Úm ba la… số phận – Thơ Phạm Đức Mạnh (TP.HCM)
Thứ Tư, 24 tháng 2, 2016
Không
con Năm tháng mòn chăn nào đủ ấm Mẹ chồng Mẹ vợ ngó nhau Ý nghĩ thẳm sầu Giấc
ngủ trắng Thâm quầng buổi sáng Lệ khô keo đắng nụ cười
Tác giả Phạm Đức Mạnh
Họ tên: Phạm Đức Mạnh
Hội viên Hội Nhà Văn TP.HCM
Sinh năm 1956, Xuân Trường, Nam Định.
Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.
Phó trưởng Chi nhánh Thời báo Tài Chính Việt Nam tại TP.HCM
ĐT: 0918263636
Email: phamducmanh56@yahoo.com
_____
Không con
Năm tháng mòn chăn
nào đủ ấm
Mẹ chồng
Mẹ vợ
ngó nhau
Ý nghĩ thẳm sầu
Giấc ngủ trắng
Thâm quầng buổi sáng
Lệ khô keo đắng nụ
cười
Đêm thuỗn ra
Ngày ngắn lại
Tiếng thở dài rám
nắng
Lạnh run bên nhau!
Nhà bên
đứa trẻ vô tư
Tiếng khóc cười cao
thành núi
Anh nín thở cựa mình
Để em không vỡ giấc
Em ngủ vù vờ
nghe rõ cơn khát tim
nứt nẻ
Thấm nỗi đau
Cô đơn
Quạnh quẽ
Muốn chôn mình vào mộ
mộng lãng quên
Để anh có người đàn
bà biết mang bầu sinh nở
Bao lần em chọn buông
để anh thoát nợ
Sao anh cứ níu em
sự im lặng vô cùng!?
Người đàn bà không
biết sinh con
Có hòa muối Biển Chết
thì máu đời vẫn nhạt
Có xay nhuyễn thế
gian thành kim cương
vàng bạc
Làm sao đổi tiếng trẻ
bi bô?
Có lẽ
mệnh trời đã định
Duyên tình xóc đĩa
cuộc chơi
Quẻ âm dương
Úm ba la
Cợt đùa số phận.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 24/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét