Trăng quê nhà – Thơ Trúc Thanh Tâm (Châu Đốc)
Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015
Phố nhỏ mình ta căn
gác vắng
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Tác
giả Trúc Thanh Tâm (Châu
Đốc)
Sinh
năm 1949, tại Long Mỹ (Cần Thơ)
Quê
gốc Cà Mau
Địa
chỉ: 287 đường Louis Pasteur, Châu Đốc (An Giang)
Điện
Thoại: 0903 643 751
Email: tructhanhtaam@yahoo.com
_____
TRĂNG QUÊ NHÀ
Phố nhỏ mình ta căn
gác vắng
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Đời quanh quẩn rày đây, mai đó
Gạo chợ nước sông, một kiếp người
Nhìn khói đốt đồng thương quê mẹ
Mà nghe nước mắt cứ chực rơi!
Gạo chợ nước sông, một kiếp người
Nhìn khói đốt đồng thương quê mẹ
Mà nghe nước mắt cứ chực rơi!
Mấy chục năm rồi, ta
bạc tóc
Nhớ mẹ ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ tiếng quốc kêu lòng thổn thức
Vẫn chưa quên được tiếng gà trưa!
Nhớ mẹ ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ tiếng quốc kêu lòng thổn thức
Vẫn chưa quên được tiếng gà trưa!
Đêm nay ta thấy trăng
gác núi
Treo nỗi buồn ta một phía trời
Một vầng trăng nhưng mỗi nơi mỗi khác
Một cuộc đời nhiều ngã rẽ, em ơi!
© Tác giả giữ bản quyền. Treo nỗi buồn ta một phía trời
Một vầng trăng nhưng mỗi nơi mỗi khác
Một cuộc đời nhiều ngã rẽ, em ơi!
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 18.7.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét