Nói cùng em vé số/ Cũng tiếng giang hồ/ Phố mưa – Thơ Lưu Lãng Khách (TP.HCM)
Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016
Này vé
số, chớ mời ta mua nữaTrưa nay ta còn đợi bữa cơm chùa Hãy mời những ai rủng
rỉnh tiền trong túi Cùng những nguời thích đen đỏ ăn thua
Tác giả Lưu Lãng Khách
Tên thật: Nguyễn Duy Toàn
Bút danh khác: Duy Toàn
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NÓI CÙNG EM VÉ SỐ
Địa chỉ: 242 Nguyễn Thị Thập, KP 4, P.Tân Quy, Q.7- TP.HCM
Di động: 0902 734 050
Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn
_____
Duy Toàn Lưu Lãng Khách
NÓI CÙNG EM VÉ SỐ
Này vé số, chớ mời ta
mua nữa
Trưa nay ta còn đợi
bữa cơm chùa
Hãy mời những ai rủng
rỉnh tiền trong túi
Cùng những nguời
thích đen đỏ ăn thua
Ta mua cho em đôi tờ
vé số
Ai mua cho ta bữa
rượu chiều nay
Khi no đủ như một lời
thách đố
Khi đường trần lắm
nẻo quá chua cay
Chiều cạn cùng ta dăm
ba cốc nhé!
Biết đâu em lại là kẻ
tri âm
Ta viễn khách cháy
một thời son trẻ
Buổi rừng hoang nằm
trút lá âm thầm
Ta từng giàu lắm từng
có nhiều báu vật
Đã đánh mất từ khi đời
ngoảnh mặt quay lưng
Rồi sau những gì hơn
thua đuợc mất
Chỉ còn của để dành
trong mắt mẹ rưng rưng
Ta lữ khách neo đời
bên gác trọ
Em lang thang xó chợ
tối là nhà
Hãy nhận từ ta ổ bánh
mì nguội lạnh
Bởi kiếp nghèo ta
buớc mãi chưa qua
Đành chỉ biết
Dành bữa đạm bạc cho
người đang đói dạ
Mang nước không trà
cho kẻ khát đuờng xa
Tặng áo cũ cho nguời
đang thiếu mặc
Dâng các em thơ câu
hát gọi là quà
Đôi bạn thân nhau
thời không máu lửa
Bởi quen kiếp phong
trần ta vó ngựa bon bon.
CŨNG TIẾNG GIANG HỒ
Rũ áo từ quan
Mấy mươi năm đời xuôi
ngược
Vui bước phong trần
Cũng tiếng giang hồ,
cũng bậc chánh nhân
Sơn thủy phiêu diêu
ngoài hơn thua được mất
Sao vẫn đìu hiu dưới
mưa nắng cuộc đời
Buồn buổi: Mây xám
ngắt gầm gừ giăng trận
Kình phong phẫn nộ
tung hoành
Mưa xuất kích
Quất nghiêng ngửa vào
mặt đời hỗn tạp
Cương tỏa công thành
đoạt đất cõi mê hôn
Gióng trống khua
chiên lãnh âm cường hãn
Chém vỡ vụn rong rêu
thành quách ở trong hồn
Rúm ró thân cha, liêu
xiêu đời mẹ
Xính xáng mái hiên
nghèo ảm đạm hương thôn
Hờn khi: Mây trắng
lưa thưa trời xanh chói lói
Hực hở mặt người rát
bỏng vó câu
Nắng cường toan
Thiêu đốt ước mơ xanh
thời trai trỗi dậy
Vây hãm những phận
người rách áo đói cơm
Bạc thếch kiếp lãng
du lem hem đời gió bụi
Xám xịt mặt vợ hiền
khô khốc mắt con thơ
Bước phiêu linh
Chẳng chém phường mọt
rêu nhe nanh cười ngạo nghễ
Chẳng xót kẻ tài hoa
bưng mặt khóc sơn hà
Ai ngập ngụa đỉnh
chung ai hồ trường tiếu ngạo
Ta năm mấy năm trời
xấc bấc xơ bơ
Ói máu sôi gan ngậm
bất bình kiêm cổ
Lòng chẳng thoát bóng
cây đa mà cũng tiếng giang hồ.
PHỐ MƯA
Phố đẫy giấc trưa
Vạt nắng rã trên lưng
ngày mất xác
Vòm mây đen gấp gáp
cuộc hành trình
Đôi chim nhỏ hoang
mang đậu hờ đường dây điện
Nhìn phố xá thênh
thang đâu là chỗ cho mình
Mưa xối!
Bên góc chiều cánh
bướm nâu cô độc
Đuối đường bay ngã
sấp xuống hiên đời
Thân rêu mốc nghịch
nước trời tắm gội
Em bé cười toe toét
đón mưa rơi
Người cô phụ chờ gì
trong ngõ tối
Run rẩy liêu xiêu
xính xáng cõng đời mình
Con hẻm nhỏ nước tràn
lên lầy lội
Cuốn những thân phận
bọt bèo trôi nổi linh đinh
Những vết chân thô
lưỡi mưa cuồng liếm vội
Hiện lên những mặt
người đuối cuộc mưu sinh…
Mưa đan buốt miền tủi
nhục
Mưa rơi cóng nẻo muộn
phiền
Mưa trút hờn lên nuối
tiếc
Mưa gào rợn cõi sơ
nguyên
Và cuối phố một người
ngồi nâng chén
Nghiêng bình chiều
rót cạn nỗi chung riêng
Sài Gòn ngày
09/08/2015
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 31/03/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét