Home
» Thư viện thơ
» Tạm biệt tuổi thơ/ Ái tình/ Em đi/ Nỗi lòng mùa đông – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Tạm biệt tuổi thơ/ Ái tình/ Em đi/ Nỗi lòng mùa đông – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
Tạm
biệt tuổi thơ ta đi tìm những cánh đồng màu mỡ nơi có chân trời mây là dát bạc
con cá trê ngạo nghễ vẫy vùng nơi bông lúa to như mùa cổ tích nơi cành hoa che
rợp cả mặt trời…
Tác giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ tên thật Phạm Xuân Khang
Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
Tạm biệt tuổi thơ
ta đi tìm những cánh
đồng màu mỡ
nơi có chân trời mây
là dát bạc
con cá trê ngạo nghễ
vẫy vùng
nơi bông lúa to như
mùa cổ tích
nơi cành hoa che rợp
cả mặt trời…
tạm biệt tuổi thơ
ta đi trên những miền
lý trí
linh cảm thâm u
con đường xộc xệch
ta đã đến với xứ sở
sương mù
đền đài
cung điện
lăng vua
ta quyên góp chuỗi
ngày xa xứ
vào những câu thơ mịt
mù…
tạm biệt tuổi thơ
ta vào tuổi làm người
lạnh lùng vết thương
bầm tím
tình yêu mỏng như
mạng nhện
lổm nhổm đôi vết chân
buồn
ngổn ngang những miền
cỏ úa
hồn trôi
canh bạc
lúc vơi đầy…!
ÁI TÌNH
Len lỏi vào con tim
băng giá và thăng hoa
ánh mắt ướt như có
mưa
ái tình em muộn mằn
Đừng đào huyệt chôn
anh
ái tình không là sợi
dây oan nghiệt
trói chặt anh vào sự
buông thả của em
Anh biết
em
rồi sẽ khóc
khi niềm ân hận dâng
trào
nhưng anh vẫn yêu em
dù phải chết
trong khổ đau lặng lẽ
ngọt ngào!
EM ĐI
Em đi
em khóc trong tủi
buồn
bỏ lại sau lưng một
đời hư ảo
bỏ lại sau lưng một
thời lầm lỗi
sao anh lại không
biết em buồn
sao anh lại dửng dưng
vô tâm tàn nhẫn
khi tình em khát
một vòng tay âu yếm
sự chở che kỳ diệu
của anh…
Nhưng anh đã mất em
thật rồi
khi anh tự đào hố
chôn mình
bằng lạnh nhạt và
những lời cao cả
em có cần đâu
em đi vĩnh viễn
ly biệt với cái bóng
trắng đời anh!
NỖI LÒNG MÙA ĐÔNG
Đông cuộn tròn ôm
giấc ngủ thỏa thê
mùi rơm rạ đã đi vào
xưa cũ
đệm gấm gối êm phấn
hương lỏa thể
đồng quê mê mệt xác
phồn hoa
Ta dạt trôi mê mải
bến nào
sành điệu quá lại mơ
màu dân dã
phố nối phố gót chân
buồn giá lạnh
ôi hoang vu sa mạc
lòng người
Ta biết em đã quên
mất ta rồi
tình mới mời chào
vòng tay quấn chặt
đông gào thét vu vơ
ngoài ngõ vắng
tiễn nồng nàn chôn
giấc mộng thần tiên
Mải cầm trên tay cơn
gió quái mùa
nghiêng ngửa ngó soi
lật tìm kỷ niệm
câm như hến then cài
cửa đóng
bên tình tang bên ôm
hận một đời…
Sẽ đến ngày ta khâm
liệm mùa đông
quẳng vào xó lòng ta
lãnh đạm
đem háo hức xuân non
về trước cửa
tô hồng lên môi mọng
tình yêu!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 31/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét