Home
» Thư viện thơ
» Nhặt lấy/ Yêu /Cho người tình lỡ/ Nguyệt cầm trong đêm – Thơ Trương Thị Thanh Tâm (Mytho)
Nhặt lấy/ Yêu /Cho người tình lỡ/ Nguyệt cầm trong đêm – Thơ Trương Thị Thanh Tâm (Mytho)
Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015
Chữ yêu
ai hiểu được nhiều Có vào mới biết trăm điều trái ngang Khi tình yêu
đến.. rộn ràng Trái tim rung động, dịu dàng nét hoa
Tác
giả Trương
Thị Thanh Tâm
Sinh
năm 1953, tại Gò Công
Hiện
sinh sống tại TP. Mỹ Tho
Email: tinhnho1053@yahoo.com.vn
_____
NHẶT LẤY
Có người
Đánh rớt trái
tim
Tôi đi nhặt lấy, đem
về để thương
Ngờ đâu
Mưa ướt trên
đường
Tay trơn lở tuột
mất.. buồn ngổn ngang
Chẻ tre
Cho mỏng để đan
Lại thêm lần nữa, dỡ
dang cuộc tình
Theo dòng
Nước chảy lênh
đênh
Dòng trong dòng đục,
lãng quên mất rồi
Chỉ còn
Một trái tim
côi
Còn ai đánh mất, cho
tôi nhặt về!!
Trương
Thị Thanh Tâm
YÊU
YÊU
Chữ yêu ai hiểu được
nhiều
Có vào mới biết trăm
điều trái ngang
Khi tình yêu đến..
rộn ràng
Trái tim rung động,
dịu dàng nét hoa
Lời tình ru ấm thịt
da
Nhớ thương cũng đợi,
người xa cũng buồn
Dặn lòng mình cứ lặng
yên
Nhìn người hạnh phúc,
muộn phiền quên thôi
Nhưng sao tim cứ bồi
hồi
Khi vui, khi giận
,khóc cười vu vơ
Nhớ ai ra ngẩn vào
ngơ
Thương ai nên mới làm
thơ đợi chờ
Lời yêu ngọt mật trên
môi
Yêu thành trái đắng,
nụ cười héo hon
Y_ê viết dở chưa tròn
U rơi đâu mất ,tình
còn nữa đâu!!?
CHO NGƯỜI TÌNH
LỠ
Anh đi thật rồi hả
anh?
Tình ta giờ đã như
tranh trên tường
Nhìn anh dòng lệ nhỏ
tuôn
Bao nhiêu năm mối tơ
vương sớm chiều
Đêm về lòng thấy
quạnh hiu
Anh đi để lại trăm
chiều ngổn ngang
Ngờ đâu duyên sớm lỡ
làng
Chút duyên gởi lại..
hẹn nguyền kiếp sau
Còn đây trăm nhớ ngàn
đau
Thiên đường anh tới,
bến nào cho em
Một mình gối chiếc
thâu đêm
Tháng năm nỗi nhớ,
muộn phiền giấc xưa
Dư hương ngày cũ cũng
vừa
Để đêm mộng thấy anh
về bên em
Con đường tình sử
chưa quên
Giàn tigôn ấy, nắng
thêm sắc hồng
Men tình dậy sóng
biển Đông
Cuộc vui chưa trọn
bến sông lỡ rồi
Anh về bên ấy xa
xôi
Đời em như chiếc
thuyền trôi giữa dòng
Còn đâu nữa để chờ
mong
Anh đi khuất dấu, bụi
hồng mù khơi!
NGUYỆT CẦM TRONG
ĐÊM
Đêm khuya vọng tiếng
nguyệt cầm
Đàn ai réo rắt, âm
thanh tuyệt vời
Những ngày anh ở bên
tôi
Cùng nhau đối ẩm rượu
vơi giao tình
Nhớ ngày xưa chuyện
chúng mình
Bài thơ ru ngủ, cột
tình duyên nhau
Tiếng đàn thánh thoát
mưa ngâu
Tâm tư khắc khoải nỗi
sầu miên man
Trăng nghiêng bóng
ngã xế tàn
Còn đâu đây vọng khúc
đàn trầm tư
Lời thơ hoà điệu như
ru
Dư âm len nhẹ, nỗi
sầu vào tim
Lời ai dịu ngọt môi
mềm
Nguyệt cầm gợi nhớ
lời thầm trong đêm!
T4 (Mytho)
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Mỹ Tho ngày 27.9.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét