Chiều bận/ Cho tình/ Bẫy tình/ Không đề – Thơ Phạm Khang (Thanh Hóa)
Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015
Chiều bận có gì cho anh không em
Phố đổi ngôi số nhà và tên hiệu
Ồn ào quán rượu bia khuyến mãi
Em đi đâu mà mắt ngời lên thế
Ngực nhô cao môi đỏ chớp mưa giông
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nhà thơ Phạm Khang
Họ
tên thật Phạm Xuân Khang
Hội
viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã
xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học
văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT:
0122.220.69.89
Email: phamkhangnhavan@gmail.com
_____
CHIỀU
BẬN
Chiều bận có gì cho anh không em
Phố đổi ngôi số nhà và tên hiệu
Ồn ào quán rượu bia khuyến mãi
Em đi đâu mà mắt ngời lên thế
Ngực nhô cao môi đỏ chớp mưa giông
Chiều bận có gì cho anh không em
Phố ham chơi áo em chừng mỏng quá
Mùa đẻ non hoa dại tơi bời
Xin bật mí cho em điều bí mật
Yêu tàn chiều yêu tận tới lang thang
Chiều bận có gì cho anh không em
Da thịt nồng nàn ai cưỡng được
Vẫn là em ngôi sao ướt át
Vẫn là anh sa mạc cuối con đường
Con đường đến và đi trong cõi tục
Chiều bận có gì cho anh không em
Mệt nhoài phấn hương phù vân sóng vỗ
Mặt đời ai kiêu bạc phố hoang thai
Thôi có chết anh cũng liều một cú
Ngọng lời yêu sấm sét phố lên đèn…!
CHO
TÌNH
Giấc mộng
Khóc mây thương gió
Vườn xanh cây
Hoa lá bướm ong bay
Gót ai xinh thế
Trời cho ngắm
Người lạc cơn say buổi chạm lòng
Giấc mộng
Tan tành thời thổ tả
Đua chen
Danh lợi tiểu nhân cười
Em mặc áo hoa dâng mùa phấn
Then cài
Cửa đóng
Niệm nam mô
Giấc mộng
Tìm vất chân lưu lạc
Người về trốn mộng bữa đói no
Liêu trai một bóng bên chiều vắng
Em có đói tình
Ta xin cho…?
BẪY TÌNH
Em chấp nhận một bàn tay ve vuốt
Không phải tay anh nơi góc khuất con
đường
Em chấp nhận dứt tình thay áo mới
Tiễn mùa trăng lỗi hẹn để thay ngôi
Em chấp nhận nụ hôn người khác mặt
Không phải là anh kẻ phiêu bạt bên
trời
Em chấp nhận đám cưới ngày ly biệt
Trắng khăn tang tình cũ hận làm chi
Em chấp nhận từ nay ta xa cách
Gối thêu hoa chim gù bạn trêu người
Em chấp nhận quên đi lời ước hẹn
Vào lãng du câu hò lả bạc tình
Em chấp nhận ừ thì em chấp nhận
Cuộc bán mua đã đến lúc lộng hành
Thương nhan sắc khóc cho mùa lãng
đãng
Em theo người…ta hóa…kẻ bơ vơ…!
KHÔNG
ĐỀ
Em ơi!
Bớt một ngày
Sợi tóc ta bật khóc
Em ơi!
Bớt một niềm đau
Bàn tay ta thêm nắm chặt
Nếu hạnh phúc
Dễ tìm thấy nhất
E rằng hạnh phúc chẳng bền lâu
Em vùi đầu vào ngực ta sám hối
Là lúc lương tâm thanh sạch lạ lùng
Và ta
Như đứa trẻ được chở che
Giữa dịu dàng và nhẹ dạ…
© Tác giả giữ bản quyền.. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gửi từ Thanh Hóa ngày 24.8.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét