, cỏ
may chặn gió
nắng chiều cũng rưng
nắng đi qua
những con thuyền mái
chèo ngang phố.
Về Tuy Hòa mắt ai ngơ
ngác
em đứng chờ bỏ tóc
gió lùa
đi về đâu lệ người
trong mắt
xóm chợ nghèo thui
thủi
giấc mơ xưa.
Chất ngất nhớ ai mây
ngủ trên đồi
xóm làng rớt quanh
đây hiu quạnh
nắng rưng sầu nhuộm
màu mắt ai
lối đi xưa chơi vơi
hồn lính trận.
Ngậm ngùi mấy mươi
năm qua vội
đi rồi ai không nhớ
chốn xưa
hoang mê qua vội đời
con gái
Tuy Hòa bỏ quên tình
cũ quê nhà.
Hỏi em về hôm nay hôm
mai
đứng giữa phố dấu
tích còn mất
chiều xa xăm người
theo bước chân về
tim héo mòn bao mùa
thao thức.
Vẫn còn đó nỗi niềm
nhung nhớ
hiu hắt khuya vàng
vọt ánh đèn
đi rồi có để tim ở
lại
vây quanh ai những
lảng khúc xưa quên.
HOA TÍM ĐẦU THU
Bao năm lỡ hẹn câu
thề cũ
từ độ em bỏ bến lên
thuyền
em có vui nhiều nơi
xứ lạ
mỗi chiều về tôi đứng
lặng bên sông .
Ngẫn ngơ chân bước
chậm trong vườn
mắt tìm ai bên ô cửa
sổ
đốt cháy tim người
trong mỗi đêm
hình như nhà ai đang
pháo nổ.
Em vui, một đời tôi
dong ruổi
gởi tình theo dòng
nước qua cầu
mây xa nào bay kịp
tới
bẻ nhánh hoa chiều
thả gió chiều bay.
Hỏi em về kịp chiều
nay
đứng đầu phố ngã ba
ngõ chợ
nơi ngày xưa tình tay
nắm trong tay
bỏ lại ai ngàn trăm
nỗi nhớ.
Nơi những ngày hoa
sim tím nở
em bây giờ chỉ cố
nhân thôi
chiều lên đồi tôi
buồn ngó núi
tiễn mối tình
giờ dao cắt trong
tôi.
Thôi tạ từ những cánh
hoa xưa
thoáng bên trời nghe
dặm sầu lời gió
thổi chi mãi phố
người Pennsylvania
để ở lại
Đà-nẵng nhớ người
rưng mắt lệ.
Thôi mùa hè đi qua
vàng đời lá.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 26/04/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét