Tặng em qua phố núi – Thơ Dương Quốc Việt (Hà Nội)
Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015
Anh tới Mộc Châu buổi
chiều tà (*)
Chiều cuối năm sương mù hoang lạnh
Nỗi lòng trĩu nặng anh mang
Thêm tái tê chiều buồn phố núi.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Chiều cuối năm sương mù hoang lạnh
Nỗi lòng trĩu nặng anh mang
Thêm tái tê chiều buồn phố núi.
Tác
giả Dương Quốc Việt
Tiến
sĩ toán – Giảng viên trường Đại học SP. Hà Nội
Email: duongquocviet@fmail.vnn.vn
_____
_____
Anh tới Mộc Châu buổi
chiều tà (*)
Chiều cuối năm sương mù hoang lạnh
Nỗi lòng trĩu nặng anh mang
Thêm tái tê chiều buồn phố núi.
Chiều cuối năm sương mù hoang lạnh
Nỗi lòng trĩu nặng anh mang
Thêm tái tê chiều buồn phố núi.
Kia phở ngô màu vàng
xanh rờn rợn
Sủi bọt ngầu nước phở khó coi
Mùi đệm, chăn nhà trọ tanh hôi
Đoàn quân rệp tung hoành vô tư lự.
Sủi bọt ngầu nước phở khó coi
Mùi đệm, chăn nhà trọ tanh hôi
Đoàn quân rệp tung hoành vô tư lự.
Thấu cảnh người
xưa đi đầy biệt xứ
Có ngày đi mà chẳng biết ngày về
Đêm Châu Mộc sương mù bao phủ
Mảnh trăng rừng nhợt nhạt trong sương
Anh linh cảm về chuỗi ngày đón đợi.
Có ngày đi mà chẳng biết ngày về
Đêm Châu Mộc sương mù bao phủ
Mảnh trăng rừng nhợt nhạt trong sương
Anh linh cảm về chuỗi ngày đón đợi.
Trôi về đâu hỡi rừng
thẳm sương dày
Nỗi đớn đau lòng trách lòng ai oán
Nức nở con tim xót xa hồn trai trẻ
Tổ quốc ơi, con có phải con Người?!
Nỗi đớn đau lòng trách lòng ai oán
Nức nở con tim xót xa hồn trai trẻ
Tổ quốc ơi, con có phải con Người?!
***
Chậu Thuận ơi! Những
tháng ngày buồn bã (**)
Nơi giam cầm thân phận kẻ sa cơ
Bao đêm thâu bên những ánh đèn dầu
Cùng những phút giây âm thầm lệ đổ.
Nơi giam cầm thân phận kẻ sa cơ
Bao đêm thâu bên những ánh đèn dầu
Cùng những phút giây âm thầm lệ đổ.
Ôi còn đâu những
tháng ngày cao vọng
Giấc mơ xanh chinh phục đỉnh non cao
Nay thân này chôn vùi nơi rừng thẳm
Tan rồi sao? Mộng ấy quá xa vời.
Giấc mơ xanh chinh phục đỉnh non cao
Nay thân này chôn vùi nơi rừng thẳm
Tan rồi sao? Mộng ấy quá xa vời.
Khép lòng mình trong
những nỗi u hoài
Chẳng còn đâu những tháng ngày đẹp đẽ
Nào phải đâu hoa rừng không hương sắc
Trách thay sao có kẻ hững hờ?!
Chẳng còn đâu những tháng ngày đẹp đẽ
Nào phải đâu hoa rừng không hương sắc
Trách thay sao có kẻ hững hờ?!
Chàng tạ lỗi đất và
người xứ sở
Của một thời vô cảm xa xăm
Khi đến đây em chẳng thể hững hờ
Hãy thay anh gửi những lời thương nhớ!
Của một thời vô cảm xa xăm
Khi đến đây em chẳng thể hững hờ
Hãy thay anh gửi những lời thương nhớ!
***
Rằng đất Thuận sao
lòng người không thuận
Cũng bon chen cũng quỷ dữ hoành hành
Nơi tưởng yên thân với những nỗi buồn
Cùng những tháng ngày mai danh ẩn tích
Nào ngờ đâu rắn rết chẳng buông tha
Khiến kẻ sa cơ thêm phần đau đớn.
Cũng bon chen cũng quỷ dữ hoành hành
Nơi tưởng yên thân với những nỗi buồn
Cùng những tháng ngày mai danh ẩn tích
Nào ngờ đâu rắn rết chẳng buông tha
Khiến kẻ sa cơ thêm phần đau đớn.
Ngày trở về lệ đổ
cảnh chia ly
Kẻ ở người đi bến xưa phố núi
Nay còn không dấu tích cũ đâu rồi?!
Có cảm được chăng lòng anh khi đó
Hỡi em yêu qua phố Thuận chiều nay?!
Kẻ ở người đi bến xưa phố núi
Nay còn không dấu tích cũ đâu rồi?!
Có cảm được chăng lòng anh khi đó
Hỡi em yêu qua phố Thuận chiều nay?!
Hà Nội ngày
2-8-2015
----
(*): Mộc
Châu tháng 12-1976.
(**): Thuận
Châu giai đoạn 1976-1982.
----
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Hà Nội ngày 04.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Nhà toán học tưởng khô khan mà thơ thì lãng mạn không kém; em nào mà được nhà toán học yêu đến thế, chắc hạnh phúc lắm
Trả lờiXóa