Grand Canyon Arizona – Bài và video Bích Xuân Paris
Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015
Kính
thưa quí vị đọc giả,
Xin
chia xẻ với qúi vị những trãi nghiệm của những chuyến viễn du vừa qua. Thỉnh
thoảng xin được gởi bài và clip video đến qúi vị để giải trí. Để khỏi mất thời
giờ qúi độc giả, Bích Xuân cố gắng viết thật ngắn gọn không "đi" sâu
vào chi tiết, tí lịch sử, một tí văn hóa, một tí địa lý, một tí
nhân văn và dĩ nhiên cũng có tí tị gợi cảm tươi mát. Trân trọng! (Bích Xuân).
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Bích Xuân
Họ
tên: Nguyễn Bích Xuân
Công
dân Viêt nam, hiện đang cư trú và làm việc tại Paris
Địa
chỉ Website: http://bichxuanparis.online.fr
Email : bui.thuynn@gmail.com
______
Grand
Canyon Arizona
**
Bryce
Canyon
Grand Canyon đến Bryce Cayon 270 Km
GRAND
CANYON ARIZONA
Bài và video Bích
Xuân
Mùa
xuân ở Arizona, buổi chiều mặt trời còn đỏ rực, nhưng tối có gió mạnh, ra
ngoài phải mặt áo len. Thời tiết ở Arizona ban ngày nhiệt độ có thể vượt quá
115 độ F.
Chúng tôi trên một chiếc xe Jeep mui trần trèo núi, xuống đèo. Tôi ngồi
ở hàng ghế sau, xe chạy chậm thì còn thấy mát mẻ với cái nắng 115 độ F của buổi
trưa, nhưng khi xe ra xa lộ với vận tốc nhanh thì không thể chịu nổi. Hai ghế
trước, có miếng kính để cản gió, phía sau không có gì cản gió nên tôi bị gió
táp đến đau mắt, rát cả mặt phải lấy mũ đội trùm đầu, che kín tới mũi, để chịu
đựng gió mạnh.
Xe
chạy qua các thị trấn Arizona, càng xa thị trấn nhà cửa càng thưa. Xe băng qua
những vùng đất cát, không một bóng cây, trụ điện, thỉnh thoảng mới thấy vài cây
giống cây như Thà Là ở Ai Cập, và loại hoa tím, đỏ như hoa « bông giấy » ở Việt
Nam và một số hoa ở vùng nhiệt đới mà tôi không biết tên. Khung cảnh vắng vẻ
như giữa sa mạc làm tôi nhớ đến lời nhà thơ Nguyễn Qúy Bái hiện ở Arizona, đẹp
nhất là con kắc kè đổi nhiều màu sắc, và Arizona mùa hè thì rắn hay tìm bóng
mát, thỉnh thoảng anh bắt gặp rắn khoanh tròn nằm ở dưới bàn ăn nhà anh lúc nào
không hay. Lúc đầu anh thấy sợ, riết rồi quen, hễ thấy rắn vào nhà thì anh bắt
liệng ra ngoài…
Con
đường dài quanh co đa dạng với các hẻm núi, khi xe xuống thung lũng thời tiết
thay đổi, từ nóng đổi sang lạnh, khi xe ra khỏi thung lũng trở lại nóng. Xe
ngang qua cánh đồng cây xương rồng, những con đường mòn đi bộ, chúng
tôi như đang phiêu du vào miền sa mạc hoang giả của người da đỏ.
Arizona là của những ngươì cư dân đầu tiên của người da đỏ, một số nền
văn hoá đã bị diệt chủng. Một số sử gia dẫn chứng công thức Zona arida (Tây Ban
Nha) rút ngắn lại trở thành Arizona lan ra toàn bộ lảnh thổ. Arizona được khám
phá bởi Marcod de Nira năm 1539.
Arizona trở thành tiểu bang 48 của Mỹ năm 1912. Arizona cũng là tiểu
bang có dân số tăng trưởng rất mạnh mẽ, và có rất nhiều dãy núi đẹp thiên
nhiên, hùng vĩ, và dãy núi biểu tượng của sự mê tín dị đoan nữa. Ngọn núi hoang
dã mê tín dị đoan được mô tả như là một trong ngọn những núi đẹp nhất ở Mỹ được
gọi là «The Super», một dãy núi ở Arizona nằm về phía Đông của đô thị Phoenix.
Người ta nói Arizona là chủ đề của những chuyện bí ẩn bảo vật bị mất, và những
người đi tìm vàng là một những huyền thoại qua nhiều thế hệ, hầu hết là đúng sự
thật… vì vùng hoang dã Superstition xung quanh núi có vô số động thực vật đa
dạng có thể tiếp cận với bất cứ ai…
Arizona nổi tiếng với phong cảnh sa mạc và phong phú với những
rừng cây xương rồng. Arizona là một khu vực hiểm trở, nơi có hơn một nửa diện
tích bao gồm vùng núi và cao nguyên, có nguồn gốc núi lửa trở lại thời tiền sử.
Du khách thường xuyên thăm viếng rất nhiều công viên và núi đồi là lịch sử tiểu
bang Arizona. Grand Canyon là lớn nhất, nổi tiếng nhất, và càng nổi tiếng thế
giới khi có cây cầu làm bằng kính Skywalk. Mỗi năm có 4,5 triệu khách viếng
thăm.
Ở
Mỹ, mỗi nơi thiên nhiên đều có lịch sử của nó, khi được hiểu rỏ thật vô cùng
thích thú. Grand Canyon là di sản thế giới UNESCO nằm ở phía Tây Arizona, là
một trong những điểm du lịch lớn ở Hoa Kỳ. Từ phi trường Habor Phoenix đến
Grande Canyon gần 370 km.
Dãy
núi màu gạch đỏ Oak Creek Canyon được mô tả như người em họ nhỏ hơn Grand
Canyon. Oak Creek Canyon là địa điểm du lịch thứ hai ở Arizona, sau Grand
Canyon. Chúng tôi lên một ngọn núi màu gạch đỏ, trên đỉnh núi này có một nhà
thờ để cầu nguyện, người ta tin là nơi này rất linh thiêng, xin gì được nấy!
Sòng bài giữa sa mạc.
Casino Salt McKellips ở Arizona, khách đến bằng thuyền máy nhỏ, người ta
đào một canal giữa vùng sa mạc để đưa khách đến Casino mất khoảng 20 phút.
Trong các bang, Arizona xếp hang số 10 trong số 46 các sòng bạc của Hoa
Kỳ. Arizona có tất cả 36 sòng bạc rải rác trong 28 thành phố.
Người Việt mính ở Phoenix, đa số làm chủ các hàng ăn, ngoài những sinh
hoạt của gia đình, cuối tuần họ sinh hoạt Cộng đồng và tôn giáo, chính trị như
bao người Việt lưu vong khắp mọi nơi. Những người không sinh hoạt cộng đồng họ
chỉ biết vui với gia đình, với con cháu… Những người lớn tuổi, có con cháu ở
xa, nếu không gặp gỡ đồng hương thì biết đi đâu cho hết thời giờ. Có người đã
đi tìm trò chơi tiền bạc may rủi này trong các sòng bài ở Arizona.
Grand Canyon.
Xe
chúng tôi gần đến Grand Canyon Skywalk, bắt đầu đường gập ghềnh, bụi mờ, đất
cát dày đặc dưới cái nắng chói chang, soi rọi vào mặt người. Xe chao qua đảo
lại, tôi bắt đầu mệt mỏi… Xe dừng lại tại một bãi cát trống trơn, tất cả hành
khách xuống xe, để chuyển sang một chiếc xe khác, vì xe của hãng du lịch không
thể ngang qua những đoạn đường gập ghềnh đất lỡ, nên phải đi xe của hãng
Skywalk. Xe chạy được 20 phút thì ra khỏi thung lũng đến một trạm xe khác.
Khách phải đổi một loại xe khác nữa để lên dãy núi Grand Canyon Skywalk.
Bên
cạnh trạm xe củ Skywalk là phi trường máy bay trực thăng chở khách du lịch, du
khách muốn đi máy bay thăm viếng Grand Canyon thì đi, ai không muốn thì tiếp
tục đi bằng xe bus, đi máy bay trực thăng 1 tiếng 200đô một người. Nói là một
tiếng nhưng tính ra chỉ có 40 phút, vì từ chổ mua vé ra phi trường và leo lên
máy bay, và chờ « sốp phê » cho nóng máy mất toi hết 20 phút.
Tất
cả xe du lịch đều dùng lại đây, người đông hàng hàng lớp lớp, hôm nào gặp lúc
trời mưa, nên ai cũng cũng vào trú mưa trong tiệm. Người đứng san sát chen lấn
nhau để di chuyển. Du khách kéo nhau đến gian hàng bán áo len, vì không ai ngờ
khi đến đây gió mạnh, mưa to như vậy, nên ai cũng mua sắm áo ấm…Tôi cũng phải
mua một cái áo màu xanh dương mặc cho ấm có in chữ Grand Canyon giá 50 dollas.
Đường đến Grand Canyon Skywalk, không thấy chiếc xe hơi cá nhân
nào, xe cá nhân đi hướng khác, đến Grand Canyon bằng xe riêng, họ chỉ đến
dưới chân núi của Grand Canyon skywalk. Dưới chân núi thì vui hơn, có nhiều
chương trình như cỡi ngựa, cỡi lạc đà, đi du thuyền… Còn khách du lịch trên
Skywalk chẳng biết đi đâu ngoài cây cầu làm bằng thủy tinh như vành móng ngựa,
được gọi là Grand Canyon Skywalk. Đứng trên này nhìn thấy rõ dãy núi phía trước
mặt hình dáng rõ nét như con chim đại bàng đang dang rộng hai đôi cánh. Một tác
phẩm tuyệt đẹp nghệ thuật của thiên nhiên.
Tôi đứng trên tấm kính nhìn xuống dưới độ sâu chân núi 1.300 mét,
nghe lòng hơi run, mặc dù được bảo đảm của bức tường và sàn kính 10,2cm.
Skywalk nặng 74 tấn, có sức chứa được 800 người, nhưng được hạn chế chỉ chứa
120 người. Để trách bị trầy xước sàn kính, khách bắt buộc phải mang đôi
giày đặc biệt của Skywalk khi ra sàn kính với gía 30 dolles. Nói là giày nhưng
nó là miếng vải để bao đôi giày. Khách không được mang bất cứ thứ gì ra cây cầu
thủy tinh, phải để lại tất cả đồ vật vào một ngăn tủ ngay cửa ra vào.
Khách cũng bị kiểm soát rất kỹ, có máy rà người như là lên máy bay vậy. Muốn có
hình kỷ niệm thì phải chụp hình của tổ chức Skywalk, mỗi tấm 30 đô, (hình lớn
gấp hai lần loại thường). Du khách được 3 giờ ở trên đỉnh núi Grand Canyon
Skywalk. Vào những tháng hè, mỗi ngày có 1500 du khách đến Grand Canyon
skywalk.
Grand
Canyon Skywalk, có từ năm 2007, được tài trợ một phần bởi doanh nhân David Jin
ở Las Vegas. Tất cả các xe tư nhân vào Grand Canyon phải trả lệ phí 25 đô, mĩm
phí cho công dân Mỹ 62 tuổi trở lên, và những người bị khuyết tật. Grand Canyon
skywalk đóng cửa vào mùa đông. Trên skywalk chung quanh nơi đây, không có nhà
hàng, không có viện bảo tàng, chẳng thấy có gì ngoài cây cầu làm bằng thủy tinh
Skywalk và một căn lều bằng vải, và nhà gạch đỏ của người da đỏ, một tiệm bán
đồ lưu niệm, và một người Mexico hoá trang người da đỏ để du khách chụp hình
chung làm kỷ niệm.
Một
số du khách có tính mạo hiểm muốn xuống chân núi, có đường hẻm dài để đi bộ
xuống, nhưng khi đi ngược lên rất nguy hiểm và rất khó khăn cho việc kiểm soát,
có nhiều dấu hiệu đưa đến cái chết đã được thông báo cho khánh du lịch biết về
sự nguy hiểm này. Xe chở khách du lịch ào ào đến Grand Canyon skywalk, đa số là
người Á Châu, nhiều nhất là Tàu, Nhật, tôi để ý tìm khách du lịch người Việt để
có thêm bạn đồng hành cho vui, nhưng không thấy có.
Xin
chân thành bày tỏ lòng cảm mến đến anh chị Đoàn Phú Lạc đã vui lòng đưa đón
Bích Xuân trong những ngày lưu lại tại Arizona để có những hình ảnh kỷ niệm
này.
Email:
bxuan75@gmail.com
Website:
http://bichxuanparis.online.fr
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Paris ngày 19/10/2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét