Trang thơ Ngưng Thu 2014
Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015
Chùm
lục bát Ngưng Thu
Chủ
nhật - 10/08/2014 00:50
CÒN
VỌNG LỜI RU Lời mẹ ru đẫm vành nôi Khúc sông quê vọng từng hồi xốn xang Đường
đời còn lắm gian nan Con thôi không lớn mẹ khoan về trời.
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Ngưng Thu
Tên
thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh
năm 1968
Hiện
là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
CHÙM LỤC BÁT NGƯNG
THU
CÒN VỌNG LỜI RU
Lời mẹ ru đẫm vành nôi
Khúc sông quê vọng từng hồi xốn xang
Đường đời còn lắm gian nan
Con thôi không lớn mẹ khoan về trời.
BÓNG HOÀNG HÔN
Chiều soi gương thấy bóng mình
Tóc mây bồng giữa hư vinh nhạt nhoà
Chạnh lòng thương một cõi ta
Hoàng hôn phủ ánh dương tà u minh.
SẮC MÀU
Cảm ơn thơ, cảm ơn người
Mơ hay thực cũng là lời thế gian
Làm người đã quá đa đoan
Sá chi xanh đỏ tím vàng mà đau.
ĐAM MÊ
Giấu tình
trong sợi đam mê
chôn đắm đuối
xuống bộn bề lũng đau
niềm yêu
ta cuộn lên nhau
hương tình ái
khỏa vào sâu nồng nàn.
MỊ THƠ
Mặt trời nằm ở trên mưa
chuốc tia nắng mỏng
say
chưa chịu về
mặc hoàng hôn buốt câu thề
hư không
ma mị
ai đề thơ cho?
Lời mẹ ru đẫm vành nôi
Khúc sông quê vọng từng hồi xốn xang
Đường đời còn lắm gian nan
Con thôi không lớn mẹ khoan về trời.
BÓNG HOÀNG HÔN
Chiều soi gương thấy bóng mình
Tóc mây bồng giữa hư vinh nhạt nhoà
Chạnh lòng thương một cõi ta
Hoàng hôn phủ ánh dương tà u minh.
SẮC MÀU
Cảm ơn thơ, cảm ơn người
Mơ hay thực cũng là lời thế gian
Làm người đã quá đa đoan
Sá chi xanh đỏ tím vàng mà đau.
ĐAM MÊ
Giấu tình
trong sợi đam mê
chôn đắm đuối
xuống bộn bề lũng đau
niềm yêu
ta cuộn lên nhau
hương tình ái
khỏa vào sâu nồng nàn.
MỊ THƠ
Mặt trời nằm ở trên mưa
chuốc tia nắng mỏng
say
chưa chịu về
mặc hoàng hôn buốt câu thề
hư không
ma mị
ai đề thơ cho?
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 10/08/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Còn mãi
hương sen – Thơ Tưởng nhớ nhà văn Tô Hoài của Ngưng Thu
Thứ
sáu - 18/07/2014 22:26
Tưởng
nhớ nhà văn Tô Hoài Đêm lặng im tiếng gáy Chú Dế Mèn thôi phiêu lưu cuộn râu
buồn tưởng niệm Cào Cào dậm chân gào khóc nhớ Tô Hoài Giữa hạ buồn mưa buốt vạt
ngô khoai. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Tưởng
nhớ nhà văn Tô Hoài
Đêm lặng im tiếng gáy
Chú Dế Mèn thôi phiêu lưu cuộn râu buồn tưởng niệm
Cào Cào dậm chân gào khóc nhớ Tô Hoài
Giữa hạ buồn mưa buốt vạt ngô khoai.
Đêm Xóm Nghèo hiu hắt ngọn đèn vàng nghe tiếc nhớ khôn nguôi
Lão Vối ngủ yên bỗng giật mình rung trang sách cũ
Thương nỗi tình đau Vợ Chồng A Phủ
O Chuột bùi ngùi
Xóm Giếng buồn xo
Phủ Hoài Đức mặc trầm
Dòng Tô Lịch chậm trôi
Tiếc nuối người đi… đi mãi, luyến Tô Hoài.
Hà Nội vào mùa mưa thấm đẫm Thanh Oai
Đẫm ướt hương Sen, xót lòng Cầu Giấy
Nhớ Họ Giàng ở Phìn Sa; Mười năm; Xuống làng; Truyện Tây Bắc …còn thương… thương biết mấy.
Vẫn còn đó trên đời những kiệt tác đi vào lòng lớp lớp trẻ xưa sau.
Đứng trước vong linh ta thành kính nguyện cầu
Kính tiễn hương hồn người
Hãy yên lòng về với đất mẹ ơn sâu.
7.7.2014
Đêm lặng im tiếng gáy
Chú Dế Mèn thôi phiêu lưu cuộn râu buồn tưởng niệm
Cào Cào dậm chân gào khóc nhớ Tô Hoài
Giữa hạ buồn mưa buốt vạt ngô khoai.
Đêm Xóm Nghèo hiu hắt ngọn đèn vàng nghe tiếc nhớ khôn nguôi
Lão Vối ngủ yên bỗng giật mình rung trang sách cũ
Thương nỗi tình đau Vợ Chồng A Phủ
O Chuột bùi ngùi
Xóm Giếng buồn xo
Phủ Hoài Đức mặc trầm
Dòng Tô Lịch chậm trôi
Tiếc nuối người đi… đi mãi, luyến Tô Hoài.
Hà Nội vào mùa mưa thấm đẫm Thanh Oai
Đẫm ướt hương Sen, xót lòng Cầu Giấy
Nhớ Họ Giàng ở Phìn Sa; Mười năm; Xuống làng; Truyện Tây Bắc …còn thương… thương biết mấy.
Vẫn còn đó trên đời những kiệt tác đi vào lòng lớp lớp trẻ xưa sau.
Đứng trước vong linh ta thành kính nguyện cầu
Kính tiễn hương hồn người
Hãy yên lòng về với đất mẹ ơn sâu.
7.7.2014
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 18/07/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ Ngưng Thu 4
Thứ
sáu - 11/07/2014 22:53
Tiếng
chiều như đã tàn hơi đâu màu của biển? mặn lời! sóng xao… gặp em anh muốn chạm
vào rẩy run ngọn gió phương nào ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Tiếng chiều như đã tàn hơi
đâu màu của biển?
mặn lời!
sóng xao…
gặp em
anh muốn chạm vào rẩy run
ngọn gió phương nào
đẩy đưa.
***
VỤNG VỀ
Chiều mưa câu chữ rét run
nấp vào trống vắng mãi không chịu về
lục lọi trong mớ nhiêu khê
mấy bài thơ cũ vụng về dấu xưa
***
VẪN CÒN MAY
May mà còn có nụ cười
cho ta dấu giọt lệ rơi riêng mình
may còn một chút nhân sinh
đường đời trôi tuột vũng sình thế gian .
***
CẠN
Thơ ta cạn ý cạn lời
đành thôi nuôi mộng lên khơi thả hồn
Ta về níu mảnh càn khôn
Nghe lòng dâng sóng dập dồn tiếng thơ.
***
BIỂN KHÚC
Đồi dương xanh ngắt bãi bờ
trắng màu cát trắng mây lờ lững bay
thuyền xa khơi cá nặng đầy
biển ca tình khúc tháng ngày bình yên.
đâu màu của biển?
mặn lời!
sóng xao…
gặp em
anh muốn chạm vào rẩy run
ngọn gió phương nào
đẩy đưa.
***
VỤNG VỀ
Chiều mưa câu chữ rét run
nấp vào trống vắng mãi không chịu về
lục lọi trong mớ nhiêu khê
mấy bài thơ cũ vụng về dấu xưa
***
VẪN CÒN MAY
May mà còn có nụ cười
cho ta dấu giọt lệ rơi riêng mình
may còn một chút nhân sinh
đường đời trôi tuột vũng sình thế gian .
***
CẠN
Thơ ta cạn ý cạn lời
đành thôi nuôi mộng lên khơi thả hồn
Ta về níu mảnh càn khôn
Nghe lòng dâng sóng dập dồn tiếng thơ.
***
BIỂN KHÚC
Đồi dương xanh ngắt bãi bờ
trắng màu cát trắng mây lờ lững bay
thuyền xa khơi cá nặng đầy
biển ca tình khúc tháng ngày bình yên.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 11/07/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm thơ Ngưng Thu 3
Thứ
sáu - 04/07/2014 21:42
Hình
như mùa về ngang phố Nắng rơi khóm lá tươi xanh Ve ran khúc đồng dao hạ Mây bay
dáng núi hiền lành Chợt cảm chiều vàng màu nhớ Vội về nhặt những câu thơ ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Hình như mùa về ngang phố
Nắng rơi khóm lá tươi xanh
Ve ran khúc đồng dao hạ
Mây bay dáng núi hiền lành
Chợt cảm chiều vàng màu nhớ
Vội về nhặt những câu thơ
Ngày xưa tình còn bỏ lỡ
Trôi theo năm tháng hững hờ
Về thôi ta! ngày đã cũ …
Lắng nghe tiếng thở bên lòng
Mõi cánh giang hồ đã đủ?
Nhắm chừng quên được hay không?
Chiều mưa ngập ngừng bến vắng
Sang sông ngại muộn chuyến đò
Vẫn còn bao nhiêu là nắng
Chở dùm ta những âu lo …
Hạ về mùa thôi lá đỏ
Tìm trong hương lúa thơm tho
Khúc tình ca Xuân gởi lại
Về … Ta nối những hẹn hò.
Ngưng Thu
LẶNG THẦM
Một ngày không mưa như rất mưa
em ngồi khóc nhớ anh bên vần thơ đã cũ
có những bài thơ viết cho anh vẫn còn dang dỡ
hỏi vì sao em buồn?
em biết vì sao…
Màu nắng chan lòng chiều hát khúc ca dao
thương tiếng ngoại ru ời à nỗi nhớ
vi vút hàng dương sóng tràn bể khổ
ngoại lo ngoài biển đảo muôn trùng quân thù lắm mưu toan
Tháng tám đã vào mùa
mẹ tần tảo sớm hôm
dáng cha loay hoay trên đồng ruộng khát
lúa trổ hương thơm gió chiều ngào ngạt
thương nhớ thật nhiều người con ở khơi xa.
Thương mảnh đất quê mình
những người lính bôn ba
nhớ vợ mong con tháng ngày đau đáu
đất nước sẽ bình yên
và anh vẫn còn bao điều muốn nói
quê hương xin hãy đợi chờ
lòng thổn thức bao mùa
nước nổi nước lại vơi.
Ngưng Thu
ĐƯỜNG CHIỀU PHỐ
Đường chiều phố
phố oằn mình bởi ngàn ngàn sinh vật
những hợp âm dọng xuống cuộc mưu sinh rất thật
phố bây giờ
trĩu nặng dưới hoàng hôn
ngày mệt lã
chiều rồi mệt lã…
và bao người hối hả …
cũng tìm về sau những bon chen
Mây chùng phía hoàng hôn
cơn mưa giật mình
chưa trở tay cắt rốn đã ào ào
dội đổ những thanh âm
từ xa xưa
vọng tiếng ngàn trùng
khứa vào hồn đêm vết đâm thung lũng
rách toạc cả mênh mông
Phố lên đèn
phủ trùm lên tơ lụa mỏng tang
gió thét gào
những lằn roi quất xuống đêm loang
phố rùng mình biến sắc
cuộc hư vô giữa dòng nghe thắt ngặt
ta ngoảnh nhìn …loa lóa những sắc hư
biết bao giờ?
những sinh tồn tỉnh thức
bước chân như.
Ngưng Thu
NỖI CÔ ĐƠN CỦA SÓNG
Sóng có đi hết một đời cũng chỉ để vỗ bờ thôi
mơ hạnh phúc đơn sơ
ngày cánh buồm dềnh lên vùng cát ánh
dẫu biển chiều nay có dâng màu sóng sánh
hoàng hôn chìm giấc mộng cứ băng ngang
có lẽ nào biển quá run rẩy trước thời gian
chòng chành sóng cứa vào đêm đau nhói
Biển mênh mông cánh buồm thân tròi trọi
nhức nhối lòng gió cào cấu đêm đen
sóng thêu dệt ước mơ …
Ngày khô khốc đan xen
nước nóng dần biển cạn màu hanh rát
có hay chăng mảng ngày nghe nhàn nhạt
phố đông người nào ai hiểu lòng ta?
Biển rộng cứ bao la
thấu nỗi buồm trầm mạn?
ngày kệch cỡm khoắn sâu vào năm tháng
những vết hằn in đậm dấu tàn phai
có thật rồi một ngày sóng cũng phải chia hai
chia bờ cát buộc nỗi đau nhưng nhức
ta bên nhau là một điều rất thực
chạm được rồi …
sao nỗi nhớ cứ cong vênh?
Nắng rơi khóm lá tươi xanh
Ve ran khúc đồng dao hạ
Mây bay dáng núi hiền lành
Chợt cảm chiều vàng màu nhớ
Vội về nhặt những câu thơ
Ngày xưa tình còn bỏ lỡ
Trôi theo năm tháng hững hờ
Về thôi ta! ngày đã cũ …
Lắng nghe tiếng thở bên lòng
Mõi cánh giang hồ đã đủ?
Nhắm chừng quên được hay không?
Chiều mưa ngập ngừng bến vắng
Sang sông ngại muộn chuyến đò
Vẫn còn bao nhiêu là nắng
Chở dùm ta những âu lo …
Hạ về mùa thôi lá đỏ
Tìm trong hương lúa thơm tho
Khúc tình ca Xuân gởi lại
Về … Ta nối những hẹn hò.
Ngưng Thu
LẶNG THẦM
Một ngày không mưa như rất mưa
em ngồi khóc nhớ anh bên vần thơ đã cũ
có những bài thơ viết cho anh vẫn còn dang dỡ
hỏi vì sao em buồn?
em biết vì sao…
Màu nắng chan lòng chiều hát khúc ca dao
thương tiếng ngoại ru ời à nỗi nhớ
vi vút hàng dương sóng tràn bể khổ
ngoại lo ngoài biển đảo muôn trùng quân thù lắm mưu toan
Tháng tám đã vào mùa
mẹ tần tảo sớm hôm
dáng cha loay hoay trên đồng ruộng khát
lúa trổ hương thơm gió chiều ngào ngạt
thương nhớ thật nhiều người con ở khơi xa.
Thương mảnh đất quê mình
những người lính bôn ba
nhớ vợ mong con tháng ngày đau đáu
đất nước sẽ bình yên
và anh vẫn còn bao điều muốn nói
quê hương xin hãy đợi chờ
lòng thổn thức bao mùa
nước nổi nước lại vơi.
Ngưng Thu
ĐƯỜNG CHIỀU PHỐ
Đường chiều phố
phố oằn mình bởi ngàn ngàn sinh vật
những hợp âm dọng xuống cuộc mưu sinh rất thật
phố bây giờ
trĩu nặng dưới hoàng hôn
ngày mệt lã
chiều rồi mệt lã…
và bao người hối hả …
cũng tìm về sau những bon chen
Mây chùng phía hoàng hôn
cơn mưa giật mình
chưa trở tay cắt rốn đã ào ào
dội đổ những thanh âm
từ xa xưa
vọng tiếng ngàn trùng
khứa vào hồn đêm vết đâm thung lũng
rách toạc cả mênh mông
Phố lên đèn
phủ trùm lên tơ lụa mỏng tang
gió thét gào
những lằn roi quất xuống đêm loang
phố rùng mình biến sắc
cuộc hư vô giữa dòng nghe thắt ngặt
ta ngoảnh nhìn …loa lóa những sắc hư
biết bao giờ?
những sinh tồn tỉnh thức
bước chân như.
Ngưng Thu
NỖI CÔ ĐƠN CỦA SÓNG
Sóng có đi hết một đời cũng chỉ để vỗ bờ thôi
mơ hạnh phúc đơn sơ
ngày cánh buồm dềnh lên vùng cát ánh
dẫu biển chiều nay có dâng màu sóng sánh
hoàng hôn chìm giấc mộng cứ băng ngang
có lẽ nào biển quá run rẩy trước thời gian
chòng chành sóng cứa vào đêm đau nhói
Biển mênh mông cánh buồm thân tròi trọi
nhức nhối lòng gió cào cấu đêm đen
sóng thêu dệt ước mơ …
Ngày khô khốc đan xen
nước nóng dần biển cạn màu hanh rát
có hay chăng mảng ngày nghe nhàn nhạt
phố đông người nào ai hiểu lòng ta?
Biển rộng cứ bao la
thấu nỗi buồm trầm mạn?
ngày kệch cỡm khoắn sâu vào năm tháng
những vết hằn in đậm dấu tàn phai
có thật rồi một ngày sóng cũng phải chia hai
chia bờ cát buộc nỗi đau nhưng nhức
ta bên nhau là một điều rất thực
chạm được rồi …
sao nỗi nhớ cứ cong vênh?
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 04/07/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ Ngưng Thu 2 (Ninh Thuận)
Thứ
bảy - 28/06/2014 20:19
Chiều
lặng thầm cơn mưa bụi góc phố em về từng kỉ niệm ướt hoen đôi chim sâu rúc rích
cành phượng già thắp lửa đâu rồi những bước chân quen? ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Chiều lặng thầm cơn mưa bụi
góc phố em về
từng kỉ niệm ướt hoen
đôi chim sâu rúc rích
cành phượng già thắp lửa
đâu rồi những bước chân quen?
Góc phố em về
ai từng đã cùng em
đôi mắt nâu đen ấm nồng con tim nhỏ
cô bé ngày xưa như vẫn còn đâu đó
vườn cúc nhà ai hoa đã vào mùa
tỏa ngát hương vờn theo cánh gió thơm đưa.
Góc phố em về đau vạt nắng thưa?
xôn xao cánh diều bổng gió
hàng cây vươn mình muốn ngỏ
người đi bỏ lại con đường?
góc phố em về ...
nghe những nhớ thương.
Ngưng Thu
ĐÔI KHI NHÌN LẠI
Có một đôi khi nhìn lại
ngày đi nhanh quá, ngày đi
vẫn anh phong trần xưa cũ
vẫn lời yêu mãi thầm thì
***
Cũng có đôi khi nhìn lại
tình ta còn đó vẹn nguyên
chỉ là tóc pha mây trắng
đời qua đã mấy hư huyền
***
Lạc trong bản tình giao hưởng
an nhiên luớt một phím đàn
cũng còn bao điều chưa nói
một đời sương gió mênh mang
***
Đôi khi cũng cần nhìn lại
rêu xanh có phủ kiếp người
miễn tình yêu là miên viễn
thì đời dẫu có chao nghiêng.
Ngưng Thu
NHỮNG KIẾM TÌM LÀM BUNG NỖI NHỚ
Có những kiếm tìm làm bung nỗi nhớ
tại cơn buồn
hay bởi tại ta say?
có những kiếm tìm nào ta có hay
đêm trở giấc
chạm phải điều đã cũ
Ngọn gió đi rong vào chiều luân vũ
chếnh choáng men xưa
chếnh choáng điệu đời
khoảnh khắc giữa ngày sao tuồn tuột
chơi vơi
ta kiếm tìm chi cái điều không hiện hữu
Mùa thu rưng rưng bỏ chiều đi bững lững
mắt thời gian rọi thấu đoạn tình trường ?
có những kiếm tìm như quờ quạng sau gương
ảo ảnh xanh xưa
hữu hình vô thức
Có những kiếm tìm giữa đời rất thực
mà xa mù
ngút ngắt trùng khơi
và những kiếm tìm
bung nỗi nhớ...
rơi
rơi.
Ngưng Thu
góc phố em về
từng kỉ niệm ướt hoen
đôi chim sâu rúc rích
cành phượng già thắp lửa
đâu rồi những bước chân quen?
Góc phố em về
ai từng đã cùng em
đôi mắt nâu đen ấm nồng con tim nhỏ
cô bé ngày xưa như vẫn còn đâu đó
vườn cúc nhà ai hoa đã vào mùa
tỏa ngát hương vờn theo cánh gió thơm đưa.
Góc phố em về đau vạt nắng thưa?
xôn xao cánh diều bổng gió
hàng cây vươn mình muốn ngỏ
người đi bỏ lại con đường?
góc phố em về ...
nghe những nhớ thương.
Ngưng Thu
ĐÔI KHI NHÌN LẠI
Có một đôi khi nhìn lại
ngày đi nhanh quá, ngày đi
vẫn anh phong trần xưa cũ
vẫn lời yêu mãi thầm thì
***
Cũng có đôi khi nhìn lại
tình ta còn đó vẹn nguyên
chỉ là tóc pha mây trắng
đời qua đã mấy hư huyền
***
Lạc trong bản tình giao hưởng
an nhiên luớt một phím đàn
cũng còn bao điều chưa nói
một đời sương gió mênh mang
***
Đôi khi cũng cần nhìn lại
rêu xanh có phủ kiếp người
miễn tình yêu là miên viễn
thì đời dẫu có chao nghiêng.
Ngưng Thu
NHỮNG KIẾM TÌM LÀM BUNG NỖI NHỚ
Có những kiếm tìm làm bung nỗi nhớ
tại cơn buồn
hay bởi tại ta say?
có những kiếm tìm nào ta có hay
đêm trở giấc
chạm phải điều đã cũ
Ngọn gió đi rong vào chiều luân vũ
chếnh choáng men xưa
chếnh choáng điệu đời
khoảnh khắc giữa ngày sao tuồn tuột
chơi vơi
ta kiếm tìm chi cái điều không hiện hữu
Mùa thu rưng rưng bỏ chiều đi bững lững
mắt thời gian rọi thấu đoạn tình trường ?
có những kiếm tìm như quờ quạng sau gương
ảo ảnh xanh xưa
hữu hình vô thức
Có những kiếm tìm giữa đời rất thực
mà xa mù
ngút ngắt trùng khơi
và những kiếm tìm
bung nỗi nhớ...
rơi
rơi.
Ngưng Thu
TÔI YÊU QUÊ TÔI
Quê tôi thân thương những trưa hè nắng tràn khắp lối. Có tiếng trẻ con tung
tăng nghịch đùa trong trẻo đến thơ ngây. Có trảng đồi cao lồng lộng gió chiều,
nghiêng nghiêng cánh diều bay. Có tuổi thơ tôi in sâu trong những trò trốn tìm,
đánh gù… lả mệt
Quê tôi không quên những khoảnh khắc trưa hè thoảng đưa thơm mùi con gái nhà ai nồng nàn hương bồ kết. Có những cánh chim lang thang tìm, bay trong những mùa mưa dầm nắng hết, có những hôm cánh chim buồn, bỗng chợt quay về nơi từng đã thiên di.
Quê tôi, làng xóm thật thà trong cả từng lời nói dáng đi. Có bà tôi lom khom bên gốc dừa ngắt xanh, mắt đăm đăm ngóng chờ đàn con cháu. Có Ông tôi sớm chiều bên vườn vun từng vồng khoai, chút chăm từng bờ giậu. Đàn nghé ọ bên sườn đồi, ung dung trong nắng chiều trên đồng cỏ mơn mang.
Quê tôi có dòng sông thật hiền hòa, bốn mùa vui xanh mát lũy tre làng. Có mẹ tôi quanh năm gồng gánh trên vai, nặng oằn cam chịu. Có bóng dáng người cha cần cù bên ruộng rẫy, đồng nương suốt ngày nắng níu. Có chị tôi áo dài hoa tha thướt buổi đến trường. Tiếng ê a của những cô cậu học trò bé ngoan đánh vần từng câu chữ nghe thương.
Quê tôi thân yêu từ thuở còn trong nôi nhè khóc. Lời mẹ ru da diết buồn thấm đẫm mỗi lần xa. Có anh tôi với tiếng đàn đêm ngân bồi hồi xao xuyến cả bao la.
Quê tôi có hai mùa nắng mưa, quanh năm chẳng hề có chiếc lá mùa thu đẹp như lời thầy cô trong từng trang sách. Nhưng tôi yêu thật nhiều những mộc mạc chân tình trong cốt cách quê tôi.
Quê tôi không quên những khoảnh khắc trưa hè thoảng đưa thơm mùi con gái nhà ai nồng nàn hương bồ kết. Có những cánh chim lang thang tìm, bay trong những mùa mưa dầm nắng hết, có những hôm cánh chim buồn, bỗng chợt quay về nơi từng đã thiên di.
Quê tôi, làng xóm thật thà trong cả từng lời nói dáng đi. Có bà tôi lom khom bên gốc dừa ngắt xanh, mắt đăm đăm ngóng chờ đàn con cháu. Có Ông tôi sớm chiều bên vườn vun từng vồng khoai, chút chăm từng bờ giậu. Đàn nghé ọ bên sườn đồi, ung dung trong nắng chiều trên đồng cỏ mơn mang.
Quê tôi có dòng sông thật hiền hòa, bốn mùa vui xanh mát lũy tre làng. Có mẹ tôi quanh năm gồng gánh trên vai, nặng oằn cam chịu. Có bóng dáng người cha cần cù bên ruộng rẫy, đồng nương suốt ngày nắng níu. Có chị tôi áo dài hoa tha thướt buổi đến trường. Tiếng ê a của những cô cậu học trò bé ngoan đánh vần từng câu chữ nghe thương.
Quê tôi thân yêu từ thuở còn trong nôi nhè khóc. Lời mẹ ru da diết buồn thấm đẫm mỗi lần xa. Có anh tôi với tiếng đàn đêm ngân bồi hồi xao xuyến cả bao la.
Quê tôi có hai mùa nắng mưa, quanh năm chẳng hề có chiếc lá mùa thu đẹp như lời thầy cô trong từng trang sách. Nhưng tôi yêu thật nhiều những mộc mạc chân tình trong cốt cách quê tôi.
VU VƠ
Mãi mê như cánh gió
Vui, buồn ... sợi tóc bay
Chiều ngang qua chợt thấy
Rong rêu trên tháng ngày
***
Quên một kiếp đọa đày
Anh đường trần gió bụi
Yêu em chiều phố núi
Vốc đầy nắm hương bay
***
Hôm bỗng trời thôi gió
Tóc quên... ngủ bờ mây
Em buồn ... thôi không nói
Đông len vào kẻ tay
***
Tình yêu nào qua đây
Nâng bước chiều thổn thức
Rung trái tim du mục
Buộc anh vào tóc mai
***
Đêm ngoan nhẹ gót hài
Thầm thì câu gió hát
Tỉ tê từng nốt nhạc
Rung mấy phím trang đài.
***
Ngoài kia gió ru hoài ...
Vui, buồn ... sợi tóc bay
Chiều ngang qua chợt thấy
Rong rêu trên tháng ngày
***
Quên một kiếp đọa đày
Anh đường trần gió bụi
Yêu em chiều phố núi
Vốc đầy nắm hương bay
***
Hôm bỗng trời thôi gió
Tóc quên... ngủ bờ mây
Em buồn ... thôi không nói
Đông len vào kẻ tay
***
Tình yêu nào qua đây
Nâng bước chiều thổn thức
Rung trái tim du mục
Buộc anh vào tóc mai
***
Đêm ngoan nhẹ gót hài
Thầm thì câu gió hát
Tỉ tê từng nốt nhạc
Rung mấy phím trang đài.
***
Ngoài kia gió ru hoài ...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 28/06/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ Ngưng Thu
Thứ
hai - 16/06/2014 22:02
CÓ LẼ
NÀO? Mùa không lá lẽ nào anh không đến giọt hanh vàng nắng rọi cuối hiên xưa em
không khóc trong những ngày xa cách ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
CÓ LẼ NÀO?
Mùa không lá
lẽ nào anh không đến
giọt hanh vàng
nắng rọi cuối hiên xưa
em không khóc trong những ngày xa cách
anh mãi tìm chi ...
tình nói mấy cho vừa?
CŨNG NHƯ MẤY KHI
mắc mớ chi ai?
mắc mớ chi?
buồn ...
thì cứ kệ đời
buồn đi!
ngồi ôm một mớ xa xăm cũng...
lòng ngổn ngang lòng
như mấy khi...
TRĂNG LOANG
Trăng vàng đổ
bóng loang nhàu sóng nước
ngập ngừng chi?
muối mặn xót lòng đêm
bao mùa khuyết lại tròn
tình có lẽ
nụ hôn ngọt ngào thơm
lại thơm thêm.
THU VỀ
Mơn man gió thoảng cánh đồng xưa
Lặng lẽ thu về bên giấc trưa
Bướm trắng vờn bay hồn rất mộng
Cúc vàng lơi lả thoáng hương đưa.
SUONG KHÓI MONG MANH
Suong mong manh?
và khói cũng mong manh?
như tình em
như tình anh
lặng thầm không nói
dòng sông xanh mãi tìm dấu hỏi
nào đâu biết rằng
sương khói mong manh.
Mùa không lá
lẽ nào anh không đến
giọt hanh vàng
nắng rọi cuối hiên xưa
em không khóc trong những ngày xa cách
anh mãi tìm chi ...
tình nói mấy cho vừa?
CŨNG NHƯ MẤY KHI
mắc mớ chi ai?
mắc mớ chi?
buồn ...
thì cứ kệ đời
buồn đi!
ngồi ôm một mớ xa xăm cũng...
lòng ngổn ngang lòng
như mấy khi...
TRĂNG LOANG
Trăng vàng đổ
bóng loang nhàu sóng nước
ngập ngừng chi?
muối mặn xót lòng đêm
bao mùa khuyết lại tròn
tình có lẽ
nụ hôn ngọt ngào thơm
lại thơm thêm.
THU VỀ
Mơn man gió thoảng cánh đồng xưa
Lặng lẽ thu về bên giấc trưa
Bướm trắng vờn bay hồn rất mộng
Cúc vàng lơi lả thoáng hương đưa.
SUONG KHÓI MONG MANH
Suong mong manh?
và khói cũng mong manh?
như tình em
như tình anh
lặng thầm không nói
dòng sông xanh mãi tìm dấu hỏi
nào đâu biết rằng
sương khói mong manh.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 16/06/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Người
quên cả nắng mưa – Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 07/06/2014 23:59
Mẹ về
trên quang gánh vai nặng oằn câu chuyện mưu sinh chiều chậm trôi con đường sỏi
gập gềnh đau gót chân xưa. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Mẹ về trên quang gánh
vai nặng oằn câu chuyện mưu sinh
chiều chậm trôi
con đường sỏi gập gềnh
đau gót chân xưa.
Con bước ra đời
khờ như bông lúa nõn trước mùa
sân vườn lặng im gốc mai già rụng lá
cất vào khuya sự âm thầm cơn gió trở
đau mềm vạt lưng cha
chịu đựng.
Con thắp vần thơ cháy bùng lên đêm nhớ
sách vở thơm thơm mùi mẹ từ muôn thuở
điệu đàn ấm hơi cha
ước vọng và niềm tin nuôi ý chí xa nhà
con về cõng ước mơ bay.
Tia nắng chiều loang
thương ráng đỏ cuối ngày
thương vạt ruộng khô
thương những luống cày
mẹ cha một đời quên nắng mưa đi…
vai nặng oằn câu chuyện mưu sinh
chiều chậm trôi
con đường sỏi gập gềnh
đau gót chân xưa.
Con bước ra đời
khờ như bông lúa nõn trước mùa
sân vườn lặng im gốc mai già rụng lá
cất vào khuya sự âm thầm cơn gió trở
đau mềm vạt lưng cha
chịu đựng.
Con thắp vần thơ cháy bùng lên đêm nhớ
sách vở thơm thơm mùi mẹ từ muôn thuở
điệu đàn ấm hơi cha
ước vọng và niềm tin nuôi ý chí xa nhà
con về cõng ước mơ bay.
Tia nắng chiều loang
thương ráng đỏ cuối ngày
thương vạt ruộng khô
thương những luống cày
mẹ cha một đời quên nắng mưa đi…
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 07/06/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
thơ Ngưng Thu (Ninh Thuận)
Thứ
hai - 19/05/2014 08:57
Người
đàn muốn trôi vào giấc mơ giấc mơ đóng cửa dòng kí ức lang thang quay về một
thuở thuở tình còn khoác áo thơ ngây. Người đàn bà không biết sơn móng tay
những ngón tay một thời nà nuột chuyện đời nghe như chuyến tàu chạy suốt ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
DƯỚI LŨNG TRĂNG SÂU
Người đàn muốn trôi vào giấc mơ
giấc mơ đóng cửa
dòng kí ức lang thang quay về một thuở
thuở tình còn khoác áo thơ ngây.
Người đàn bà không biết sơn móng tay
những ngón tay một thời nà nuột
chuyện đời nghe như chuyến tàu chạy suốt
gót chân trần nứt nẻ thời gian.
Người đàn bà mỉm cười ngóng đợi mùa sang
mặc tóc mây đan cuối chiều, tóc rối
những khát khao nổi chìm sóng mỏi
như biển ôm bờ thương tít tắp trùng khơi
Người đàn bà ngồi ru khúc đơn côi
ước mơ một trái tim gõ cùng nhịp đập
trái tim khẽ rung trên phím đời chân chất
mênh mang mênh mang tình đầu.
Người đàn bà giấu nỗi buồn dưới lũng trăng sâu
mở cửa giấc mơ
vớt ánh trăng nhàu
làm thơ.
Ngưng Thu
NGHIÊNG KHOẢNH SÂN THƠ
Nắng chiều
nghiêng khoảnh sân thơ
nghiêng vành nón
đợi
nghiêng bờ môi thơm
tóc mây ngày gió
dỗi hờn
trôi vào trong mộng
phía bao lơn
nằm
người mơ
mơ áng nguyệt rằm
gói hành trang
gởi trăm năm
phận người
tìm nhau phía có nụ cười
mà nghe nghiêng đã ...
mấy vời vợi
xuân
Ngưng Thu
GIẤC MƠ CÙNG MÂY TRẮNG
Chiều nay mây trắng còn bay?
chiều nay cơn gió về say mộng thường ...
cùng đi cho trọn con đường
cơ hồ ...
bao nỗi tơ vương níu nài.
Lòng chiều thổn thức
mùa phai
thương mây trắng
...mộng mơ ngoài hiên trăng.
ơ kìa !
gió mãi bâng khuâng
mơ ...
chiều - mây trắng...ăn nằm cùng nhau.
Gió lên cao
gió lao xao cùng mây trắng
quyện xoắn vào ...
hư vô
dặt dìu trong điệu Slow
gió cùng mây trắng nhấp nhô
mộng thường.
Người đàn muốn trôi vào giấc mơ
giấc mơ đóng cửa
dòng kí ức lang thang quay về một thuở
thuở tình còn khoác áo thơ ngây.
Người đàn bà không biết sơn móng tay
những ngón tay một thời nà nuột
chuyện đời nghe như chuyến tàu chạy suốt
gót chân trần nứt nẻ thời gian.
Người đàn bà mỉm cười ngóng đợi mùa sang
mặc tóc mây đan cuối chiều, tóc rối
những khát khao nổi chìm sóng mỏi
như biển ôm bờ thương tít tắp trùng khơi
Người đàn bà ngồi ru khúc đơn côi
ước mơ một trái tim gõ cùng nhịp đập
trái tim khẽ rung trên phím đời chân chất
mênh mang mênh mang tình đầu.
Người đàn bà giấu nỗi buồn dưới lũng trăng sâu
mở cửa giấc mơ
vớt ánh trăng nhàu
làm thơ.
Ngưng Thu
NGHIÊNG KHOẢNH SÂN THƠ
Nắng chiều
nghiêng khoảnh sân thơ
nghiêng vành nón
đợi
nghiêng bờ môi thơm
tóc mây ngày gió
dỗi hờn
trôi vào trong mộng
phía bao lơn
nằm
người mơ
mơ áng nguyệt rằm
gói hành trang
gởi trăm năm
phận người
tìm nhau phía có nụ cười
mà nghe nghiêng đã ...
mấy vời vợi
xuân
Ngưng Thu
GIẤC MƠ CÙNG MÂY TRẮNG
Chiều nay mây trắng còn bay?
chiều nay cơn gió về say mộng thường ...
cùng đi cho trọn con đường
cơ hồ ...
bao nỗi tơ vương níu nài.
Lòng chiều thổn thức
mùa phai
thương mây trắng
...mộng mơ ngoài hiên trăng.
ơ kìa !
gió mãi bâng khuâng
mơ ...
chiều - mây trắng...ăn nằm cùng nhau.
Gió lên cao
gió lao xao cùng mây trắng
quyện xoắn vào ...
hư vô
dặt dìu trong điệu Slow
gió cùng mây trắng nhấp nhô
mộng thường.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 19/05/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Em về
môi ngoan – Thơ Ngưng Thu
Chủ
nhật - 20/04/2014 22:06
Em về
trong một đêm mê sắc hương rộn giữa bộn bề đông rơi lao xao gió gọi mây trời mơ
tôi em bước mắt môi đượm tình. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Em về
trong một đêm mê
sắc hương rộn
giữa bộn bề đông rơi
lao xao gió gọi mây trời
mơ tôi em bước mắt môi đượm tình.
Phải em
lối mộng nguyên trinh
vần thơ lạc giữa ta mình nỉ non
đường xưa hoa nắng vẫn còn
đời tôi em cứ véo von nói cười
Rằng yêu
yêu mỗi một người
rằng tôi
tôi chỉ một đời yêu em
giọt trăng nhảy nhót bên thềm
em còn đâu đó
đã mềm môi ngoan?
26/10/2013
Ngưng Thu
(Bài thơ đăng trên báo BRVT – 2013)
trong một đêm mê
sắc hương rộn
giữa bộn bề đông rơi
lao xao gió gọi mây trời
mơ tôi em bước mắt môi đượm tình.
Phải em
lối mộng nguyên trinh
vần thơ lạc giữa ta mình nỉ non
đường xưa hoa nắng vẫn còn
đời tôi em cứ véo von nói cười
Rằng yêu
yêu mỗi một người
rằng tôi
tôi chỉ một đời yêu em
giọt trăng nhảy nhót bên thềm
em còn đâu đó
đã mềm môi ngoan?
26/10/2013
Ngưng Thu
(Bài thơ đăng trên báo BRVT – 2013)
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 20/04/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Vần thơ
ơn Mẹ - Thơ Ngưng Thu
Thứ
bảy - 05/04/2014 09:50
Ngày
rét tháng ba xưa mẹ không mang áo ấm Chiếc khăn choàng trên cổ cũng phong phanh
Thân cò vẫn sớm chiều bên vuông đất Lo cho con từng bữa những ngọt lành. Xuân
qua rồi mẹ lại đón hạ xanh Ngày mùa nắng trên đồng mồ hôi giọt ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Ngày rét tháng ba xưa mẹ không mang áo
ấm
Chiếc khăn choàng trên cổ cũng phong phanh
Thân cò vẫn sớm chiều bên vuông đất
Lo cho con từng bữa những ngọt lành.
Xuân qua rồi mẹ lại đón hạ xanh
Ngày mùa nắng trên đồng mồ hôi giọt
Đêm rét run nằm nghe mưa thánh thót
Mẹ mong chờ lúa trẩy hạt ươm mơ.
Có mẹ trên đời con có cả trời thơ
Bao năm tháng ủ êm tình của mẹ
Có mẹ trên đời con sướng vui là thế
Hạnh phúc nào bằng …con biết sánh gì hơn?
Mẹ! Mẹ ơi! Làm sao để đáp đền…
Lòng mong mỏi mẹ bên con mãi mãi
Như ngọn đèn dầu hắt hiu ngày gió lại
Mẹ đã già,con sợ tháng ngày trôi.
Dẫu là con cũng đã lớn khôn rồi
Vẫn cần lắm những lời yêu của mẹ
Rét tháng ba về choàng ấm khăn mẹ nhé
Hạnh phúc nhất trên đời …Con còn có mẹ để yêu thương.
Chiếc khăn choàng trên cổ cũng phong phanh
Thân cò vẫn sớm chiều bên vuông đất
Lo cho con từng bữa những ngọt lành.
Xuân qua rồi mẹ lại đón hạ xanh
Ngày mùa nắng trên đồng mồ hôi giọt
Đêm rét run nằm nghe mưa thánh thót
Mẹ mong chờ lúa trẩy hạt ươm mơ.
Có mẹ trên đời con có cả trời thơ
Bao năm tháng ủ êm tình của mẹ
Có mẹ trên đời con sướng vui là thế
Hạnh phúc nào bằng …con biết sánh gì hơn?
Mẹ! Mẹ ơi! Làm sao để đáp đền…
Lòng mong mỏi mẹ bên con mãi mãi
Như ngọn đèn dầu hắt hiu ngày gió lại
Mẹ đã già,con sợ tháng ngày trôi.
Dẫu là con cũng đã lớn khôn rồi
Vẫn cần lắm những lời yêu của mẹ
Rét tháng ba về choàng ấm khăn mẹ nhé
Hạnh phúc nhất trên đời …Con còn có mẹ để yêu thương.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 05/04/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Nỗi nhớ
nghiêng vào anh – Thơ Ngưng Thu
Chủ
nhật - 30/03/2014 07:54
Trời
tháng giêng lênh loang từng góc phố sáng nay vui nắng nhảy múa hiên nhà bầy sẻ
nhỏ vườn sau về ríu rít gió xuân vờn khao khát khúc tình ca. ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Trời tháng giêng lênh loang từng góc
phố
sáng nay vui
nắng nhảy múa hiên nhà
bầy sẻ nhỏ vườn sau
về ríu rít
gió xuân vờn
khao khát khúc tình ca.
Lúa đương thì...
con gái mặt như hoa
bóng ngày lăn qua lũng ngàn dâu bế
bao ngọt đắng
chuyện đời luôn vẫn thế
hạnh phúc xanh ngời
xuân nay ghé về thăm.
Phố rêu mờ hay lòng đã trăm năm?
nhớ hạt mưa
thương những miền bão lũ
dòng sông trôi
cứ trôi màu nước cũ
phím dương cầm lả lướt
khúc Hương xưa*
Khóm hoa vàng trước ngõ đong đưa
bánh mứt xôn xao hiên nhà nắng
như vừa ...
em tóc chấm ngang vai
em mười tám
lối hoa vàng năm ấy nụ môi thơm.
Em vẫn yêu người
đường xưa dẫu xưa hơn
phố vẫn xanh
ươm tình em thầm kín
cơn mưa rớt xuống chiều thơ bịn rịn
anh có về qua lối nhỏ hoàng hoa?
Em cứ đợi chờ
dẫu gió đông qua
em không khóc trong những lần xa cách
bởi yêu anh là tình yêu rất thật
cánh én chao mình
nghiêng nỗi nhớ vào anh.
Ngưng Thu
-----------------
* Hương xưa: Nhạc Cung Tiến
-----------------
sáng nay vui
nắng nhảy múa hiên nhà
bầy sẻ nhỏ vườn sau
về ríu rít
gió xuân vờn
khao khát khúc tình ca.
Lúa đương thì...
con gái mặt như hoa
bóng ngày lăn qua lũng ngàn dâu bế
bao ngọt đắng
chuyện đời luôn vẫn thế
hạnh phúc xanh ngời
xuân nay ghé về thăm.
Phố rêu mờ hay lòng đã trăm năm?
nhớ hạt mưa
thương những miền bão lũ
dòng sông trôi
cứ trôi màu nước cũ
phím dương cầm lả lướt
khúc Hương xưa*
Khóm hoa vàng trước ngõ đong đưa
bánh mứt xôn xao hiên nhà nắng
như vừa ...
em tóc chấm ngang vai
em mười tám
lối hoa vàng năm ấy nụ môi thơm.
Em vẫn yêu người
đường xưa dẫu xưa hơn
phố vẫn xanh
ươm tình em thầm kín
cơn mưa rớt xuống chiều thơ bịn rịn
anh có về qua lối nhỏ hoàng hoa?
Em cứ đợi chờ
dẫu gió đông qua
em không khóc trong những lần xa cách
bởi yêu anh là tình yêu rất thật
cánh én chao mình
nghiêng nỗi nhớ vào anh.
Ngưng Thu
-----------------
* Hương xưa: Nhạc Cung Tiến
-----------------
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 30/03/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Tháng
ba về chạm một con đường – Thơ Ngưng Thu
Thứ
sáu - 07/03/2014 09:17
Gõ nhịp
đều lên phím nhớ một thời thương Năm tháng dẫn mùa đi dọc Giêng hai để chạm một
con đường Con đường ve ngân lên vùng kỉ niệm Con đường chiều mưa đẫm ướt mùa
hoa Em có nghe không? Cơn gió mùa xuyên cả rét tháng Ba ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
THÁNG BA VỀ CHẠM MỘT
CON ĐƯỜNG
Gõ nhịp đều lên phím nhớ một thời thương
Năm tháng dẫn mùa đi dọc Giêng hai để chạm một con đường
Con đường ve ngân lên vùng kỉ niệm
Con đường chiều mưa đẫm ướt mùa hoa
Em có nghe không?
Cơn gió mùa xuyên cả rét tháng Ba
Thoáng bâng quơ cũng tìm về nỗi nhớ
Kỉ niệm chôn sâu dưới bồn bề duyên nợ
Tháng Ba ngời xanh những búp non yêu
Em biết không em?
Khi tình anh… hồ gợn sóng dập dìu
Cũng rạo rực trào dâng mùa nuớc nổi
Tháng Ba về khúc ve ngân bối rối
Lời tự tình theo gió có còn bay?
Tháng Ba về còn có những đắm say
Hưong mùa cũ rêu hờn trên vách nhớ
Hãy khất thực thêm mùa…
Tháng Ba mùa thêm nữa
Để ta về chạm một khúc thơ ngân
Tháng Ba mùa hương mãi mối tình xanh
Gõ nhịp đều lên phím nhớ một thời thương
Năm tháng dẫn mùa đi dọc Giêng hai để chạm một con đường
Con đường ve ngân lên vùng kỉ niệm
Con đường chiều mưa đẫm ướt mùa hoa
Em có nghe không?
Cơn gió mùa xuyên cả rét tháng Ba
Thoáng bâng quơ cũng tìm về nỗi nhớ
Kỉ niệm chôn sâu dưới bồn bề duyên nợ
Tháng Ba ngời xanh những búp non yêu
Em biết không em?
Khi tình anh… hồ gợn sóng dập dìu
Cũng rạo rực trào dâng mùa nuớc nổi
Tháng Ba về khúc ve ngân bối rối
Lời tự tình theo gió có còn bay?
Tháng Ba về còn có những đắm say
Hưong mùa cũ rêu hờn trên vách nhớ
Hãy khất thực thêm mùa…
Tháng Ba mùa thêm nữa
Để ta về chạm một khúc thơ ngân
Tháng Ba mùa hương mãi mối tình xanh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 07/03/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Lục bát
yêu thương – Thơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 20/02/2014 20:19
MÊ VÀ
TỈNH Mãi mê phiêu lãng cuối trời giật mình quay lại đánh rơi ...kiếp người.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
MÊ VÀ TỈNH
Mãi mê
phiêu lãng cuối trời
giật mình
quay lại
đánh rơi ...kiếp người.
VÔ TÌNH
Vừa nghe
trăng rụng bên trời
mà sao ...
lá hát những lời
vô ưu.
YÊU
Tình em
ngọn gió không lời
quyện vào núi đá
một đời
thiết tha.
DU MƠ
Cánh đồng gió
thổi
vi vu
hương yêu thoảng
lạc bước
du mơ người.
NỖI NIỀM
Mưa
bên Đông
nắng
bên Đoài
lòng này biết tỏ cùng ai
hỡi người?
CHO
chưa đi
đã hết một ngày
thì thôi
nghĩa trọn
tình đầy
cho nhau.
Mãi mê
phiêu lãng cuối trời
giật mình
quay lại
đánh rơi ...kiếp người.
VÔ TÌNH
Vừa nghe
trăng rụng bên trời
mà sao ...
lá hát những lời
vô ưu.
YÊU
Tình em
ngọn gió không lời
quyện vào núi đá
một đời
thiết tha.
DU MƠ
Cánh đồng gió
thổi
vi vu
hương yêu thoảng
lạc bước
du mơ người.
NỖI NIỀM
Mưa
bên Đông
nắng
bên Đoài
lòng này biết tỏ cùng ai
hỡi người?
CHO
chưa đi
đã hết một ngày
thì thôi
nghĩa trọn
tình đầy
cho nhau.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 20/02/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Chùm
lục bát Vu vơ Ngưng Thu
Thứ
năm - 13/02/2014 10:58
Một
mình tôi với một mình một mình tôi với linh đình cõi tôi anh ... còn đâu đó xa
xôi mộng vừa .... nay đã dạt trôi bến nào ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Một mình
tôi với một mình
một mình
tôi với linh đình cõi tôi
anh ...
còn đâu đó xa xôi
mộng vừa ....
nay đã dạt trôi bến nào
bên chiều vạt nắng hanh hao.
VU VƠ 2
Chiều nay
lối nhỏ em về
không anh
biết gởi lời thề cho ai
buồn giăng
giăng kín phố dài
mơ anh phố ngủ
mây cài tóc yên
hình như sợi nắng rơi nghiêng.
VU VƠ 3
Tình buồn
gởi gió mây
bay
gởi vào lòng phố tháng ngày tương tư
phố nặng lòng phố
hình như
nỗi niềm đau
đã đau
từ đáy tim
hoàng hôn chiếc bóng
đi tìm ...
VU VƠ 4
Ngồi buồn
nhặt nhạnh vu vơ
gom thành kí ức
đề thơ yêu người
bên vườn
một đóa hồng tươi
gió đưa hương khỏa say đời
mơ ngoan
bên trời
thu cũng miên man.
VU VƠ 5
Sương giăng
giăng kín đường trần
nỗi buồn vương
đỉnh phù vân mịt mờ
rừng cây nhớ nắng
ngẩn ngơ
nhìn mây trắng rụng
trăng hờ hững ngoan
lòng đêm sâu tựa lũng ngàn...
tôi với một mình
một mình
tôi với linh đình cõi tôi
anh ...
còn đâu đó xa xôi
mộng vừa ....
nay đã dạt trôi bến nào
bên chiều vạt nắng hanh hao.
VU VƠ 2
Chiều nay
lối nhỏ em về
không anh
biết gởi lời thề cho ai
buồn giăng
giăng kín phố dài
mơ anh phố ngủ
mây cài tóc yên
hình như sợi nắng rơi nghiêng.
VU VƠ 3
Tình buồn
gởi gió mây
bay
gởi vào lòng phố tháng ngày tương tư
phố nặng lòng phố
hình như
nỗi niềm đau
đã đau
từ đáy tim
hoàng hôn chiếc bóng
đi tìm ...
VU VƠ 4
Ngồi buồn
nhặt nhạnh vu vơ
gom thành kí ức
đề thơ yêu người
bên vườn
một đóa hồng tươi
gió đưa hương khỏa say đời
mơ ngoan
bên trời
thu cũng miên man.
VU VƠ 5
Sương giăng
giăng kín đường trần
nỗi buồn vương
đỉnh phù vân mịt mờ
rừng cây nhớ nắng
ngẩn ngơ
nhìn mây trắng rụng
trăng hờ hững ngoan
lòng đêm sâu tựa lũng ngàn...
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 13/02/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Phạm Đức Mạnh - 13/02/2014
14:46
MỘT
MÌNH
* Tặng: Ngưng Thư
Một mình
em với vu vơ
Không anh
trôi dạt bến bờ lao đao
“Bên chiều vạt nắng hanh hao”*
Tình buồn
vấp ngã chìm vào biển đau
Ngẩn ngơ
nhớ rụng phai màu
Lại vu vơ
nhặt đêm thâu nhuộm hồn.
Phạm Đức Mạnh
* Tặng: Ngưng Thư
Một mình
em với vu vơ
Không anh
trôi dạt bến bờ lao đao
“Bên chiều vạt nắng hanh hao”*
Tình buồn
vấp ngã chìm vào biển đau
Ngẩn ngơ
nhớ rụng phai màu
Lại vu vơ
nhặt đêm thâu nhuộm hồn.
Phạm Đức Mạnh
----------------------------
Chùm
thơ “Đi giữa muôn trùng” của Ngưng Thu
Thứ
hai - 06/01/2014 14:24
Tôi đi
đi giữa muôn trùng gió lay cánh gió chập chùng chân mây cánh đồng đời rộng xa
tay với bao nhiêu với cho đầy thinh không rộn ràng Xuân lạnh lùng Đông ...
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác giả Ngưng Thu
Tên thật: Phùng Thị Như Hà
Sinh năm 1968
Hiện là giáo viên giảng dạy môn Vật lý tại Bình Thuận
Email: thanhha0406@gmail.com
_____
Langbiang
chiều lưng đồi gió thoảng
ngàn thông xanh vi vút
gọi thu về
có sợi nắng
len vào khăn cổ ấm
lãng khách nhìn sơn nữ
chợt mãi mê
Thu đã vào mùa?
nghe chiều gió lê thê
dã quỳ vươn tay
níu mời trang du tử
có vần thơ
rớt vào nôi gió
ngủ
mắt mơ màng
hoa phủ lối thiên thai
Đà Lạt sương mờ
mê hoặc bước chân ai
rượu cần đưa
vít cong hồn núi thẳm
thung lũng xanh
sóng vờn mây cánh mỏng
thu chập chờn bay
võng giấc mơ thanh
Đà Lạt sương buồn
... thơ thẩn nhớ anh
Ngưng Thu
LẠC
Anh như một gã khờ
Lạc hồn vào lũng thơ
Lang thang cùng đây đó
Lội sâu vào giấc mơ
***
Em hát khúc tình thơ
Băng băng lên đồi gió
Hôm ni rồi hôm nọ
Anh mãi hoài rong chơi
***
Em buồn chiều mưa khóc
Dỗi mây bay không về
Cơn nắng còn mê ngủ
Bỏ mùa trôi lê thê
***
Em lạc lên đồi gió
Anh mãi bến thơ chơi
Hai ta còn đâu đó
Bên trời mây trắng trôi
Ngưng Thu
ĐI GIỮA MUÔN TRÙNG
Tôi đi
đi giữa muôn trùng
gió lay cánh gió
chập chùng chân mây
cánh đồng đời rộng xa tay
với bao nhiêu với cho đầy thinh không
rộn ràng Xuân
lạnh lùng Đông
nắng nôi bóng Hạ
vàng đồng lá Thu
chuyển xoay
xoay chuyển
mặc dù
đoạn trường mấy nỗi thiên thu muôn trùng
ôi mông lung!
hỡi mông lung!
không không có có hình chung vô thường
tình trần mấy sợi vấn vương
muôn trùng ơi!
đắm niềm thương bến nào?
Ngưng Thu
QUÊ TÔI MIỀN TRUNG
Quê tôi nắng cháy da người
Bờ tre gió vít cong lời nắng mưa
Giếng làng trong vắt âm xưa
Lung linh bóng nắng vườn dừa bung hoa
Ngoại ru lời võng kẽo cà
Mồ hôi cha ngấm thịt da ruông đồng
Quê tôi mưa vội nắng dầm
Thương già thân mẹ áo thâm bốn mùa
Chợ chiều chị gánh bán mua
Áo cơm thiếu đủ chen đua cuộc người
Trẻ thơ đôi mắt rạng ngời
Khăn quàng tươi thắm gọi mời tương lai
Quê tôi tình đậm nghĩa dài
Đói no ấm lạnh bao ngày có nhau
Người đi rong ruỗi chốn nao
Nhớ nơi cắt rốn chôn rau tìm về.
chiều lưng đồi gió thoảng
ngàn thông xanh vi vút
gọi thu về
có sợi nắng
len vào khăn cổ ấm
lãng khách nhìn sơn nữ
chợt mãi mê
Thu đã vào mùa?
nghe chiều gió lê thê
dã quỳ vươn tay
níu mời trang du tử
có vần thơ
rớt vào nôi gió
ngủ
mắt mơ màng
hoa phủ lối thiên thai
Đà Lạt sương mờ
mê hoặc bước chân ai
rượu cần đưa
vít cong hồn núi thẳm
thung lũng xanh
sóng vờn mây cánh mỏng
thu chập chờn bay
võng giấc mơ thanh
Đà Lạt sương buồn
... thơ thẩn nhớ anh
Ngưng Thu
LẠC
Anh như một gã khờ
Lạc hồn vào lũng thơ
Lang thang cùng đây đó
Lội sâu vào giấc mơ
***
Em hát khúc tình thơ
Băng băng lên đồi gió
Hôm ni rồi hôm nọ
Anh mãi hoài rong chơi
***
Em buồn chiều mưa khóc
Dỗi mây bay không về
Cơn nắng còn mê ngủ
Bỏ mùa trôi lê thê
***
Em lạc lên đồi gió
Anh mãi bến thơ chơi
Hai ta còn đâu đó
Bên trời mây trắng trôi
Ngưng Thu
ĐI GIỮA MUÔN TRÙNG
Tôi đi
đi giữa muôn trùng
gió lay cánh gió
chập chùng chân mây
cánh đồng đời rộng xa tay
với bao nhiêu với cho đầy thinh không
rộn ràng Xuân
lạnh lùng Đông
nắng nôi bóng Hạ
vàng đồng lá Thu
chuyển xoay
xoay chuyển
mặc dù
đoạn trường mấy nỗi thiên thu muôn trùng
ôi mông lung!
hỡi mông lung!
không không có có hình chung vô thường
tình trần mấy sợi vấn vương
muôn trùng ơi!
đắm niềm thương bến nào?
Ngưng Thu
QUÊ TÔI MIỀN TRUNG
Quê tôi nắng cháy da người
Bờ tre gió vít cong lời nắng mưa
Giếng làng trong vắt âm xưa
Lung linh bóng nắng vườn dừa bung hoa
Ngoại ru lời võng kẽo cà
Mồ hôi cha ngấm thịt da ruông đồng
Quê tôi mưa vội nắng dầm
Thương già thân mẹ áo thâm bốn mùa
Chợ chiều chị gánh bán mua
Áo cơm thiếu đủ chen đua cuộc người
Trẻ thơ đôi mắt rạng ngời
Khăn quàng tươi thắm gọi mời tương lai
Quê tôi tình đậm nghĩa dài
Đói no ấm lạnh bao ngày có nhau
Người đi rong ruỗi chốn nao
Nhớ nơi cắt rốn chôn rau tìm về.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi
từ Bình Thuận ngày 06/01/2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét