Mai Tú Ân: Giới thiệu bài thơ “Paris Có Gì Lạ Không Em” của Nguyên Sa
Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015
Xin
giới thiệu bài thơ Paris Có Gì Lạ Không Em của thi sĩ Nguyên Sa, và cũng là bài
thơ được phổ nhạc rất thành công với bài hát cùng tên. Bài thơ thật dễ thương,
nhẹ nhàng, lãng mạng... đong đầy chất nhạc, đầy chất thơ bay dập dìu như những
nốt nhạc thánh thót trôi chảy nên đã đồng điệu với ca khúc rất hay này...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Mai Tú Ân
Họ tên Mai Tú Ân
Sinh tại Hà Nội
Nghề nghiệp: nhà văn, nhà báo tự do
Các tác phẩm:
- Tiểu thuyết Tình Yêu Trong Đêm
- Tập truyện ngắn Chuyện tình trong hang Én (Nhà XB Trẻ)
Và một số truyện ngắn khác
Hiện đang làm việc và sinh sống tại TP.HCM VN
Email: maituannvvn@gmail.com
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim...
Xin giới thiệu bài thơ Paris Có Gì Lạ Không
Em của thi sĩ Nguyên Sa, và cũng là bài thơ được phổ nhạc rất thành công với
bài hát cùng tên. Bài thơ thật dễ thương, nhẹ nhàng, lãng mạng... đong đầy chất
nhạc, đầy chất thơ bay dập dìu như những nốt nhạc thánh thót trôi chảy nên đã
đồng điệu với ca khúc rất hay này...
Paris - Kinh thành Ánh Sáng, Thành Phố Tình Yêu, Thủ Đô Hoa Lệ của nước
Pháp với vô số những danh lam thắng cảnh, lâu đài, cung điện, bảo tàng nhưng
dường như với tác giả của bài thơ này, nhà giáo và là nhà thơ tài danh Nguyên
Sa thì những thứ xa hoa lộng lẫy đó không được ông đưa vào bài thơ này của
mình. Vẫn có Paris, vẫn có dòng sông Seine và một bầu không khí tràn ngập tình
yêu đương đại trong bài thơ tình này, nhưng ta lại thấy nó đầy chất lãng mạng
nên thơ của xứ Việt ta hồi chưa giải phóng. Những hình ảnh được hình tượng
hóa cho những nhớ nhung xa cách, trong không khí lãng đãng pha chút liêu trai,
thì chàng cũng làm thơ, đánh đàn và thả hồn si của mình lang thang về nơi ấy,
về người con gái ấy, xem nàng "....có còn ngoan"
Cũng giống như bao chàng trai xứ Việt lẩn thẩn ngồi:"Khắc yêu
thương vào nỗi nhớ", hay làm thơ để nhớ người yêu nhỏ bé của mình đang làm
gì ở quê nhà, nơi có con sông quê hương trong veo cho chị Hằng soi bóng làm
duyên với hoa lá mùa xuân. Rồi chàng mong ước trở thành cánh chim để bay về nơi
ấy, mong ước thành sương mù nơi dòng sông trắng ấy để tìm người yêu trong bóng
trăng. Và không gì đăc trưng hơn cái tình yêu lãng mạng tưởng như Tây như Ta đó
bằng những câu thơ cảm thán chất ngất hồn Việt như hương cốm, lá sen để kết lại
bài thơ...
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen? ...
Bài
thơ làm theo thể thơ mới 7 chữ đi chẳng đúng niêm lẫn luật nên không rơi vào
kiểu thơ cũ với những điển tích như sông Tương, núi Tản hay những hình tượng
của một thời cổ lỗ như: "Thiếp và chàng cầm quạt dạo gót quanh hồ bán
nguyệt để phe phẩy cho nhau". Ngược lại có lẽ vì bài thơ viết về một nơi
chốn văn minh nên không thể không thấy cái hồn của Paris rộn ràng như một khúc
luân vũ hay quay cuồng trong những điệu vale đầy chất dân gian vui nhộn của
trời Âu. Và ta mới thấy khâm phục thi nhân Nguyên Sa kni ông vẫn đưa được cái
hồn Việt vừa sâu lắng vừa tinh tế qua những câu thơ thuần Việt trong mạch cảm
xúc thi ca khiến bài thơ vừa đậm đà, vừa tha thiết yêu thương nhưng không rên
xiết bi luy. Những câu thơ giản dị không trau truốt nhưng bay bổng như một điệu
hò quê hương chen tiếng với dân ca rộn ràng của trời Âu.
Có
lẽ nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã cảm được cái hồn tinh khiết của bài thơ nên ông đã
phổ nhạc bài thơ này của Nguyên Sa theo điệu dân vũ Pháp cùng tiếng hò điệu hát
Việt Nam, đánh thức nỗi niềm quê hương của người con xa xứ, khiến cho cả bài
nhạc lẫn bài thơ cùng dìu nhau bay lên cao. Nhưng trước hết ta phải đọc trọn
vẹn của bài thơ rồi thì mới thấy được cái hay của một bài nhạc hay phổ một bài
thơ hay...
PARIS CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông
trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
Mỗi lần tan một chút suơng sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nhìn trong gió đưa
...
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
Anh sẽ chép thơ trên thời gian
Lời thơ toàn những chuyện hờn
ghen
Vì em hay một vừng trăng sáng
Đã đắm trong lòng cặp mắt em?
Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
Anh đàn mà chả có thanh âm
Chỉ nghe gió thoảng niềm thương
nhớ
Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen? ...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 28/12/2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét