Tình về Huế/ Em, đêm phục sinh tôi, Sài Gòn – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016
Trên
đồi Vọng Cảnh chiều chuông đổ tôi đứng bên này cầu đợi em "hoa bâng
khuâng"đầu hè chớm nở ngọt mấy tình cau-quấn-dây-trầu.
Tác giả Huy Uyên
Tên thật Lê Sinh
Địa chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP. Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT: 0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
Trên đồi Vọng Cảnh
chiều chuông đổ
tôi đứng bên này cầu
đợi em
"hoa bâng
khuâng"đầu hè chớm nở
ngọt mấy tình cau-quấn-dây-trầu.
Thương ai nhớ ai vườn
biếc xanh
sắc tím môi em màu
hồng nắng
bờ Hương lung linh
hai miền
những cụm lau phai tơ
trời trắng.
Nước xuôi Bao Vinh
ngày trước
nhớ không thuyền đậu
bến thương hồ
tiếng gọi đò đêm xao
con nước
"thương nhau rồi
nỏ biết về mô".
Huế ơi da diết giọng
hò
để sông Hương cả đời
chảy mãi
bước chân xưa quấn quít
cùng người
giờ đứng lại nhìn
bóng mình lặng lẻ.
Nữa đêm về ngồi bên
bếp lửa
nhớ biết bao tình củ
người xưa
sông dài có rưng sầu
đời lá
cùng ai đây đón đợi
buổi ấy tin về.
Đêm dịu dàng ngợp ánh
trăng treo
tình luân lạc treo
lên mắt Huế
ký ức bò dài năm
tháng xưa xưa
bỏ trái tim lại trăm
ngàn thương nhớ.
Tôi dấu trong ai bao
đằm thắm
Huế đầy sương thoáng
chút mong manh
Bến Ngự còn thuyền
trong nắng
mùa hạ chậm về treo
sương giăng.
Tình của Huế nhẹ như
mây trôi
trên sông ảo ảnh mờ
màu sương muối
nắng mưa chi Huế có
đợi ngày về
yêu một người suốt
đời nhớ mãi.
Có phải em sẽ về
tháng ba tháng bảy
Thành nội chìm sâu
xao xuyến tim người
nơi xa ai ôm vào lòng
tình Huế
buổi xa em như đám
mây trôi!!!
EM, ĐÊM PHỤC SINH TÔI,
SÀI GÒN
Đêm Sài Gòn đầy sao
chuông phía nhà thờ
Đức Bà rung đổ
lối em qua Gò Vấp quá
xa
trên cao lạnh đầy hai
mắt Chúa.
Về đâu cuộc tình ta
ngày đó
em chôn tôi ở nghĩa trang
buồn
tôi mãi tìm em con
đường, góc phố
từ em đi ngăn mấy đại
dương.
Dòng nước sông chiều
trôi đâu
tình yêu đó rồi bay
như chiếc lá
ký ức còn giữ mãi
trong nhau
tháng năm con thuyền
và biển cả.
Sài Gòn buồn chiều
nắng ngủ
tím ngày xưa ai mãi
đứng đợi chờ
bến Thủ Thiêm vắng
rồi người ngày cũ
em đi bỏ bóng lại
riêng tôi.
Từ em xa,xa mãi đường
chiều
lối cũ đi về mưa
sương giăng kín
mùa hè cũng đã qua
mau
trôi và chôn lâu rồi
kỷ niệm.
Em, con đường, nỗi
nhớ
ngõ vắng ngày xưa
chiều sớm lên đèn
quán cà phê hắt hiu
mờ xóm cũ
phục sinh tôi thiếu
em.
Em, đêm phục sinh, tôi
và Sài Gòn
buồn hơn mây trời gió
núi
chia hai lối về bỏ
lại con tim
sầu vây quanh tôi
hoài chờ đợi.
Ngày tháng đi tìm.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 24/03/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét