Chùm thơ “Sông Seine buồn của Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015
Chiều hoang trôi theo
dòng sông Seine
anh bàng hoàng nhớ em
những chiếc cầu chải
ngang mái tóc
nhớ ai mà em khóc
đôi bờ trôi êm đềm.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Huy Uyên
Tên
thật Lê Sinh
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
SÔNG SEINE BUỒN
Chiều hoang trôi theo
dòng sông Seine
anh bàng hoàng nhớ em
những chiếc cầu chải
ngang mái tóc
nhớ ai mà em khóc
đôi bờ trôi êm đềm.
Nước cũng không vội
vàng
mây trôi bơ vơ cùng
chiều
(người đã một lần
chết cho tình yêu)
đâu đây bóng em lặng
thinh không nói.
Những tòa tháp cỗ
cũng bạc màu mây
hồ như mắt em đang lệ
nhỏ
bầy thiên nga chấp
đôi cánh vỗ
nước trong xanh thác
mời.
những mái cong nhà
thờ tĩnh lặng
màu trời xám về một
mùa thu dịu dàng
đứng lại bên cầu
không có em
thôi rồi một thời xa
vắng.
Anh đang bơ vơ như em
bơ vơ
chiều sông Seine buồn
mịt mù hơi thở
em đi rồi hay còn đó
Paris đêm về vội
vàng.
Thôi rồi mấy nhịp
sông Seine
anh đi mà không còn
em nữa
trời ơi ai một thuở
đứng nhìn nhau mà
nước mắt chạy quanh
anh cứ ngờ đang ở bên
em.
STRASBOURG
Ai đi thấp thoáng
bóng chiều
(ngẫn ngơ lưng đồi
hai mộ)
rừng thông chạy dài
không kịp nhớ
mênh mông đất trời
Titisee.
Xanh một màu cỏ non
chiều lên lá đời ngậm
vú
lên đồi, lên đồi mây
rũ
thuyền chiều trôi về
cuối sông .
Rừng cây dưới kia
chập chùng
gió đêm âm vang tiếng
gọi
tim hoài ru ai không
nói
người về có nhớ mưa
không.
Ánh đèn hắt hiu bóng
đổ
đêm đi vàng dảy phố
buồn
ai giờ quạnh lòng mà
nhớ
người về đêm nay có
quên.
Người rồi về đâu, về
đâu
bỏ lại gương xưa mặt
hồ
sầu kia có còn ở lại
hay chảy ngang trời
bơ vơ.
Bổng nhớ Dalat đến lạ
lùng
Rhine Fall vắt trời
thác đổ
hồ chiều rưng rưng
những con thuyền
trong chiều cũng mắt đỏ.
LẶNG LẺ ZURICH
Ở đó Sư-tử-buồn* chết
lặng
nằm hoang hoải cùng
trời xuống nghiêng
ai kia một mình một
bóng
nhớ hoài về em.
Anh đến đây và ở lại
một mình
Zurich nghiêng màu ô
cửa sổ
Chagall Windows lung
linh
người đã đi hay còn ở
đó.
Tilis cao vời vợi
sương sáng lung linh
trôi
đưa tay kéo sắc trời
chưa tới
đám băng dưới chân
cũng ngừng trôi.
Tilis nghiêng trời
cánh chim
ánh bạc bùng lên cùng
trời đất
những núi đồi bát
ngát
tuyết băng cũng sững
lòng nhớ em.
Ai đứng lặng lòng bên
cầu Chapel
giờ này tuồng như
cũng đã vắng em
giáo đường Jesuit ngũ
muộn
lạy cha và thánh
thần, Amen.
Những căn nhà đâm lên
giữa rừng đen
Black Forest quay về
mai sáng
biết em giờ còn đợi
ai mà trời bãng lãng
đám mây đầu núi cuối
mùa nằm im.
Zurich buồn và lặng
lẻ trong đêm.
----
*Tượng
điêu khắc sư tử hấp hối trong công-viên nước.
----
BERN
Những mái ngói đi qua
Bern*
nổi nhớ chồm lên một
thời đời gấu
chen nhau những mái
che êm đềm
sông bao quanh
mái nghiêng ngã màu
nhớ ai mà đậm đỏ.
Những vết chân người
cũng bao quanh
giá mà em còn đứng
dịu dàng đưa tay vuốt tóc
gió Swiss như đang dỗ
dành
cùng đời em mê ngũ.
Giữa trời chiều Bern ngã
ba
tiếng của người gọi
ai mà tha thiết
tìm người nói câu ly
biệt
trước lúc đi xa.
Dòng sông xưa rồi
nước cũng quay về
Bern nào hay biết
Chilon thấp thoáng xa
bờ
ngàn đời ngũ yên nhớ
ai da diết.
Ai gọi người mà không
về kịp
nguyện ơn xin Chúa
cha
đâu đây tiếng chuông
nhà thờ Vincent đổ buồn
muốn chết.
----
*Thành
phố của gấu
----
NỬA VẦNG TRĂNG GENEVA
Chiều đứng lặng im
bên hồ
nghe tiếng gọi người
nước về đâu mà chảy
dòng thương tiếc
Geneva thấp thoáng
sương mờ.
Đâu rồi lâu đài
Sforza cổ xưa
lặng thinh bao đời
đứng đợi
người đi lâu rồi cũng
không quay lại
Doumo thức trong mưa.
Bước chân ngập ngừng Rousseau
phố cổ
chiều lung linh hồ
Leman lộng gió
để ai đi mà không nhớ
kỹ niệm Geneva buồn
quắt quay.
Ai đang hát bên Jet
D'eau
giọng người ngậm ngùi
cỗ độ
ngút trời sầu theo
hơi gió
để nước thả trôi về
đâu.
Người cũng về đâu, về
đâu
bỏ lại gương xưa mặt
hồ
sầu kia có còn ở lại
hay chảy cuối trời bơ
vơ.
Geneva mỗi mùa tiển
đưa
một người đi không
quay lại
có hắt hiu buồn tím
tái
có ngậm ngùi theo
bước xưa.
NGÀY QUA MILAN
Buổi sáng nhà trên
đồi đang ngủ
mây cũng ngủ dưới
lũng sâu
em đã về đây chưa
mà trời tuồng như
quay về chốn cũ.
Alpes phía đông nằm
dịu dàng
những rặng cây xanh
đá dựng ngút ngàn
người còn nhớ những
ngày xa khuất
tình sương tan âm
thầm.
Nghe đâu đây nỗi nhớ
trở về với Milan
không tiếng con
thuyền neo bến đậu
(vẳng đâu rồi
tiếng-hát-mi-lăng).
Anh đến nơi đây buổi
chiều vàng
những đồng cỏ cũng
vàng trong nắng
vườn nhà ai im vắng
không một bóng người
hoài mãi tìm một chút
MiLan.
Quanh nhà thờ Doumo
cỗ kính
lặng lẻ làm đám tang
người xưa quá buồn
một hình một bóng.
Đón em mùa thu đã
sang
chập chùng mây trôi
đầu đỉnh
dưới nắng chiều vàng
khép kín
giọng chiều bâng
khuâng quá chừng.
Tìm người quay về
đồng cỏ
nhạc lên vang vọng
chiều sương
ai đi bỏ chi nỗi nhớ
mây trôi có chút lạnh
lòng.
Chuyến tàu đi qua quá
muộn
em về đâu
mà bão anh chiều còn
sớm
khoảng trời còn lại
hẹn hò
Milan cuối mùa tiển
đưa!
VENICE
1-
Biển xanh ngọt môi em
Venice nhung êm từng
dãi lụa
nói lời yêu em từ
thuở
sóng xao thuyền trôi
êm đềm.
Mưa vội về với Venice
anh đi tìm em mà em
có biết
hai ta tiển chỉ
một người
xa nhau chi để một
đời tưởng tiếc.
Ai trở về đây phố-nổi
nước kênh chao lạnh
vào hồn
ai đi mà không đứng
đợi
trao người kỹ niệm
buồn hơn.
Ta tặng nhau những
cọng rơm vàng
nép đời theo từng cối
xay gió
nhịp lên ấm từng hơi
thở
núi xa để lòng
đau thêm.
2-
Thuyền trôi trên kênh
Venice
những mái chèo khua
êm
em có biết
nhớ em từ thuở yêu em.
Những mái chèo ngậm
sương
chưa hề một lần nói
những lâu đài xa xưa
cũng vội
gọi tình nhau âm thầm.
Ai quay lại rộn ràng
Marco
nhà ai ẫn mình trong
tối
ơi người xưa đừng đi
vội
cả mây đang
ngũ cũng chờ.
Thôi rồi một cuộc
tình
anh một mình quay lại
thôi rồi anh một mình
Venice lạnh buồn sóng
vỗ
vĩnh biệt đi và
nhớ.
ROMA
Bên đồi hướng dương
vàng phai chín tím
em treo tình qua lũng
đồi
ngút ngàn hồ thiên
nga mọc cánh
em đi còn lại mình
tôi.
Roma ngũ chìm sắc
nắng
nhà ai nằm lặng chân
đồi
cửa sổ buồn chi mà
đóng kín
cô đơn chạy quanh
mình tôi .
Những con đường Roma
trải rộng
cây xanh ngút màu
trần gian
nhịp đời chảy qua bao
lần
trôi về đâu mà lòng
buồn lắm.
Đường quá dài qua
Vatican.
PISA
Pisa chuông nguyện
hồn ai
tháng năm nằm chết
dang tay cùng trời
thánh
đường khuất bóng chơi vơi
về đây buồn quá em ơi
quá buồn
bao năm tháp đứng sầu
vương
trên đồi ai đợi mà
thương nhớ người.
Pisa nổi nhớ riêng
tôi
về đây làm đám tang
người phụ nhau
Pisa nghiêng mấy trời
sầu
để ai mang cả hồn đau
suốt đời
ngàn năm bỏ lại cùng
tôi
ngàn năm còn mãi nơi
người nổi đau…
Huy Uyên
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 15.8.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng
Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét