Home
» Thư viện thơ
» Những thi ảnh lang thang/ Phu chữ/ Bài học thuộc lòng – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Những thi ảnh lang thang/ Phu chữ/ Bài học thuộc lòng – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015
Ta đẫy giấc những vì
sao trong đêm
Hầu bao căng sau một
ngày quyết đấu
Tiếng vạc bay ngang
trời gieo thảng thốt
Con mèo hoang sa bẫy
chuột của người
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nhà thơ Phạm Khang
Hội
viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã
xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học
văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT:
0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
NHỮNG THI ẢNH LANG THANG
Ta đẫy giấc những vì
sao trong đêm
Hầu bao căng sau một
ngày quyết đấu
Tiếng vạc bay ngang
trời gieo thảng thốt
Con mèo hoang sa bẫy
chuột của người
Ta đẫy giấc lạc vào
miền cổ tích
Con kiến say mồi
thành hoàng mối mọt
Trang sách của cha
vọng ngàn dấu hỏi
Hoang phế hồn xưa ta
đâu dám gọi tên
Ta đẫy giấc nơi vầng
trăng gác núi
Soi giấc mơ đau đẻ
chẳng hình hài
Nơi răng thú ngạo
nghễ cười dựng thác
Nụ hôn đầu cũng có
thể nhạt phai
Ta đẫy giấc sau hành
trình mệt lử
Chân lang thang xuôi
biển ngược rừng
Những pho tượng ngáp
dài công viên vắng
Những bàn tay cầu bất
ăn xin
Ta đẫy giấc tìm niềm
tin hy vọng
Trên sao sa máu nhuộm
đỏ lá cờ
Những anh hùng xếp
hàng thiêm thiếp ngủ
Ngoài nghĩa trang gió
điên dại thét gào
Ta đẫy giấc nơi ngàn
hoa sắc thắm
Những tơ non sức sống
múa tưng bừng
Lời thương mến thiêng
như là nước thánh
Ta hóa thành nô lệ
của bao dung
Ta đẫy giấc gọi bình
minh thức dậy
Gọi hồn cha khuất
bóng trở về
Gọi lưng mẹ xin đừng
còng thêm nữa
Gọi tình em nhạt nắng
giả vờ yêu…!
Phạm
Khang
PHU CHỮ
Tặng Giáo sư Bảy
Không phải là phu vác
đá cho ngày vỡ mặt
Có người phu chữ cuối
đời héo hon nỗi niềm
Bỏ lại làng quê xa
tít chân trời
Bỏ lại cuộc tình hồn
sông hoa cúc
Bướm vàng bay khắc
khoải bên lòng
Ông đã viết những
dòng thơ máu ứa
Bèo dạt mây trôi nức
nở phận người
Hạnh phúc nhạt soi nụ
cười gượng gạo
Cơm áo đời người xiêu
vẹo sống lưng
Nha Trang chiều nay
biển xanh quá thể
Bên mép sóng tôi cùng
ông dạo bước
Bỗng chạm mặt đá Hòn
Chồng ngồi đợi
Thương cho mình cũng
giống đá mồ côi…!
2015. Phạm Khang
BÀI HỌC THUỘC LÒNG
Bài học đầu tiên có
phải là lúc ta cầm trên tay đồng xu mẹ cho
Có phải là khi ta biết
cầm đôi đũa tre và cơm vào miệng
Có phải là cú vụt roi
đầu tiên của cha quật xuống
Có phải là khi ta cắp
sách tới trường
Có phải là khi người
khác nghĩ về ta không như sự thật
Có phải là em khi
tình lìa đoạn
Có phải phiên chợ đời
ta tranh đấu ganh đua…
Bài học đi qua bao
cửa ải đời người
Những giảng đường
trời Âu tráng lệ
Những câu thánh kinh
những lời có cánh
Những ngã rẽ của tinh
thần tư tưởng
Những bùa chú mạo
danh cái ác lộng quyền
Những xóm thôn đói
nghèo đứt bữa
Những em thơ bỏ xứ
tật nguyền
Những quán cóc nhà
hàng thật ngay giả dối
Những niềm tin những
hy vọng cụt đầu…
Bài học đi qua ngõ
quê chật chội
Mẹ và cha túng bấn
lần hồi
Áo vá quần nâu bàn
chân tòe bám đất
Nuôi hồn cây lúa lớn
lên
Ta đã đi qua lời ru à
ơi đánh võng
Giọng hò đêm trăng
trai gái nô tình
Con trâu bạc như
tượng đài cổ tích
Mắt to trong răng
trắng đổ luống cày…
Ta đã đi qua bao biến
động ngất trời
Thế giới mở theo lõm
lồi nhà mạng
Ta vội chạy về làng
vào một ngày giông bão
Gặp cây đa bên giếng
nước sân đình
Cha đã khuất mẹ bóng
gầy tóc bạc
Ta ào vào tay mẹ khóc
rưng rưng
Ôi bài học một đời ta
phải thuộc
Là tình cha nghĩa mẹ
sáng bên lòng…!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 08.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét