Trống mái/ Vòng quay thời gian/ Chiều Lam Kinh/ Thơ nửa đêm – Thơ Phạm Khang
Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015
Truyền thuyết chạm
trổ nên hình hài của đá
Đá mang mặt người đá
có tình yêu
Biển vẫn thế lặng im
và vỗ sóng
Thuở đá yêu chưa có
con người
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nhà thơ Phạm Khang
Hội
viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã
xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học
văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT:
0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
TRỐNG MÁI
Truyền thuyết chạm
trổ nên hình hài của đá
Đá mang mặt người đá
có tình yêu
Biển vẫn thế lặng im
và vỗ sóng
Thuở đá yêu chưa có
con người
Đá mê đá say nghiêng
trời đất
Tự ngàn xưa lặng lẽ
không lời
Mặc bút mực, mặc ngợi
ca, dè bỉu
Lồng lộng giữa trời
quấn quít bên nhau
Trống mái hay là tạo
hóa đây
Đá đẽo tạc tượng đài
tình ái
Những gái trai tìm về
tình tự
Đá chở che, ôm ấp, vỗ
về
Truyền thuyết xưa hóa
đá con người
Như muốn nói tình yêu
là bất tử
Như ôm chặt điều
thiêng liêng nhất
Ta là gì nếu thiếu
vắng tình yêu!
Sầm Sơn, 2010. PK.
VÒNG QUAY THỜI
GIAN
Anh trò chuyện với
vòng quay thời gian
Khuôn mặt em không
còn son phấn nữa
Thân thể nõn nà như
khuôn trăng bay lên ngự giữa thiên hà
Anh thấy em thơm lựng
trong vẻ đẹp sắc sảo của hoa dại
Nụ cười trinh nguyên
như tiền sử của con người
Những loài thú đi qua
đều cuối mặt
Bởi em là cái đẹp của
vĩnh cửu vượt qua mưa nắng và bão tố
Em đã lặn sâu vào hồn
anh sôi nổi và đằm thắm men rượu ái tình
Anh như con ngựa
hoang tung vó trên đồng cỏ xanh mượt lòng em dịu ngọt
Ngút ngát chân trời
Ngút ngát tình yêu
đắm say, đau khổ!
CHIỀU LAM KINH
Cho Thanh Thường
Chiều Lam Kinh mây
bay về đâu
Bóng cổ thụ trùm lên
trời đất
Giấc ngủ vàng sáu
trăm năm biến động
Rêu phong mờ nhạt đền
đài
Cột đá trơ trơ, trụ
lăng meo mốc
Vương triều xưa vượng
khí đã về trời
Mây lững thững xuôi
trôi chiều nắng hạ
Trôi cả lòng ta đủng
đỉnh điệu buồn
Người về đây rồi có
nhớ Lam Kinh
Đất thang mộc của
triều Lê rực rỡ
Mãi còn đó chứng nhân
và lịch sử
Buổi gươm đao đất
nước hội lên đường
Xin trao lại một lần
ta đã đến
Chiều Lam Kinh trong
vắt mê hồn
Như gió thổi mây bay
vào trang sách
Mắt ai kia gửi mộng
một vương triều…!
THƠ NỬA ĐÊM
Đêm trôi về với hồi
ức mông lung
Tuổi thơ bạc áo mùa
mưa nắng
Mẹ đi cấy lúa đồng
chiêm cạn
Cha tát gầu sòng
sương đẫm trăng
Có phải niềm đau gửi
chân trời
Mà lòng vương mãi
những mùa yêu
Thương ai nụ qua bụi
nắng
Đủ bâng khuâng cả một
đời người!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 10.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét