Bên sông Đà Nẳng/ Chùm thơ Chiều qua Tiền Giang – Thơ Huy Uyên (Đà Nẳng)
Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015
Thuyền
trôi đi chưa về Cô quạnh tình em bên sông vắng Người cũng đã đi còn lại em và
Đà Nẳng.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Huy Uyên
Tên
thật Lê Sinh
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
BÊN SÔNG ĐÀ NẴNG
Thuyền trôi đi chưa
về
Cô quạnh tình em bên
sông vắng
Người cũng đã đi
còn lại em và Đà Nẳng.
Đêm nay ai xuyến xao
buồn
đứng bên cầu mà
thương câu hát
bến phà xa trôi và
người xưa đâu mất.
sao trên trời băng se
mắt sương.
Bên kia sông chiều về
không nắng
bàn tay ai vẫy hẹn hò
bước chân đi lòng đầy
trống lạnh
áo em bay che trời bơ
vơ.
Người xa trông mà sầu
bỏ lại
bên sân nhà em rừng
đợi chờ
đi rồi có mang theo
dặm nhớ
võ vàng chi mấy đoạn
tình thu.
Em tới đây lòng bổng
ngập ngừng
Đà Nẳng giờ bỏ thuyền
xa bến
còn gì nữa đâu đợi
mong
tim người từng đêm
thắt quặn.
Vĩnh biệt thôi đất
trời Đà Nẳng
vĩnh biệt người từ
lúc xa nhau
em ở lại trao ai mật
đắng
ngày vui sao vội
vả qua mau.
Có còn lại chăng một
nụ cười
đem chia hai bờ ngày
đêm Đà Nẳng
mang em đi về nổi nhớ
khôn nguôi
bến xe sân ga cầu
cảng
"xa" anh,
em "xa" cháy đỏ thiên hà...
"xa" luôn
chùm mây trời đợi gió
theo ngày tháng
"xa" trôi.
1- CHIỀU QUA TIỀN
GIANG
Chiều rồi chưa quay
lại Gò Công
đường về thôi còn xa
lắm
nhạn bay trắng ngợp
đầy đồng
vàng nắng mơ phai
bông lúa chín.
Thương em nhịp chèo
sông Vàm Cỏ
gởi tình ai bên cửa
Tiểu đứng trông
nước hai dòng xuôi ra
biển cả
em chờ tôi về kịp hội
Tân Đông.
Tôi chở tình em theo
lộ 50
chim công xưa xa bầy
ngày cũ
tội chi lòng em, con
gái Me-sor
mưa nắng Tiền Giang
dầm cơn nước lũ.
Đợi em cù lao Ngũ Hiệp
Cai Lậy bên sông
giồng đất Long Hồ
nhản lồng, chôm chôm,
cam quít
mắt em lúng liếng ngó
đi mô.
Em có kịp không chợ
nổi Cái Bè
qua cầu Mỹ Thuận về
bến Bắc
gió thổi sáo diều dìu
dặt em nghe
thả hồn về miền Tây
sông nước.
Mai tôi buồn chia tay
Mỹ Lợi
bỏ lại Mỹ Trung
thương nhớ một mình
quanh năm dưa leo, khổ
qua đầy trái
em còn đi lễ (nhà
thờ) Mỹ Trinh.
Thôi xa rồi Tiền Giang,
Gò Công
ngồi bên sông khi
chiều thay nước
đợi người chưa một
lần sang
tội tình chi mà bỏ đi
xa được.
(cớ sao trong hai mắt
em buồn)
2- ĐÊM Ở PHÀ VÀM CỐNG
Buổi xa người đêm qua
phà Vàm Cống
bên này sông bến cũ
trời mưa
em từ Hà Tiên biển
rộng
tôi Châu Đốc về chặng
nữa trời khuya.
Tự dưng lòng cớ sao
buồn
sông Hậu ngọt tình
đôi dòng nước
hai bờ ấm lạnh chút
mù sương
nhớ em tôi nào có nói
được.
Người qua phà
chùng buồn câu hát
đêm nghe tiếng đàn
tài tử nghiêng đâu
đò kịp đưa khách về
Thất Sơn, Châu Đốc
giọng ai giữa sông
khuya nghe quá rầu.
Em gái trên phà rao
hàng trái cây
môi cười má hồng mắt
láy
khách qua sông nao
lòng em có hay
xao xuyến trong tim
ai biết mấy.
Tình đôi tám em treo
trước ngõ
còn lại đêm khuya
nước mắt chạnh lòng
phà đêm nay về chở
theo thương nhớ
hỏi lần đầu anh theo
em không?
Em bỏ lại tình Vàm Cống,
Mê Kông
xuôi Đồng Tháp cùng
bến thuyền, phố chợ
ghe ai chở đầy tôm cá
trên sông
từ biệt người em
không qua phà nữa.
Em Thới An mang tim
về Bình Lợi
để Long Xuyên mong
ngóng chờ ai
mai chiều đứng bên
phà chờ đợi
ngó nước trôi theo
biển-rộng-sông-dài.
Ai bỏ đi năm tháng
nhớ Lấp Vò
đò Cái Dầu neo chèo
Vàm Cống
hỏi tình em giờ
biết thương ai
đêm qua Bình Thành
chuyến phà sông lạnh
3- QUA PHÀ HẬU GIANG
10 NĂM TRƯỚC
Đêm nghe tiếng hò
trên sông Hậu
mưa sớm về làm ướt áo
ai
ngày tháng qua mau
đầy thương nhớ
gió hắt hiu thổi suốt
đêm dài.
Nhắc chi chuyện cũ để
thêm buồn
người đi con nước mòn
trông đợi
tình trao cho ai có
ấm môi hôn
đành sao năm canh
thức không hề nói.
Ta đợi chờ nhau hồi
trẻ dại
thư trao ai tim gởi
đã bao lần
tình ta dập duềnh con
sóng vỗ
phà Hậu Giang chiều
qua sông bâng khuâng.
Đã đi rồi người cũ
năm xưa
nhớ tay ai chèo sang
sông trở gió
con sáo bỏ đàn hỏi đã
về chưa
để cho người suốt đời
thương nhớ.
Giấc mơ cùng sông
trôi mãi
em xưa ong bướm đã
bay rồi
tôi con phà chờ người
dong ruổi
phụ tình tôi chi lắm
hởi người ơi.
Em đoạn chiều che nón
nghiêng sông
phà tôi qua dài theo
năm tháng
lục bình buồn nín
lặng trôi dòng
chia tình nhau rồi cả
đời quên lãng.
Sáng chiều tôi chờ em
đầu bến
phà Hậu Giang nào
thấy bóng hình em
cầm tình tôi chín câu
hò hẹn
chia cách chi xa, xót
cháy lòng.
Đêm qua phà Hậu-giang
mười năm đứng bên
sông chìm nổi
(thôi tôi xưa cầm giữ
mãi mối tình
dấu tim người để lòng
tôi nhớ mãi).
Em băng bó vết thương
tôi ở lại
ở bên sông nhìn theo
chuyến phà buồn
em xa trôi bến bờ
khuất mãi
có ngờ đâu buổi ấy
mất nhau luôn.
Tôi mãi một đời chờ
em sông Hậu.
4- CHIỀU BẾN TRE
Những hàng dừa
nghiêng che trái ngọt
lá xanh non trải bóng
bên đường
giọng cải lương ai ca
nghe thánh thót
ngọt dịu phù sa chảy tới
Hàm Luông.
Thoảng đâu về câu lý
Ba Lai
người rồi đã về quê
cũ
"ngày tháng đi
qua em chửa thấy người
thoáng nghe trống
trận
người đi diệt giặc
đồng lúa chín vàng
chờ ai mùa gặt".
Xôn xao em bờ dâu
ngọn lúa
ngày tôi đi ai bỏ
trầu chưa
tôi mãi nhớ em
mắt đen huyền từ thuở
nói cùng em biết mấy
cho vừa.
Dòng Ba Lai êm chảy
tháng ngày
sớm chiều bên đê ngăn
ngọt mặn
có chờ tôi không một
buổi quay về
hay đã sang sông cho
tôi ngơ ngẩn
Để Bến Tre buồn hoài
mà không nói
một người đi xa nhớ
một người đi
nghe câu ai hò thương
em quá đổi
chợ quê xưa có đợi
ngày về.
Thôi vẩy tay xa phà, cầu
Rạch Miểu
để đò ai năm tháng
đưa người
chiều rồi có thả lòng
mong nhớ
đất cũ Ba Tri còn dấu
mãi trong tôi.
5- MỘT LẦN VỀ BẾN TRE
Ngang sông vây những
cồn cát, tàng cây
về Bến Tre thả
tình An Thuận
dưới bóng dừa xanh em
có đợi người
sao nước mắt em sợi
dài sợi ngắn.
Gởi lòng nổi trôi An
Hóa
nước xuôi cù lao Bão,
cù lao Minh
Ba Lai cả đời ngọt
đắng Hàm Luông
để Cổ Chiên ở lại với
đêm trăng mờ tỏ.
Bao đời quê nghèo cơ
cực
dặn lòng ai Trúc Giang,
Mõ Cày
làng quê đêm đêm thức
cùng chợ Lách
đàn chim cũng nghèo
mỏi cánh chim bay.
Em hong tóc đen sợi
gió trời chiều
sông sâu Bến Tre chia
mấy khúc
mái tranh nghèo nép
bóng liêu xiêu
cầu Mây, Vĩnh Luông đôi
bờ kinh rạch.
Mưa nắng hai mùa hội
làng Phú Lễ
về Bến Tre vườn xanh
um Tuyên Linh
nước kênh dịu êm mấy
đời quê mẹ
bao năm lưu lạc Cổ
Chiên mình.
"Gió quặt què
cành lá xác xơ
thương anh em chín
đợi mười chờ"*
mai về cùng Bến Tre
sông nước
chở tình ai thắm tợ
khi xưa.
Ngọt lòng vàng sắc
mật ong
bên dòng sông Tiền cù
lao cồn Phụng
vườn đầy trái chín đỏ
Giồng-trôm
chim bay đi về Vàm Hồ
thẳng cánh.
Bến Tre bốn mùa ngọt
trái
chiều em ngồì đợi ai
bên sông
về cùng em cay rượu
nồng Phú Lễ
hỏi anh giờ có thương
em không?
6- TRÀ VINH NGÀY THEO
EM VỀ
Những đường me, sao
thẳng tắp
năm tháng ruộng đồng
ngày cũ đi qua
chậm buồn chân bước
Trà Vinh ngày theo em
về.
Em giờ có đợi tôi ở
bến "xuồng"
Phú Hòa ngập chìm
trời nước
những ông Lục đi
trong những chiều buồn.
tím lòng theo từng ký
ức.
Sam-rông-ek cao xa
mây trắng
bao năm trở lại Trà Vinh
về Long Hòa tiếng
cười còn đọng
mái che xuôi tối lá
rừng bần.
Tôi đi tìm em quanh
khắp chùa Dơi
dưới hàng cây đa xanh
ngát
Chol-chaman-thây năm
mới đất trời
đêm tháng tư rộn ràng
từng câu hát.
Trà Vinh thương sông
Tiền, sông Hậu
hai bờ đắng ngọt Mê
Kông
đưa nhau về Càng
Long, Trà Cú
em có đợi có chờ tôi
không?
Bạt ngàn đồi rừng
mênh mông sông nước
chim bay bay cuối
trời tìm em
để Trà Vinh dấu hoài
xa cách.
(bỏ lại ai thương nhớ
cả một đời.)
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 04.10.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét