Home
» Thư viện thơ
» Trăm năm cõi nhớ/ Uống cạn niềm đau/ Cây khế hiên nhà – Thơ Trương Thị Thanh Tâm (Mỹ Tho)
Trăm năm cõi nhớ/ Uống cạn niềm đau/ Cây khế hiên nhà – Thơ Trương Thị Thanh Tâm (Mỹ Tho)
Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015
Người
ta quên hết ngày xưa Đâu rồi kỹ niệm đêm mưa thưở nào Cuộc đời bước
lỡ hư hao Nói quên là nhớ nỗi đau đọa đày
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Trương Thị Thanh Tâm
Sinh năm 1953, tại Gò Công
Hiện sinh sống tại TP. Mỹ Tho
Email: tinhnho1053@yahoo.com.vn
_____
Người ta quên hết
ngày xưa
Đâu rồi kỹ niệm đêm
mưa thưở nào
Cuộc đời bước lỡ hư
hao
Nói quên là nhớ nỗi
đau đọa đày
Trôi đi năm tháng hao
gầy
Nhịp ru ngày đó giấc
đầy mộng mơ
Người đi nẽo khuất
dật dờ
Trăng nghiêng mùa cũ
còn chờ mỏi mê
Trăm năm cõi nhớ đi
về
Đèn hiu hắt bóng nhịp
đời xe lăn
Khúc buồn xưa, vọng
âm vang
Trôi đi theo khói bay
ngàn dặm khơi!
T4 (Mytho)
UỐNG CẠN NIỀM ĐAU
Bầu rượu nóng ta mời
nhau mấy cốc
Uống đi anh một lần
biết mềm môi
Men rượu đắng có làm
ta quên hết...
Mối tình đầu mai gọi
cố nhân thôi!
Uống để quên những ngày
qua vội vã
Lời hẹn thề chỉ có ở bờ
môi
Thương nhớ cũng qua
vần thơ nho nhỏ
Đợi chờ chi mòn mỏi
áng mây trôi
Uống đi anh quên
tháng năm chờ đợi
Quên nỗi buồn trong
khoé mắt bờ môi
Uống đi anh nắng đã
tắt phía đồi
Gom kỹ niệm dìm trong
cơn say khướt
Một chút nhớ, quên có
gì đâu luyến tiếc
Cánh chim di chắc sẽ
chẳng quay về!
Đừng ngụp lặn trong
vũng bùn hư ảo
Trút muộn phiền một
bước khỏi u mê
Thêm chút nữa ta chỉ
còn ly cuối
Rượu cạn bầu tình
cũng chỉ có thế thôi
Đêm trăn trở đừng gọi
tên nhau nữa
Mai xa rồi thành phố
chỉ riêng tôi
Đừng ve vuốt tóc rơi
thời vụng dại
Má không còn hương
sắc thắm ngày xưa
Uống đi anh ta cạn
niềm tâm sự
Trời ngoài kia gió
bấc đã sang mùa.
T4 (Mytho)
CÂY KHẾ HIÊN NHÀ
Nhà xưa cây khế bên
hiên
Tàng xanh trái chín
vàng thêm sắc màu
Trưa hè nắng nhạt lao
xao
Một mình ngồi vẽ ngọn
cau bóng dừa
Vẳng nghe gió ngựa
nhịp khua
Chuyến xe thổ mộ đón
đưa khách về
Lắc lư quang gánh
nặng nề
Nói cười bí bỏm, tình
quê đậm đà
Xe lam rền khói vươn
xa
Giọng ai ơi ới, tiếng
gà gáy trưa
Quê tôi nắng ít nhiều
mưa
Đồng xanh bát ngát, vụ
mùa lúa thơm
Trời mưa vất vả đường
trơn
Quần cao trên gối, bước
chân gập ghềnh
Mẹ còng lưng gánh
nặng thêm
Thúng,con bập bẹ, còn
bên kia hàng
Cha thì hôm sớm rẫy
nương
Dầm mưa dãi nắng, lưng
trần xạm da
Mẹ về sau buổi chợ
trưa
Con mừng nhớ mẹ, hay
ưa đợi quà
Ngày xưa tuổi nhỏ lê
la
Ham ăn biếng học mẹ
cha giận hờn
Bây giờ đã lớn khôn
hơn
Bỏ quê lên tỉnh, mua
con chử về
Mẹ cha vò võ chốn
quê
Xa rồi cây khế
nghiêng che nắng chiều.
T4 (Mytho)
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Mỹ Tho ngày 19/12/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét