Home
» Thư viện thơ
» Xin đừng bỏ…anh…!/ Một cõi đam mê/ Khúc tự tình/ Nhớ xưa… – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Xin đừng bỏ…anh…!/ Một cõi đam mê/ Khúc tự tình/ Nhớ xưa… – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015
Anh
ngồi đây nhớ về em những ngày xưa xa ngái ôi kỷ niệm của một thời tuổi trẻ hầm
hập đam mê chan chứa nụ cười anh bên em khi câu thơ rơi xuống cỏ sân trường mát
rượi thịt da
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ tên thật Phạm Xuân Khang
Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
Anh ngồi đây
nhớ về em
những ngày xưa xa
ngái
ôi kỷ niệm
của một thời tuổi trẻ
hầm hập đam mê
chan chứa nụ cười
anh bên em khi câu
thơ rơi xuống
cỏ sân trường mát rượi
thịt da
và em đẹp
cứ như là tiên nữ
tóc thả mềm
buông xỏa xuống vai
anh
và cứ thế
giữa trời sao vằng
vặc
anh uống say cơn khát
của tình em
Anh ngồi đây
trống vắng
nhớ ngày xưa
nhớ giọng nói
thật thà em thỏ thẻ
nhớ môi run
em chạm buổi đầu đời
nhớ màu áo
thơm hương nhu bồ kết
nhớ hôm phải lòng
em e thẹn nhìn anh
tất cả còn đây em ở
đâu rồi
nghìn cách trở thương
người xưa biệt xứ…
Đừng bỏ anh
căn phòng trống không
khuôn mặt phong trần
đời anh bão tố
em
hãy làm lời ru còn
lại
sau lời ru của mẹ
trên những bước đường…
anh…
phải đi…!
MỘT CÕI ĐAM MÊ
Con đường về với em
như đường tới thiên
đường
mùa hoa không quên nở
hàng cây như nhân
chứng tình yêu
nơi em
có vườn đu đủ
sắn em trồng đã bén
rễ xanh non
vòi nước trong tươi
mát ngọt lành…
Nơi em
có tiếng cười của bé
khuôn mặt em ngời lên
sắc hoa
anh có được giấc ngủ
yên bình
hạnh phúc dâng đầy
ánh mắt
hân hoan hơn cả những
mùa vàng
em ôm giữ
và em cất giấu
vào lòng bí mật của
tình yêu!
Nơi em
rộn rã hoa cười
năm tháng chín đỏ như
tình anh gửi về cho em không phai mờ
khi em biết nâng niu
và ôm trọn lời thề
gửi vào nụ hôn nồng
cháy
anh có đau đớn một
chút nào đó về thể xác rồi cũng sẽ qua đi
mùa yêu vẫn còn nơi
đây
nuôi anh và che chở
như dòng sông lúc
giận dữ, lúc êm đềm nhưng không quên bồi đắp phù sa
như lời nguyền đi qua
thời gian, nỗi buồn, niềm vui và cả khổ đau
em có thật
để đời anh tồn tại…!
KHÚC TỰ TÌNH
Người đi nước cuộn
trời mưa đổ
qua kính nhòa xe anh
thấy em
anh thương ánh mắt
buồn không nói
tình ta lộng lẫy quá
em ơi
Biển mưa sao lại lặng
vô tình
gió xoáy quật hồn anh
cuộn sóng
anh mãi ơn em tình
yêu ấy
như mẹ hiền nâng giấc
lúc buồn đau
Không biết sông to và
nước lớn
em về lòng có gợn sầu
không
anh hận đời anh chưa
trọn nghĩa
làm khổ tình em những
tháng ngày
Trời hỡi, nếu mà anh
phải chết
anh sẽ ôm em nhảy
xuống suối vàng
nhưng anh biết làm
sao anh chết được
khi có tình em như
hoa nở trong lòng…!
NHỚ XƯA…
Ngày xưa má em hồng
quá thể
Lời yêu thương đằm
thắm chân thành
Ngày xưa mỗi lần anh
tới lớp
Là mỗi lần anh nhận
được nụ hôn…
Ngày xưa cuối tuần em
thăm mẹ
đời anh vui hạnh phúc
dâng đầy
ngày xưa mắt em dài
quá thể
câu thơ buồn chưa
chạm tới hồn em…
Ngày xưa em là cô bé
xinh
ngơ ngác buổi anh về
đất Việt
trang sách mở thơm
như tà áo mới
ăm ắp tình yêu tuổi
sinh viên
Ngày xưa ta về quê
thăm ngoại
hàng dừa cao rủ bóng
xuống hiên nhà
anh rung động trước
tình em chân thật
cùng tình cha, tình
mẹ chan hòa…
Ngày xưa…và nhiều
ngày xưa nữa
anh giận lòng anh quá
thơ ngây
dù biết lỗi anh xin
về đúng hẹn
bù lại ngày xưa… má
em hồng…!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 09/12/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét