Trang thơ 3 tác giả: Tân Việt, Mai Thanh Châu. Thanh Hoài (Bắc mỹ)
Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015
Thơ Tân Việt Bắc Mỹ
Bến hẹn chiều nay chỉ
thiếu em
Dòng sông con nước vẫn êm đềm
Em đi biền biệt không quay lại
Bến cũ mong chờ bóng dáng em
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Dòng sông con nước vẫn êm đềm
Em đi biền biệt không quay lại
Bến cũ mong chờ bóng dáng em
Tác giả Tân Việt
Là
thân sinh của tác giả Ngọc Mai
Quê
quán: TP. Đà Nẵng
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
_____
BẾN HẸN
Bến hẹn chiều nay chỉ thiếu em
Dòng sông con nước vẫn êm đềm
Em đi biền biệt không quay lại
Bến cũ mong chờ bóng dáng em
Ta có một thời em biết không
Neo thuyền lơ lững giữa dòng sông
Đợi em về lại trong nhung nhớ
Mà biệt thanh xuân biệt má hồng
Trong trắng tình như nước biếc xanh
Vun lâu đài cát mộng sao thành
Cát đá dưới chân mòn Bến Hẹn
Như thể dòng sông cứ quẫn quanh
Ôi, kỷ niệm xưa tại bến này
Ta tìm quên dấu giữa trời mây
Bãi bờ xa ngát trong tiềm thức
Bóng nước soi ta bước guộc gầy.
7/2007
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Bến hẹn chiều nay chỉ thiếu em
Dòng sông con nước vẫn êm đềm
Em đi biền biệt không quay lại
Bến cũ mong chờ bóng dáng em
Ta có một thời em biết không
Neo thuyền lơ lững giữa dòng sông
Đợi em về lại trong nhung nhớ
Mà biệt thanh xuân biệt má hồng
Trong trắng tình như nước biếc xanh
Vun lâu đài cát mộng sao thành
Cát đá dưới chân mòn Bến Hẹn
Như thể dòng sông cứ quẫn quanh
Ôi, kỷ niệm xưa tại bến này
Ta tìm quên dấu giữa trời mây
Bãi bờ xa ngát trong tiềm thức
Bóng nước soi ta bước guộc gầy.
7/2007
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi
đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 08.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
CHIỀU MƯA
Thân mến tặng nhà thơ
Trịnh Sương
Nỗi buồn ngoài gió trời mưa
Nhớ ai tôi nhớ sớm trưa nhớ hoài
Đêm về dưới bóng trăng soi
Lang thang đi mãi đi hoài chả vơi
Tôi đi sớm nữa cuộc đời
Ngày đêm tìm mãi thấy trời lẫn trăng
Sương khuya rơi phủ ánh đèn
Tôi đi tìm mãi chả quen người nào
Ngước nhìn thấy ánh trăng sao
Không gian đẹp quá ghi vào hồn thơ
Một người chưa gặp bao giờ
Ngồi chung tâm sự đọc thơ làm quà
Trịnh Sương –Tân Việt đã già
Lời thơ lưu lại cho ta nỗi niềm
Đem lòng trãi giữa bút nghiêng
Tặng làm kỷ niệm nỗi niềm riêng tư.
7/2006
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Nỗi buồn ngoài gió trời mưa
Nhớ ai tôi nhớ sớm trưa nhớ hoài
Đêm về dưới bóng trăng soi
Lang thang đi mãi đi hoài chả vơi
Tôi đi sớm nữa cuộc đời
Ngày đêm tìm mãi thấy trời lẫn trăng
Sương khuya rơi phủ ánh đèn
Tôi đi tìm mãi chả quen người nào
Ngước nhìn thấy ánh trăng sao
Không gian đẹp quá ghi vào hồn thơ
Một người chưa gặp bao giờ
Ngồi chung tâm sự đọc thơ làm quà
Trịnh Sương –Tân Việt đã già
Lời thơ lưu lại cho ta nỗi niềm
Đem lòng trãi giữa bút nghiêng
Tặng làm kỷ niệm nỗi niềm riêng tư.
7/2006
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 26.02.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
LÀNG CHÀI
Nhiều năm sống ở làng chài
Bà con, thân hữu không ai trách phiền
Dù rằng cái khó quen tên
Ngày nào cũng có bạn hiền đến chơi
Gian nan vẫn thấy yêu đời
Đêm đêm ngữa mặt nhìn trời ngắm trăng
Sao xa thay bớt ánh đèn
Đời thơ mộng thế nhoc nhằn nhẹ vơi
Những mùa Đông dột tả tơi
Không than chả trách ông Trời bất công
Làng chài bạn hữu tình thâm
Cùng chia nhau chén rượu nồng đắng cay
Chí bền sức góp chung tay
Thoát cơn bỉ cực tới ngày đẹp tươi
Gian nan đâu cũng một thời
Làng chài nay đã đổi đời vươn lên.
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 14.01.2011
Xin Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
TẶNG HỘI NHÀ THƠ QUÊ NHÀ
Chúc hội nhà thơ tại quê nhà
Kết tinh dệt mộng đẹp như hoa
Tri ân lưu lại cho nhân thế
Nghĩa trọng tình thâm ta với ta
Sỏi đá cồn khô mãi nở hoa
Sông quê con nước tự nguồn ra
Lẫy lừng xuất thế nhiều nhân kiệt
Tỏa ngát hương thơm đất quê nhà.
Tân Việt
TRĂNG KHUYA
Trăng khuya ngã bóng trăng nghiêng
Còn ta đêm trải chút riêng giữa lòng
Thanh trời,thanh gió trăng trong
Đâu tàu vũ trụ lên thăm chị Hằng
Muôn đời trăng vẫn là trăng
Tìm đâu cho thấy chị Hằng mà chơi
Ước mơ tột đỉnh đời người
Con thuyền vũ trụ đến nơi đang tìm
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi
đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 07.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
CẢNH ĐÀ LẠT
Tôi đến thăm đồi thông hai mộ
Tôi đến thăm thung lũng tình yêu
Tôi ngất ngây trong buổi nắng chiều
Cảnh đẹp quá làm sao tôi tả nổi
Muốn nán lại nhưng trời lại tối
Tôi vội vàng giây phút luyến lưu
Chuyến xe đò đang đợi chờ tôi
Hồ Than Thở lòng tôi nhớ mãi
Trên đồi thông những đôi trai gái
Bước dập diều lạc giữa muôn hoa
Tôi ngẩn ngơ cảnh đẹp bao la
Như tiên cảnh trần gian tái thế
Thăm ĐàLạt hè 2006
Bắc Mỹ Mùa Xuân
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi
đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 05.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
CHIỀU TRÊN PHỐ VẮNG
Một chiều trên phố vắng
Người đi không ngày hẹn
Phố cũ có mong chờ
Anh viết một bài thơ
Biết tìm đâu mà gởi
Bao nhiêu năm chờ đợi
Em ở tận phương nào
Lòng nhung nhớ làm sao
Sương khuya đang nhỏ giọt
Phố buồn như muốn khóc
Em có biết hay chăng
Phố đêm đã lên đèn
Một đêm trong quán trọ
Thức suốt cả đêm thâu
Nhớ mãi mối tình đầu
Giờ em ở đâu, em hỡi?
Bắc Mỹ 2007
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi
đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 04.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
.
TRỞ LẠI RỪNG XƯA
Nhiều năm tôi đã xa rừng
Đôi khi lòng nhớ rưng rưng lệ sầu
Khe suối nước chảy về đâu?
Có ra biển lớn xanh màu sơn khê
Bao nhiêu cơm áo bộn bề
Bây giờ trở lại dòng khe hãy còn
Ngập ngừng tiếng vượn đầu non
Lần theo lối cũ lòng còn nhớ thương
Nhiều năm xa cách quê hương
Bạn bè thân hữu có thường lại qua?
Chim rừng trỗi khúc hoan ca
Như mừng người ở phương xa trở về
Rừng xưa giờ lại sum sê
Quê hương xinh đẹp đường về thấy vui
Mấy ai thích sống xứ người
Trở về quê mẹ nụ cười thân quen.
Bắc Mỹ Mùa Xuân
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi
đăng
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 03.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
TỰ CẢM
Bảy hai tuổi ngót chửa ngơi tay
Làm học chi nhường lũ nhóc trai
Lực bất tòng tâm, tâm giữ vững
Sức làm hại chí, chí hăng say
Nêu gương đầu bạc cao nhân đức
Tiếp gót mầm xanh rạng trí tài
Thắp sáng phần đời trên đất khách
Mơ về con cháu một tương lai
9/2003
Tân Việt
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
11.7.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 08.3.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Mai Thanh Châu
& Thanh Hoài (Ngọc Mai gửi Đăng)
Mai Thanh Châu cùng
tình yêu trong nỗi buồn sâu thẳm thời cơm áo gạo tiền.
Trong cuộc sống tạm bợ làm
người, vui có buồn có, tôi dám nghĩ rằng không nỗi buồn nào bằng người tóc bạc
tiễn người tóc xanh. Còn một tháng nữa là ngày giỗ lần thứ 21 người anh kế của
tôi, mẹ tôi tuổi đã già lặn lội nữa vòng trái đất về đứng bên mộ con, mẹ đứng
bên mộ anh thẩn thờ, làm sao tôi hiểu được lòng Người, như câu thơ ai viết tôi
không nhớ rõ "Đứng bên mộ con đầy bóng tối”
Anh viết về người mẹ:
"mẹ già như chuối ba hương
như
xôi nếp một như đường mía lâu…”
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) xin
giới thiệu vài bài thơ của anh cùng anh em nghệ sĩ và bạn đọc xa gần tưởng nhớ
người có tâm hồn văn nghê xấu số đã sớm chia tay cuộc chơi hồn ghép thành chữ
bổ ích này.
Mai Thanh Châu (Người
đã khuất)
KHÔNG ĐỀ
Mùa Thu chưa đến em mang đến
Một lá vàng thu rụng nhói tim.
Từ độ xa nhau tình lận đận
Lòng còn khắc khoải mãi tên em.
1988
Mai Thanh Châu
TRẢ LẠI CHO EM
Ngày mai em sẽ lấy chồng,
Em vui bên chén rượu nồng vu quy.
Ngày mai em sẽ ra đi,
Đôi ta chẳng có duyên gì luyến lưu.
Ngày mai em có ngày vui,
Trong tâm cảm có một người đắng cay.
Phải chăng Thượng Đế đọa đày,
Có thương rồi cũng đến ngày biệt ly!
Sang ngang em nhớ thương gì?
Lời thơ ta tặng kẻ khi bạc tình.
Mai em về đó một mình,
Bỏ ta cô quạnh, lênh đênh một đời.
Ngày mai mộng đẹp đầy trời
Em về bên ấy vui đời phấn son,
Ngày mai ta mất, em còn
Quên đi mà sống cho tròn lứa đôi…
1990
Mai Thanh Châu
MAI ĐÂY
Ngày nào đó mình để lại quê hương
Hai cậu bạn trai xóm nghèo tri kỷ,
Đi tha phương mang nỗi buồn thành thị
Vì cuộc đời mà chịu cảnh ly hương.
Hành trang vào đời
trông đến là thương
Dăm cuốn sách, chút tình… ghi trên giấy.
Mai có đậu trường Quy Nhơn nơi ấy
Mở cho đời một bản tình ca.
Nhớ thuở xa xưa, những đêm tối đậm đà
Điếu thuốc chuyền nhau phì phà vài khói,
Ấm áp biết bao những lời bạn nói,
Ba đứa chúng mình ít khi giận hờn nhau.
Dù tha phương mình vẫn nhớ về nhau…
1990
Mai Thanh Châu
GỞỉ EM
Mẹ hiền xưa sinh ra em
Đời anh cơ cực giàu thêm vạn lần.
Thơ Xuân anh viết thành vần
Gởi em với tấm lòng thành mùa xuân.
1990
Mai Thanh Châu
BIỂN XƯA
Về với biển
Lòng ta thêm nhớ
Kỷ niệm xa xưa
Những kỷ niệm ban đầu.
Những kỷ niệm vui buồn
Thời trai trẻ mới yêu nhau.
Chỉ có biển
Và lòng người giữ mãi.
Tháng năm qua
Rồi tháng năm trở lại,
Chuyện tình yêu
Chỉ có biển hiểu nhiều.
Ta một đời lận đận
Bước phiêu diêu.
Dưới là cát gần bên ta là biển,
Tiếng sóng vỗ càng ru về kỷ niệm.
Biển rì rào
Như gợi nỗi riêng tư…
1988)
Mai Thanh Châu.
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
Một lá vàng thu rụng nhói tim.
Từ độ xa nhau tình lận đận
Lòng còn khắc khoải mãi tên em.
1988
Mai Thanh Châu
TRẢ LẠI CHO EM
Ngày mai em sẽ lấy chồng,
Em vui bên chén rượu nồng vu quy.
Ngày mai em sẽ ra đi,
Đôi ta chẳng có duyên gì luyến lưu.
Ngày mai em có ngày vui,
Trong tâm cảm có một người đắng cay.
Phải chăng Thượng Đế đọa đày,
Có thương rồi cũng đến ngày biệt ly!
Sang ngang em nhớ thương gì?
Lời thơ ta tặng kẻ khi bạc tình.
Mai em về đó một mình,
Bỏ ta cô quạnh, lênh đênh một đời.
Ngày mai mộng đẹp đầy trời
Em về bên ấy vui đời phấn son,
Ngày mai ta mất, em còn
Quên đi mà sống cho tròn lứa đôi…
1990
Mai Thanh Châu
MAI ĐÂY
Ngày nào đó mình để lại quê hương
Hai cậu bạn trai xóm nghèo tri kỷ,
Đi tha phương mang nỗi buồn thành thị
Vì cuộc đời mà chịu cảnh ly hương.
Hành trang vào đời
trông đến là thương
Dăm cuốn sách, chút tình… ghi trên giấy.
Mai có đậu trường Quy Nhơn nơi ấy
Mở cho đời một bản tình ca.
Nhớ thuở xa xưa, những đêm tối đậm đà
Điếu thuốc chuyền nhau phì phà vài khói,
Ấm áp biết bao những lời bạn nói,
Ba đứa chúng mình ít khi giận hờn nhau.
Dù tha phương mình vẫn nhớ về nhau…
1990
Mai Thanh Châu
GỞỉ EM
Mẹ hiền xưa sinh ra em
Đời anh cơ cực giàu thêm vạn lần.
Thơ Xuân anh viết thành vần
Gởi em với tấm lòng thành mùa xuân.
1990
Mai Thanh Châu
BIỂN XƯA
Về với biển
Lòng ta thêm nhớ
Kỷ niệm xa xưa
Những kỷ niệm ban đầu.
Những kỷ niệm vui buồn
Thời trai trẻ mới yêu nhau.
Chỉ có biển
Và lòng người giữ mãi.
Tháng năm qua
Rồi tháng năm trở lại,
Chuyện tình yêu
Chỉ có biển hiểu nhiều.
Ta một đời lận đận
Bước phiêu diêu.
Dưới là cát gần bên ta là biển,
Tiếng sóng vỗ càng ru về kỷ niệm.
Biển rì rào
Như gợi nỗi riêng tư…
1988)
Mai Thanh Châu.
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
. Cập nhật lại ngày
11.7.2015
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 02.03.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Thơ Thanh Hoài Bắc mỹ
Thanh Hoài (Bắc mỹ)
ĐỜI
Nhuộm mớ thời gian bạc thếch đời
Lưng còng, gối mỏi, tóc như vôi
Sợi sương sợi tuyết nhìn chẳng giống
Cái thuở đôi mươi lúc sinh thời
Nghĩ giân nhưng làm gì đây chứ?
Đêm tàn ngày lụn tiếp tục trôi
Cái đám thời gian đầy quyền lực
Mấy mươi ký ức gặm hết rồi
Còn lại mớ xương da bao bọc
Danh vọng tiền tài cũng thế thôi
Thời gian vĩnh cửu, ai trường cửu
Mà cứ tranh nhau cháng mớ đời
Thanh Hoài
(Bắc mỹ)
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
Nhuộm mớ thời gian bạc thếch đời
Lưng còng, gối mỏi, tóc như vôi
Sợi sương sợi tuyết nhìn chẳng giống
Cái thuở đôi mươi lúc sinh thời
Nghĩ giân nhưng làm gì đây chứ?
Đêm tàn ngày lụn tiếp tục trôi
Cái đám thời gian đầy quyền lực
Mấy mươi ký ức gặm hết rồi
Còn lại mớ xương da bao bọc
Danh vọng tiền tài cũng thế thôi
Thời gian vĩnh cửu, ai trường cửu
Mà cứ tranh nhau cháng mớ đời
Thanh Hoài
(Bắc mỹ)
Thi phẩm này được nhà thơ
Ngọc Mai (Mai Thanh Ngọc) gửi đăng.
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày
11.7.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 01.4.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét