Home
» Thư viện thơ
» Thời hiện đại/ Biện minh/ Ngụy biện về một giấc ngủ/ Thơ vụt hiện – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thời hiện đại/ Biện minh/ Ngụy biện về một giấc ngủ/ Thơ vụt hiện – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016
Dốc
ngược hiện tại vào cái túi ba gang câu chuyện cũ sẽ trở nên hài hước không đáng
giá ba đồng xu lẻ người xưa đã tham là phải chết bài học dạy nhau khi trẻ đòi
ăn tuổi để chỏm lòng tham không chỗ đứng
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ tên thật Phạm Xuân Khang
Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
Dốc
ngược hiện tại vào cái túi ba gang
câu
chuyện cũ sẽ trở nên hài hước
không
đáng giá ba đồng xu lẻ
người
xưa đã tham là phải chết
bài học
dạy nhau khi trẻ đòi ăn
tuổi để
chỏm lòng tham không chỗ đứng
Quá khứ
hoen ố
vết mực
chân lý
đi vòng
theo vết
chân kiếp người
ngủ vờ
vật
đầu
đường
xó chợ
đói
khát
kêu gào
cuộc sống
hiện
tại tênh hênh sau trang sách người xưa…
Bây giờ
chuyện
tham
thành
chuyện vỉa hè
thời
cửu vạn
xe máy
tàu bay
vù vù
máy
nhắn tin thay cho thư tống tiền
trạm
bán xăng nhiều hơn trường học
dăm ba
bữa lại một tòa xử trảm
ông này
bà nọ
thằng
kia…?!
Ôi!
cái
thời
úm ba
la rờn rợn
muốn
làm người không lẽ lại đi tu!
BIỆN
MINH
Trôi
dạt vào ký ức
ta thấy
ta
nhiều
khi không hiện hữu
những
câu thơ lành như kinh thánh
những
lời nói xuôi tai vỗ về
sự ngớ
ngẫn vu vơ chân thật
khi ấy
người
ta bảo
ta đẹp
hơn cả sắc hoa
đánh
lừa được cả sự quyến rũ uy quyền
như
những cái bánh bao phổng phao nhân thịt
bòn rút
thần kinh và nước dãi của kẻ khát thèm…
Có ngày
ký ức
của ta sẽ mách bảo
rằng ta
là phấn của loài hoa
loài
hoa chưa ai kịp đặt tên
rơi ở
đâu đó trong vũ trụ lười nhác câm nín
nảy mầm
vào lúc mà sự ham hố đạt tới điểm vô cực
biện
minh cho những câu thơ nhễ nhại mồ hôi và rỗng tuếch
không
có lý trí chừng mực
không
có thăng hoa chừng mực
không
có chừng mực tình yêu
chỉ có
chừng mực của sự giả dối
và
tháng năm kết thêm ánh bạc của những sợi râu dài…!
NGỤY
BIỆN VỀ MỘT GIẤC NGỦ
Ta
ngủ
quên
từ bao
giờ nhỉ
đếm
giùm ta con thạch sùng láu cá
con
nhện giăng tơ đợi mồi
con
nhán vênh vang nơi chĩnh mỡ
nơi xó
lòng ta
tháng
ngày trôi…
Ta
ngủ
quên
từ bao
giờ nhỉ
theo ta
hoa lá
úa vàng
bản
nhạc đồng quê
rơm rạ
khóc
lếch
thếch mùa màng
khoai
lúa lên ngôi
mẹ ta
lưng còng vắt qua năm tháng…
Ta
ngủ
quên
từ bao
giờ nhỉ
cơn gió
hoang phóng đãng
thổi
thông thốc trên cánh đồng ngổn ngang mồ mả
sàm sỡ
lưng trâu nắng mưa dầu dãi
xoa lên
hốc mắt của cha ta chút thảnh thơi ban phát
mờ mịt
con đường phù sinh
đời
người phận kiến mong manh
hy vọng
như cái bánh đa bủng nước
sấp
ngửa
buồn
vui
ta
ngủ
quên…
Ta
ngủ
quên
từ bao
giờ nhỉ
khuôn
mặt em nhạt nhòa
dôi mắt
nỉ non
đồng
trinh
làm tổ
nơi hồn ta mang sẹo
em ơi!
lời ru
không
sắc
không
màu
căng
cứng những cảm xúc mới lạ
xanh
lên những ngày hom hem
xanh
lên những câu thơ ngơ ngác
ơi
mùa no
nê
ơi
mùa
thức ngủ
thân
xác này
biết
trôi dạt về đâu?
THƠ VỤT
HIỆN
Hoang
tưởng giấc mơ không có thật
như
ngựa non háu đá đường dài
đời
giống hệt con thuyền không bến đậu
gom
nhặt lá vàng khóc lá non xanh
Mê mải
cùng danh với phận
khúc
nông sâu bồi lở thời gian
em
thương hại xuống tình cho buổi hẹn
gặp
nhau rồi lại thấy xót đau hơn
Giấc
mộng vẫn chỉ là giấc mộng
khoác
áo hào hoa chôn sống ngày thừa
thời
hội nhập đôla và quà tặng
mốt
sành chơi có thiếu nữ ao làng…
Câu thơ
nào
cho ta
câu thơ
nào
cho em
khi mùa
đứng tuổi
tong
teo hờn dỗi hình hài
viết
ngược với lòng không thể được
rong
rêu mươn mướt cõi phù sinh…!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 17/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét