Home
» Thư viện thơ
» Chuyện tình người hát rong/ Xin một vé ngày xưa/ Mẹ tôi/ Đà Lạt chiều buông – Thơ Nguyễn Kim Hương
Chuyện tình người hát rong/ Xin một vé ngày xưa/ Mẹ tôi/ Đà Lạt chiều buông – Thơ Nguyễn Kim Hương
Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016
Muốn
qua để gửi lời yêu Ngại bờ xa cách nắng chiều đơn côi Con đò nghịch nước xa xôi
Nàng là tiên nữ, ta người hát rong
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nguyễn Kim Hương
Họ tên thật Nguyễn Kim Hương
Sinh năm 1985
Quê quán: An Biên, Kiên Giang
Hiện nay là giáo viên dạy tại Trường THCS Nguyễn Trãi
(Số 14-Nguyễn Trãi-KV1-P.Lái Hiếu-TX Ngã Bảy-Hậu Giang)
ĐT: 0975.204.678
Email: nguyenkimhuong2012@gmail.com
_____
Nguyễn Kim Hương
CHUYỆN TÌNH NGƯỜI HÁT RONG
Sinh năm 1985
Quê quán: An Biên, Kiên Giang
Hiện nay là giáo viên dạy tại Trường THCS Nguyễn Trãi
(Số 14-Nguyễn Trãi-KV1-P.Lái Hiếu-TX Ngã Bảy-Hậu Giang)
ĐT: 0975.204.678
Email: nguyenkimhuong2012@gmail.com
_____
Nguyễn Kim Hương
CHUYỆN TÌNH NGƯỜI HÁT RONG
(Viết cho người hát rong)
Muốn qua để gửi lời
yêu
Ngại bờ xa cách nắng
chiều đơn côi
Con đò nghịch nước xa
xôi
Nàng là tiên nữ, ta
người hát rong
Hát cho qua những
long đong
Để rồi năm tháng ngày
mong chờ người
Núi trông mây, thật
buồn cười
Còn mây trôi mãi cuối
trời xa xăm
Hát đi còn những lệ
thâm
Giọt tình ta giấu
tháng năm héo mòn
Lang thang vẫn một
lòng son
Dù nàng không biết ta
còn yêu xưa
Lang thang chỉ nắng
với mưa
Cất lên tiếng hát cho
vừa trái ngang
Nâng ly, tay lại gảy
đàn
Bài ca năm tháng trao
nàng, yêu câm.
Ngã Bảy, 06-12-2015
XIN MỘT VÉ NGÀY XƯA
Cho tôi xin một vé
tuổi thơ ơi!
Có hương lúa, tiếng
chim,
Có cánh diều ngày xưa
thấp thoáng
Có trò chơi cút bắt,
Có những chiều ngụp
lặn sông quê
Để nghe vi vút gió
ngoài đồng rộng
Chở cả lời ru
Nuôi lớn tâm hồn
Để nghe sông lắng phù
sa
Hoa trái ngọt và mượt
mà như điệu hò, câu vọng cổ
Từ độ lên thành
Nhưng có bao giờ quên
Chuyến đò quê ngậm
ngùi con sóng cũ
Cơn mưa trái mùa rụng
ướt ngày xưa
Xin một vé mình về
tuổi nhỏ
Khản giọng trên đồng
giữa bát ngát mênh mông
Người men lối mòn
thăm con đò nhỏ
Xa cách lâu về từ
buổi ấy sang ngang.
Ngã Bảy- 30.10.2015
MẸ TÔI
Mẹ đi qua nắng qua
mưa
Mẹ mang sương sớm tay
đưa giấc tròn
Lời ru dịu mát tim
con
Đường hồng con bước
mẹ mòn tóc phai
Gánh gồng trĩu nặng
đôi vai
Nuôi con khôn lớn
thương hoài tháng năm
Lá vàng rơi nát, xa
xăm
Tiếng chiều buông
xuống buồn câm vô hình
Một ngày con lớn xa
tình
Mặt trời xua bước
chân mình đi xa
Mẹ nhìn theo ánh
trăng nhòa
Lệ vương tà áo buồn
hòa cô đơn
Gió ơi đừng thổi từng
cơn
Để rồi mẹ lạnh chập
chờn cơn mê
Vòng tay dang rộng
bến quê
Một ngày con lại tìm
về rời ru.
17-10- 2015
ĐÀ LẠT CHIỀU
BUÔNG
Chiều bên đồi nghe
gió thoảng ngàn thông xanh
Cánh bướm gọi thu
vương sợi nắng len khăn cổ ấm
Bước chân sơn nữ
quyến rũ như hoa dại đại ngàn
Thu đang vào mùa
Âm vang tiếng thác
Đà Lạt chiều vội vàng
buông
Sương khói nhớ ai
lành lạnh bên hồ
Mắt mơ màng dõi theo
từng cánh lá thu rơi
Rượu cần cong cong
hương thơm môi nồng
Gió đồi em nghiêng
ngả
Thung lũng xanh mây
lơ lửng nắm tay nhau tự tình
Em bâng quơ vươn tay
níu đóa dã quỳ đại ngàn
Thu chập chờn trong
sắc vàng hoa dại
Thu chập chờn theo
những giấc mơ yêu...
Đà Lạt, 02.8.2015
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hậu Giang ngày 21/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hậu Giang ngày 21/01/2016
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét