Chùm thơ “Cầu đá làng tôi” Đinh Xuân Vinh (Nam Định)
Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016
Chiếc
cầu đá ở làng tôi Giờ nay cầu biến thành đôi cầu làng Cánh đồng Phó xưa mơ màng
Giờ thành Thị tứ ngỡ ngàng xót xa
Tác giả Đinh Xuân Vinh
Họ tên thật Đinh Xuân Vinh
Quê quán: Khu 4 b TT. Ngô Đồng - Giao Thủy - Nam Định
ĐT: 0944590078
Email: Xuanvinh1601@gmail.com
_____
Chiếc cầu đá ở làng
tôi
Giờ nay cầu biến
thành đôi cầu làng
Cánh đồng Phó xưa mơ
màng
Giờ thành Thị tứ ngỡ
ngàng xót xa
Bên sương rụng bên
mưa sa
Vẫn chung dòng chảy
phù sa đắp bồi
Dưới cầu nước
lửng lờ trôi
Dòng sông thầm nghĩ
tim tôi cồn cào
Cầu đình, cầu đá xôn
xao
Bóng ai thoát đã biến
vào chợ hoa
Chuông chùa ai thỉnh
ngân nga
Mưa phùn rơi xuống,
đất òa sắc xuân
Hoàng hôn ngả bóng
thì thầm
Lá rơi về cội xót
thầm bóng quê!
Đôi cầu, hai ngả đi
về
Nghe lời cha dặn lời
thề năm xưa.
Dù gì sung chát khế
chua
Giật mình mõ
điểm chuông chùa quê xa
Giờ còn ta chính với
ta
Đói no sớm tối dưa cà
có nhau
Anh em tình nghĩa
trước sau…
NHỚ CHA
Thấm thoát đã mười ba
năm lẻ
Vắng bóng cha quạnh
quẽ nhà thung
Chúng con đau đớn
khôn cùng
Nỗi niềm thương nhớ
biết chừng nào khuây.
Cha chúng con như cây
đại thụ
Tỏa bóng che ấp ủ
cháu con
Dù cho nước chảy đá
mòn
Vẹn nguyên chữ nhẫn,
vuông tròn chữ tâm.
Nhớ những lúc mưa
dầm- gió giật
Cha làm thơ, răn dậy
cháu con
Thơ cha giờ mãi vẫn
còn
Truyền lưu để lại dấu
son lâu dài.
Cha như ánh sao mai
lấp lánh
Soi lòng nhân đức
hạnh cần chuyên
Gian nan luyện chí
vững bền
Quyết gìn giữ trọn
gốc nền vị tha
Những năm tháng cơ
hàn vất vả
Cha lái chèo sóng cả
vượt qua
Con thuyền hạnh phúc
vinh hoa
Một vườn hòe quế đầy
nhà ngát hương.
Bao những buổi huyên
đường náo nức
Đàn cháu con đông đúc
vui vầy
Mẹ cha tuổi thọ mừng
thay
Mọi người chúc tụng
cả ngày đông vui.
Rồi đến lúc ngậm ngùi
buồn tủi
Sở Nam Tào đã gọi đến
cha
Cháu con đẫm lệ chia
xa
Họ hàng làng xóm cùng
là người thân.
Tám mươi tuổi xa trần
cõi thế
Trọn nghĩa đời cha để
tiếng thơm
Cuối đông chuẩn bị
sang xuân
Trở khăn, sang cát
báo ân dâng người.
Noi tiên tổ ngời ngời
công đức
Lớp cháu con tiếp
bước ông cha
Anh em đoàn kết thuận
hòa
Cháu con vinh hiển mẹ
cha ấm lòng.
CHA ƠI?
(Lảy Kiều)
Trời cuối năm mưa
ròng lã chã
Lá thu vàng vội vã
lìa cây
Đàm chim xa tổ, xa
bầy
Còn về tổ ấm dựng xây
chung tình.
Ơn tiên tổ anh linh
soi tỏ
Dẫn chỉ đường cho rõ
nguồn cơn
Dù cho mưa gió đường
trơn
Cùng nhau trèo vượt
Trường sơn mới là?
Chắc có lẽ đường xa
chưa kịp
Để toàn gia có dịp
chung vui
Bây giờ trời đất đổi
rùi
Mong anh mong chị
cùng tui xum vầy.
Sáng ngày mai dựng
xây nhà mới
Đưa cha về yên nghỉ
ngàn thu
Kiếp xưa người theo
đường tu
Để nay được nghỉ
nghìn thu suối vàng.
Ngày mai có họ hàng
làng xã
Về đưa cha – chú của
các anh
“Thêm nến giá, nối
hương bình”(*)
Nguyện cầu
Người được yên bình nghìn thu.
Nhớ khi xưa cha ru
con ngủ
Vạc cùng cò thức đủ
năm canh…
“Hoa trôi bèo dạt đã
đành”
“Tỉnh ra mới biết
rằng mình chiêm bao”.
Cùng chung giọt máu
đào cụ Khán
Nhưng vì chưng một
đám mây che
Bến sông cách một con
đê
Để cho xa cách đi về
cố hương.
Xưa bác đã chỉ đường
dẫn lối
Cầu mong cho mọi mối
anh linh
Ngày mai đúng lúc
bignh minh
cha về nhà mới yên
lành nghìn thu
THƯƠNG MẸ NHỚ CHA
Tiếp vần bài
kính nhớ cha mẹ của anh cả
Ngồi nghĩ lại băn
khoăn khó thật
Lễ cất khăn mẹ mất
thật sao
Mai sau dù có thế nào
“Mơ màng như giấc
chiêm bao biết gì”.
Lễ đại tường mẹ đi
đâu nhỉ
Giờ chúng con thủ thỉ
cùng ai
Ba đông mãi mãi xa
hoài
Đàn con cháu chắt
trong ngoài thở than.
Mỗi lần về năm gian
nhà trống
Thắp nén nhang lòng
bỗng nhói đau
Nhìn lên không thấy
mẹ đâu
Nay con chỉ biết âu
sầu nhớ thương.
Cha linh thiêng chỉ
đường con trẻ
Để chúng con vui vẻ
cây trông
Trên trời có đám mây
hồng
Thâu quyền độ thế bảo
tồn chúng sanh.
BẦU BÍ CHUNG GIÀN
(Lẩy Kiều)
“Bầu ơi thương lấy bí
cùng”
Cùng chung dàn dậu
xin đừng quên nhau
Một cung gió thảm mưa
sầu
Ngọn bầu ngọn bí thi
nhau leo giàn
Mai kia dậu đổ, hoa
tàn
Hỏi rằng hạt bí chung
giàn nào đây?
Khóc than kể hết niềm
tây
Bi hoan mấy nỗi, đêm
chầy trăng sao
Tuần trăng khuyết điã
dầu hao
Chưa xong điều nghĩ
đã dào mạch tương.
Nắng mai hồng ẩm hơi
sương
Tặng người rong ruổi
tha phương xứ người!
Chiếc áo dệt đủ nắng
trời
Phà sang tiếng khóc nụ cười...bến sông
Bao đời cũng chỉ một dòng
Nước xuôi phà ngược đưa mong đón chờ.
Phà sang tiếng khóc nụ cười...bến sông
Bao đời cũng chỉ một dòng
Nước xuôi phà ngược đưa mong đón chờ.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 07/02/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét