Lối về La Hai/ Xa rồi Đà Lạt – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015
Một mình em chèo
thuyền trên sông Cái
sớm mai về kịp chợ La
Hai
nhịp cầu quê
bao năm soi bóng lẻ
bể dâu xa chia bến
đường dài.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Huy Uyên
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
LỐI VỀ LA HAI
Một mình em chèo
thuyền trên sông Cái
sớm mai về kịp chợ La
Hai
nhịp cầu quê
bao năm soi bóng lẻ
bể dâu xa chia bến
đường dài.
Nắng về ngập trên
những cành non
đỏ màu hoa trang cháy
đỏ
lá xanh che tóc ai
trong vườn
cây đa già ngủ một
mình bên chợ.
Mưa sương sớm mai xám
lá
chìm khuất sân ga gió
bồng bềnh
chờ hoài lời yêu
người chưa tỏ
em gánh đôi ky, má
bán chợ bên sông.
Thấm đẩm nắng mai hai
má em hồng
mười tám tuổi theo
người làm đám cưới
môi em cười hoài hỏi
có nhớ gì không?
(hạnh phúc bên người
mà anh còn hỏi).
Ngày tháng sương non
giăng vườn cũ
em vui chim hót cạnh
chồng con
nhà trên đồi tiển
người xứ nẫu
mai xa ly cà phê đắng
ngắt hơi sương.
Chợ La Hai rẽ rề lá
chuối
em tháng năm chờ đợi
đứng ngồi
ngày xưa đó giá mà
tôi theo nói
khổ cực giờ em dành
để riêng tôi.
Kỳ lộ sâu hoài tình
với người
trao cạn chưa nổi
niềm thương nhớ
bên mái tranh xưa em
lặng lẻ cười
một mình em cùng La
Hai thương khó!
Xa nhau trong đời đâu
dễ gặp
tình tan bong bóng
giữa mùa mưa
cuối đông đồng ao
ngập lụt
vĩnh viễn tình ai gói
mấy cho vừa.
La Hai về, đến, nhớ
và yêu
một nắng hai sương
đèn đường đầu chợ
thương em mùa cơ cực
đã nhiều
tháng năm chìm sầu
theo con xóm nhỏ.
Tôi gởi về em
có kịp niềm thương
nhớ.
XA RỒI ĐÀ LẠT
Từ lâu ai đã xa Đà
Lạt
ở cây-số-4 có những
ngôi mộ buồn
"valley
d'Amour" những đôi mắt lệ
triền dâu còn đọng
dấu tang thương.
Trên đồi những sắc
hoa anh đào
buổi sáng quanh co
hàng phố chợ
lung linh xanh sóng
nước ven hồ
thời cà-phê-Tùng hỏi
em còn nhớ?
Có mang theo mưa về
chở gió
quán khuya hơi thở
lạnh trời khuya
xuôi nẻo Linh Sơn
nghe chuông đổ
gởi Trúc Lâm trái tim
lối quên về.
Chiều gọi buồn bên
tháp Prenn
chùng lòng chảy theo
từng con nước đổ
nắng chiều quạnh tím
sắc ti gôn
Đà Lạt vàng trôi nổi
nhớ.
Đâu đây những hàng
phượng tím
gởi cho em, sân cũ
bức thư tình
hơi thở theo mây trôi
sắc xám
để em về cầm lạnh sắc
sương.
Đà Lạt sáng nay vẽ má
hồng
nhìn ai mà mắt em
lúng liếng
em ở trong tôi trời
vấn vương
từng sợi tóc bay
chiều không người đưa
tiển.
Dưới chân đèo dừng
chân đợi gió
dấu trong tim những
kỷ niệm buồn
đóng kín căn phòng
yêu và cửa sổ
vội trao người thêm
những nụ hôn.
Đà Lạt tình ấm lạnh
bao năm
mimosa ngợp lòng
thương nhớ
thư gởi ai mà mãi đi
tìm
áo tím ngày nào
bên nhà thờ con gà
quì chân Chúa.
Nắng chiều muộn
hoàng-hôn chậm rớt
khi xa nhau môi mắt
dấu trong hồn
đã bao lần rót đắng
cay mật ngọt
vẫy tay chào vĩnh
biệt một người thương
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 02.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét