Dã biệt…/ Nhớ tình/ Mùa cúc bên sông/ Ru tình – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015
Em đã
theo người vào ngày biển động anh ngu ngơ cho cái sự đã rồi em mất hút sau một
vài tiếng nấc nơi dấu chân còn lưu luyến người đi
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ tên thật Phạm Xuân Khang
Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
Em đã theo người vào
ngày biển động
anh ngu ngơ cho cái sự
đã rồi
em mất hút sau một
vài tiếng nấc
nơi dấu chân còn lưu
luyến người đi
Em đã nói những lời
xa thăm thẳm
sau bao năm ta nghĩ
tốt về nhau
anh nhận thấy đôi mắt
kia nguội tắt
rằng tình ta đã chung
cuộc mất rồi
Biển vẫn xanh nuôi
hồn con sóng bạc
cánh buồm xa gửi khát
vọng nghìn trùng
biển có biết ta có
ngày đau đớn
em theo người bỏ lại
một miền hoang
Không tình yêu anh
như kẻ lạc loài
ly rượu mạnh cũng run
lên bật khóc
trái tim đập thương
ngày xưa tha thiết
em theo người…
anh…
hóa…
đá…
mồ côi…!
NHỚ TÌNH
Cơn bão của lòng rồi
cũng qua đi
em trẻ trung như thời
còn thiếu nữ
hoa dại nở bên vườn
hờn má thắm
tình tang tình ai nỡ
bước cho qua
Vẫn biết anh một thời
chết đuối
điên dại yêu quên mất
cả đường về
anh đóng kịch sao
đành
mắt em đen nhức thế
sôi nổi tình trai anh
dâng tặng chân thành
Em ơi!
dâu bể
có đem về sấm chớp
một ngày bên nhau
ta cũng đủ lắm rồi
yêu em
anh thành người can
đảm
vượt chông gai…
bão tố cuộc đời…
Anh đã có một thời
yêu sôi nổi
đó là em cô bé đẹp
thiên thần
cái nơ tóc buộc nụ
cười mê hoặc
thịt da em phơi phới
những mùa trăng
Gặp lại em tình khoác
vai kẻ khác
anh tưởng là anh tóc
áo buổi hào hoa
râu mọc ngược khóc
cho tình lìa đoạn
em đâu rồi cái thuở
tưởng trăm năm…!
MÙA CÚC BÊN SÔNG
Anh nhớ mãi một ngày
thu đầy nắng
đò sông quê em gửi
tặng nụ cười
vạt áo trắng gió lay
tình tuổi trẻ
sông Chu ơi ngày ấy ở
đâu rồi
Em mang hoa bán ở bên
chùa
sông Chu dâng hồn lên
ánh mắt
những bông cúc cứ
vàng lên óng ả
nói bao điều da diết
trước mùa thu
Sông Chu ơi ai mở lối
cây cầu
bằng sắt thép xi măng
vĩnh cửu
anh về lại bến đò xưa
chẳng kịp
em lấy chồng mới đó
đã bao năm
Vẫn còn đây mùa thu
xanh trong
vời vợi buông xuôi
hoa cúc nở
vàng thao thiết như
lòng anh thức gọi
một bóng hồng gió
cuốn đã sang sông!
RU TÌNH
Tình yêu ơi! Em hãy
ngủ yên lành
mơ có đến xin dệt
bằng gấm vóc
như cô bé bước ra từ
cổ tích
đường em đi hạnh phúc
nở đầy hoa
Cô bé ơi! Hoa chưa
tàn trước ngõ
môi em còn nói những
lời yêu
từ xa thẳm của hai
trời cách biệt
em tình yêu vĩnh viễn
chẳng lụi tàn
Cô bé ơi! Đời đâu mấy
ngọt ngào
dòng sữa lại trôi
xuôi về nhân nghĩa
hãy ngủ yên nơi lòng
anh sầu muộn
em mặt trời bừng sáng
của thi ca
Rất có thể anh không
là gì cả
trong đời em như một
vết son thừa
thì cô bé hãy làm
người trong mộng
đau khổ tình anh…
trọn kiếp này…!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 18.10.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét