Thơ Ngọc Mai Bắc Mỹ trang 1: Về quê ngoại
Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014
Chùm thơ
Về Quê Ngoại...
Về nhà ngoại
băng qua cánh đồng
Hương lúa chín ân tình nơi cội rễ
Gié lúa vàng lao xao như thể
Hát vui cùng chim chóc ven song
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Hương lúa chín ân tình nơi cội rễ
Gié lúa vàng lao xao như thể
Hát vui cùng chim chóc ven song
Tác giả Ngọc Mai
Tên thật Mai Thanh Ngọc
Quê quán: TP. Đà Nẵng
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
Hiện định cư tại Bắc Hoa Kỳ
Email: ngoctmai@gmail.com
_____
VỀ QUÊ NGỌAI
Lần về này tiễn linh cửu ngoại ra đi,
người cho tôi tuổi thơ rất đẹp mỗi hè về
Về nhà ngoại băng qua cánh đồng
Hương lúa chín ân tình nơi cội rễ
Gié lúa vàng lao xao như thể
Hát vui cùng chim chóc ven song
Về quê ngoại, thuở xưa bao lần?
Mỗi lần về ngoại mừng vui biết mấy
Quê ngoại tôi cánh đồng ruộng cấy
Có sắn, khoai thẳng tắp xanh ngần
Về quê ngoại tôi thích hay mong?
Mía, ổi, mít trong vườn ôi thích quá
Và thích nhất lội đồng bừa bắt cá
Tìm dế mèn đi đá với bạn quê.
Mười lần chơi chín lần tôi thua
Một lần hòa, rủ nhau ra sông tắm
Dòng sông quê nước trong cát trắng
Con nước lững lờ như ngọc ban trưa
Về quê ngoại tôi đong tuổi thơ
Lóng mía, củ khoai nhai qua ký ức
Thương đứa cháu phố xa mắt tràn háo hức
Ôm vào lòng, ngoại vuốt mái đầu xanh
Đã bao năm tôi biền biệt tích tăm
Nay trở lại, ngoại tôi về cõi lạ
Hàng cau xưa ngoại trồng giờ đơm quả
Ổi trong vườn cành trĩu thẩn thờ trông
Bạn bè quê- người ở lại, kẻ lưu vong
Cánh đồng chiều, bóng ai dài thương nhớ
Lần nữa, tôi đi qua cánh đồng màu mỡ
Thương nhớ ngoại ngàn lần, đứa cháu thầm mong.. .
9/6/09
Viết trên chuyến bay từ Singapo sang Đức
Ngọc Mai
ĐÔNG
Chiều đông hoa tuyết lượn về
cánh hoa trắng chạnh lòng quê xứ người
tay ai chạm đóa đông vùi
người trong đông giá bùi ngùi ngẫn ngơ
Nhớ nhà lòng dạ bơ phờ
Cảnh đông giá buốt chơ vơ khói tràn
Trăng đông lạc lỏng đỉnh ngàn
Hoa đông trắng pháu mơ màng cỏ cây
Gió đông gởi gắm gì đây
Nắng đông hội tụ bao ngày vấn vương
Mưa đông giăng lối vô thường
Đường đông hiu quạnh lối sương quặn lòng
Nợ tình đã hết bao đông
Tàng đông bắt gặp, môi hôn mắt buồn
Tình đông gió cuốn trôi luôn
Tiếng đông vọng lại cội nguồn ai đong
Lời đông vướng mãi tơ lòng
Ngày đông bên ấy, đêm đông bên nào
Ý đông thức dậy cồn cào
Bên ai còn nhớ, đông sao không lời.
Mây đông tràn ngập khắp nơi
Hương đông thoảng chút bồi hồi nhớ thương
Tuyết đông ngập trắng phố phường
Người đông ấp ủ nụ hường ai hay!
Đêm đông Bắc Mỹ 1/26/1011
Ngọc Mai
Người đời vốn rất vui với ngày tình yêu (valentine’s day) cũng không ít người chôn bao nhiêu kỷ niệm trong cuộc đời khi người yêu cầm tay người khác ra đi, đời vốn dĩ có chua ngọt mới gọi là đời, bài thơ này vui cùng Trần Mạnh Tuân.
VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU
Vui cùng HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU
Tặng Trần Mạnh Tuân
Lạnh lùng khổ sở vì yêu
Tay mai siết chặt, tay chiều thả không
Bèo trôi lờ lững, bềnh bồng
Rời sông ra biển mênh mông nước trời
Đắng cay, cay đắng một đời
Tâm hồn hoang phế nổi trôi bọt bèo
Nụ hôn xưa giấc mơ vèo
Lòng người thay đổi suối đèo xót xa
Gió qua vuốt tóc mượt mà
Ngày xưa thề thốt, lệ nhòa nét trăng
Trăng thanh tô bóng chị hằng
Chị người thấu hiểu dối gian lời người
Đắng cay hương vị đầu đời
Chúa ban họa phúc muôn người trần gian
Hãy yêu đi với nhọc nhằn
Tim yêu râm rỉ vết hằn hương trinh.
Bắc Mỹ Đêm tình nhân 2011
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Lần về này tiễn linh cửu ngoại ra đi,
người cho tôi tuổi thơ rất đẹp mỗi hè về
Về nhà ngoại băng qua cánh đồng
Hương lúa chín ân tình nơi cội rễ
Gié lúa vàng lao xao như thể
Hát vui cùng chim chóc ven song
Về quê ngoại, thuở xưa bao lần?
Mỗi lần về ngoại mừng vui biết mấy
Quê ngoại tôi cánh đồng ruộng cấy
Có sắn, khoai thẳng tắp xanh ngần
Về quê ngoại tôi thích hay mong?
Mía, ổi, mít trong vườn ôi thích quá
Và thích nhất lội đồng bừa bắt cá
Tìm dế mèn đi đá với bạn quê.
Mười lần chơi chín lần tôi thua
Một lần hòa, rủ nhau ra sông tắm
Dòng sông quê nước trong cát trắng
Con nước lững lờ như ngọc ban trưa
Về quê ngoại tôi đong tuổi thơ
Lóng mía, củ khoai nhai qua ký ức
Thương đứa cháu phố xa mắt tràn háo hức
Ôm vào lòng, ngoại vuốt mái đầu xanh
Đã bao năm tôi biền biệt tích tăm
Nay trở lại, ngoại tôi về cõi lạ
Hàng cau xưa ngoại trồng giờ đơm quả
Ổi trong vườn cành trĩu thẩn thờ trông
Bạn bè quê- người ở lại, kẻ lưu vong
Cánh đồng chiều, bóng ai dài thương nhớ
Lần nữa, tôi đi qua cánh đồng màu mỡ
Thương nhớ ngoại ngàn lần, đứa cháu thầm mong.. .
9/6/09
Viết trên chuyến bay từ Singapo sang Đức
Ngọc Mai
ĐÔNG
Chiều đông hoa tuyết lượn về
cánh hoa trắng chạnh lòng quê xứ người
tay ai chạm đóa đông vùi
người trong đông giá bùi ngùi ngẫn ngơ
Nhớ nhà lòng dạ bơ phờ
Cảnh đông giá buốt chơ vơ khói tràn
Trăng đông lạc lỏng đỉnh ngàn
Hoa đông trắng pháu mơ màng cỏ cây
Gió đông gởi gắm gì đây
Nắng đông hội tụ bao ngày vấn vương
Mưa đông giăng lối vô thường
Đường đông hiu quạnh lối sương quặn lòng
Nợ tình đã hết bao đông
Tàng đông bắt gặp, môi hôn mắt buồn
Tình đông gió cuốn trôi luôn
Tiếng đông vọng lại cội nguồn ai đong
Lời đông vướng mãi tơ lòng
Ngày đông bên ấy, đêm đông bên nào
Ý đông thức dậy cồn cào
Bên ai còn nhớ, đông sao không lời.
Mây đông tràn ngập khắp nơi
Hương đông thoảng chút bồi hồi nhớ thương
Tuyết đông ngập trắng phố phường
Người đông ấp ủ nụ hường ai hay!
Đêm đông Bắc Mỹ 1/26/1011
Ngọc Mai
Người đời vốn rất vui với ngày tình yêu (valentine’s day) cũng không ít người chôn bao nhiêu kỷ niệm trong cuộc đời khi người yêu cầm tay người khác ra đi, đời vốn dĩ có chua ngọt mới gọi là đời, bài thơ này vui cùng Trần Mạnh Tuân.
VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU
Vui cùng HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU
Tặng Trần Mạnh Tuân
Lạnh lùng khổ sở vì yêu
Tay mai siết chặt, tay chiều thả không
Bèo trôi lờ lững, bềnh bồng
Rời sông ra biển mênh mông nước trời
Đắng cay, cay đắng một đời
Tâm hồn hoang phế nổi trôi bọt bèo
Nụ hôn xưa giấc mơ vèo
Lòng người thay đổi suối đèo xót xa
Gió qua vuốt tóc mượt mà
Ngày xưa thề thốt, lệ nhòa nét trăng
Trăng thanh tô bóng chị hằng
Chị người thấu hiểu dối gian lời người
Đắng cay hương vị đầu đời
Chúa ban họa phúc muôn người trần gian
Hãy yêu đi với nhọc nhằn
Tim yêu râm rỉ vết hằn hương trinh.
Bắc Mỹ Đêm tình nhân 2011
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 28.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Chùm thơ “Xuân lỗi hẹn” của Ngọc Mai Bắc Mỹ
Ngọc Mai
QUÀ XUÂN
Tặng anh Vũ Đình Ninh
Gói hết hương tình gởi về quê mẹ
Đong tuyết trời xứ lạnh rét xa xôi
Tặng cho anh chân thật cõng muôn lời
Dù đến muộn quà mừng xuân em út kính.
Ngọc Mai
XUÂN LỖI HẸN
(Tặng: Thanh, Thu, Út, Cường, Quang, Hiếu, Bình)
Rời xa quê mẹ lâu rồi
Xuân sang lòng dạ gọi lời ai hay
Xuân thời còn ngẩn ngơ đây
Trời heo hút lạnh rót đầy tâm tư
Đông xứ lạ tết quê nhà
Nửa vòng mờ mịt tuyết sa mưa dầm
Đông xa rứt ruột tái lòng
Bếp xuân mẹ nhóm lửa hồng bánh quê
Mơ xuân sắc thắm đang về
Con còn lặn lội bến mê mịt mờ
Tự dưng lòng thấy bơ vơ
Ngày vui bên mẹ hẹn chờ xuân con
Ngày mai, ngày chào đón tiếng cười đoàn viên của mỗi gia đình trên quê hương, còn riêng tôi ủ mình trong đông giá, ngoài trời tuyết mờ mịt tuyết bay, lòng người nhớ quê trào dâng lớp lớp, Ngọc Mai thật nhớ quê hương.
Bắc Mỹ ngày cuối năm âm lịch 2011
Ngọc Mai
ĐÓNG XUÂN XA
Bao năm biền biệt, xuân vong xứ
Đất lạ trời đông khao khát nhà
Vạn vật năm lành ươm sắc mới
Ta bày lãng tử chốn trời xa
Đông đến, quê nhà xuân gõ cửa
Nửa vòng mờ mịt tuyết ươm hoa
Đón xuân bày tiệc trong đông giá
Cạn chén mừng xuân ta hát ca
Quê ta năm mới đến rộn ràng
Nhà nhà tân sửa mới khang trang
Mừng vui em nhỏ thêm đồ mới
Phúc lộc đầu năm những điềm lành
Xuân này đếm lại đã bao năm?
Nhớ mẹ thương quê quay quắt lòng
Gom hạt nắng hồng đông giá lạnh
Chúng con kính mẹ tấm lòng xanh.
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 11.02.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Không có nét chữ nào diễn tả được lòng mình, khi tiễn bạn ra phi cảng về đón xuân quê mẹ, còn mình là người ở lại chón xa xôi hứng chịu những ngày đông hiu hắt.
Ngọc Mai
TIỄN BẠN
Tặng Võ Hưũ Thu
cùng vợ con về thăm quê hương dịp xuân về 2012
Ngơ ngẫn nhìn trời đông tuyết lạnh
Cây xứ người như đang chết trơ ra
Đường về quê hương ngàn dặm còn xa
Xuân hội ngộ hướng về trên quê mẹ
Chuyến bay xa từ từ rời phi cảng
Đưa bạn về thăm lại cố hương- xuân
Tay níu hơi tay mắt với ngập ngừng
Ta và bạn hai nỗi lòng san sẻ
Chốc nữa đây bạn thì thầm bên mẹ
Khi lòng ta quặn thắt hơi xuân
Hồn cô đơn đau đáu nhớ khôn cùng
Gió hiu hắt bốn bề như tuyết xé
Bạn về thăm quê đón xuân vui nhé
Nhận cùng ta những lời nói yêu thương
Bước cùng ta những ký ức con đường
Như một thuở những ngày con trẻ…
Ngọc Mai
XUÂN KHÔNG LỜI
xuân này con ở góc trời xa
chim không hát hoa vàng không nở
bánh chưng quê, thơm hồng nỗi nhớ
ấm lòng đời, mẹ đốt lửa thâu đêm
hoa tuyết rơi đang âm ỉ bên thềm
hương trắng buốt màu xuân con mẹ
nhớ quá! hoa mai, mức gừng, lũ trẻ
pha màu trà con ngồi vẽ thâu đêm
bức tranh quê ngày tết lại gần hơn
con nghe thấy quê nhà đang rôm rả
tiếng nói đoàn viên nụ cười hối hả
hoa xuân tươi, vui nở khắp muôn nhà
dòng đời trôi, con dạt mãi xuân xa
nhìn hoa trắng thay vàng vui ngày mới
ly trà thơm, đắng từng đêm chờ đợi
bạn quê ơi, nhạc lạ(*) cũng thay lời.
Ngọc Mai
----
(*) nghe nhạc Mỹ nghĩ lời Việt
HAPPY NEW YEAR ban nhạc ABBA
Happy new year-may we all have a vision now and then
Chúc mừng năm mới, chúc cho chúng ta luôn có một giấc mơ
(*) nghe nhạc Mỹ nghĩ lời Việt
HAPPY NEW YEAR ban nhạc ABBA
Happy new year-may we all have a vision now and then
Chúc mừng năm mới, chúc cho chúng ta luôn có một giấc mơ
----
HỒI CHUÔNG NGÂN
(Tưởng nhớ người em N-T-B-T)
Tháng ngày lê bước nơi xa xứ
Mỗi Giáng sinh về thương nhớ em
Phố vắng rét tràn đêm lữ thứ
Bơ phờ vén tuyết bước vào đông
Chuông ngân ký ức tình xưa vọng
Gõ nhẹ vào lòng âm thiết tha
Ngớ ngẩn hai tay ghì chiếc bóng
Quặn lòng trĩu nặng khúc thánh ca
Giáng Sinh giữa đất lạ trời đông
Bên tôi tuyết trắng ủ hoa hồng
Cầu xin ban phước về nơi ấy
Hạnh phúc tôi - người gửi cõi không
Giáng sinh năm ấy môi kề môi
Em cười khoé mắt cuốn hồn tôi
Nụ hôn ấm áp đêm đông rét
Sưởi ấm tình tôi một góc trời..
Ngày tôi quay lại em an giấc
Lặng lẻ hồi chuông vọng thiết tha
Lặng lẻ ngân lên thành tiếng nấc
Trong tim tôi hòa khúc thánh ca.
Đông Bắc Hoa Kỳ mùa Giáng Sinh 2010
Ngọc Mai
Một mối tình hơn hai mươi năm chờ đợi, khi mình trở về thì người đã ra đi sau cơn đau tim, sự chờ đợi của BT giống như hồi chuông ngân
Ngọc Mai
HỒI CHUÔNG NGÂN
(Tưởng nhớ người em N-T-B-T)
Tháng ngày lê bước nơi xa xứ
Mỗi Giáng sinh về thương nhớ em
Phố vắng rét tràn đêm lữ thứ
Bơ phờ vén tuyết bước vào đông
Chuông ngân ký ức tình xưa vọng
Gõ nhẹ vào lòng âm thiết tha
Ngớ ngẩn hai tay ghì chiếc bóng
Quặn lòng trĩu nặng khúc thánh ca
Giáng Sinh giữa đất lạ trời đông
Bên tôi tuyết trắng ủ hoa hồng
Cầu xin ban phước về nơi ấy
Hạnh phúc tôi - người gửi cõi không
Giáng sinh năm ấy môi kề môi
Em cười khoé mắt cuốn hồn tôi
Nụ hôn ấm áp đêm đông rét
Sưởi ấm tình tôi một góc trời..
Ngày tôi quay lại em an giấc
Lặng lẻ hồi chuông vọng thiết tha
Lặng lẻ ngân lên thành tiếng nấc
Trong tim tôi hòa khúc thánh ca.
Đông Bắc Hoa Kỳ mùa Giáng Sinh 2010
Ngọc Mai
Một mối tình hơn hai mươi năm chờ đợi, khi mình trở về thì người đã ra đi sau cơn đau tim, sự chờ đợi của BT giống như hồi chuông ngân
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 20.01.2012
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
Cơn mưa phùn, chiều cuối thu lá lượn
Lá ướt mềm nên chẳng thấy lang thang
Góc trời quê lụt bão ngút ngàn
Thương cho mẹ đội mưa gánh lụt
Mái tranh xưa có còn cơn nước trút?
Hay lũ nguồn đã cuốn mất yêu thương
Đất mẹ vào đông cơn hồng thủy tai ương
Hồn lãng tử dõi mưa phùn nấc khẽ
Dạ rối bời chiều thu dầm nhớ mẹ
Thấm ướt lòng một kẻ phiêu du
Thu qua rồi thêm một tuổi mẹ tôi
Không biết tuổi già bảo giông còn gánh nổi?!
Yêu đất mẹ dày vò thân xác héo
Đứa con xa nỗi nhớ gọi khan lòng
Bão lũ đời con dâu bể đếm đong
Ươm mãnh đất xanh lòng nơi quê mẹ.
10/18/2011
Ngọc Mai
ĐẦU THU
Trời đã chuyễn mùa mưa nhẹ rơi
Cành cao phiếm lá cũng thay màu
Nắng đẹp dạo rày đi đâu mất
Tơ trời mang màu nhớ âm u
Lòng người viễn xứ chào thu mới
Mỗi lá thu rơi mỗi một lời
Thân ở đất người trời thu lạ
Dạ đầy vườn nhớ cảnh thu quê
Cây cối mưa về buồn tha thiết
Đấy lòng chôn kín một tâm tư
Mưa thu vướng víu lờ vai áo
Thấm tới lòng ta nỗi nhớ nhà
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 21.10.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngọc Mai
HỒN QUÊ 2
Chòng chành như chiếc lá
Run rẩy mùa bão dông
Con ve sầu ướt lã
Trú nơi mô phập phồng?...
Quê ơi, còn mùa hạ
Hay nước cuốn đi rồi
Thương đời cây rũ lá
Thương quê nhà xa xôi
Lá gầy chở gió mưa
Lòng ta cũng như vừa
Bời bời trong gió buốt
Nghẹn ngào từng cơn mưa.
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 06.6.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
MEN XUÂN
Lòng say cuốn bởi đất
trời
Hây hây chén ngọc chơi vơi rượu ngà
Vườn xuân chim hát trên hoa
Lời xuân ấm khúc quê nhà vọng giao
Nắng vàng ửng nhị hoa đào
Gió hồng khơi thắm rạt rào tình rơi
Chùm hương thơm thảo gọi mời
Đường xuân ai thắp tô đời ấm lên?
Trăng thơ chị nguyệt bên rèm
Mây trôi mờ ảo gợi thêm sắc màu
Trước miền xuân đẫm hồng lâu
Nghe sao nhớ quá hương cau quê nhà…!
Bắc Mỹ xuân tại Washington D.C
3/30/2011
Ngọc Mai
VƯỜN XUÂN THIẾU MẸ
Mẹ về vườn tược buồn thiu
Cây không nương tựa nắng chiều nhạt thêm
Trời nghiêng vướng bóng tiếng chim
Ngày xuân cuốc bới vun niềm tốt tươi
Bắc trời (*) hạt nắng vàng rơi
Quanh vườn vắng dáng quen hơi tháng ngày
Tôi về níu bóng chiều bay
Vườn yêu cây dại lối dày cỏ hoang
Gió chiều ngơ ngác lang thang
Gió đi tìm mẹ lan man đâu rồi
Theo chiều nhặt chút mồ côi
Vườn xuân thiếu mẹ bồi hồi nỗi mong.
Bắc Mỹ 4/5/2011
Ngọc Mai
Hây hây chén ngọc chơi vơi rượu ngà
Vườn xuân chim hát trên hoa
Lời xuân ấm khúc quê nhà vọng giao
Nắng vàng ửng nhị hoa đào
Gió hồng khơi thắm rạt rào tình rơi
Chùm hương thơm thảo gọi mời
Đường xuân ai thắp tô đời ấm lên?
Trăng thơ chị nguyệt bên rèm
Mây trôi mờ ảo gợi thêm sắc màu
Trước miền xuân đẫm hồng lâu
Nghe sao nhớ quá hương cau quê nhà…!
Bắc Mỹ xuân tại Washington D.C
3/30/2011
Ngọc Mai
VƯỜN XUÂN THIẾU MẸ
Mẹ về vườn tược buồn thiu
Cây không nương tựa nắng chiều nhạt thêm
Trời nghiêng vướng bóng tiếng chim
Ngày xuân cuốc bới vun niềm tốt tươi
Bắc trời (*) hạt nắng vàng rơi
Quanh vườn vắng dáng quen hơi tháng ngày
Tôi về níu bóng chiều bay
Vườn yêu cây dại lối dày cỏ hoang
Gió chiều ngơ ngác lang thang
Gió đi tìm mẹ lan man đâu rồi
Theo chiều nhặt chút mồ côi
Vườn xuân thiếu mẹ bồi hồi nỗi mong.
Bắc Mỹ 4/5/2011
Ngọc Mai
----
(*) Bắc Mỹ
----
(*) Bắc Mỹ
----
XUÂN NHỚ MẸ
Bỏ quê đến bám đất người
Trời xuân hoa thắm ngậm ngùi ý thơ
Mưa xuân khuất bóng trăng mờ
Lòng người viễn xứ ngẫn ngơ ngắm trời
Hoa hồng cõng ánh nắng lơi
Du dương với gió tô lời xuân tươi
Dù hoa thơm ngát bên đời
Riêng tôi nhớ mẹ rối bời tim gan
Trời xa thương mẹ mưa chan
Cỏ hoa ước đẩm hai hàng lệ xanh
Đêm nay thao thức trắng canh
Câu thơ kính mẹ hao hanh tháng ngày.
4/9/2011Đêm mưa xuân Bắc Mỹ
Ngọc Mai
Tôi đươc may mắn hơn những
đứa trẻ mồ côi trên trái đất này, bên cạnh tôi luôn có người mẹ.
Trong những tháng ngày của tuổi thơ vất vã gian nan cùng với mẹ kiếm từng miếng ăn qua ngày, bộ đồ sờn vai của tôi, những chiếc áo vá vai của mẹ, còn lắng đọng trong trong tâm hồn những ngày tôi mới lớn.
Trong những tháng ngày của tuổi thơ vất vã gian nan cùng với mẹ kiếm từng miếng ăn qua ngày, bộ đồ sờn vai của tôi, những chiếc áo vá vai của mẹ, còn lắng đọng trong trong tâm hồn những ngày tôi mới lớn.
Đời trải bao phong sương,
tóc ngã màu, mẹ tôi ngày ngày yếu đi.
Riêng tôi mỗi chiều về
nhìn thấy dáng mẹ ngoài vườn trong lòng thấy vui.
Mẹ về quê- chiều về thiếu
bóng mẹ, trong lòng thiếu cái gì khó nói, như câu thơ ai đó viết cho đời, tôi
thuộc từ lúc còn thơ.
"Nghĩ
về mẹ đời luôn vui sắc thắm
Hoa
trong vườn không gió cũng xôn xao”
Trong suốt cuộc hành trình
của cuộc đời, tôi luôn có người mẹ bên cạnh, mẹ là nguồn động viên cho chính
mình, mỗi khi tôi gặp mẹ, tôi thường hôn lên đôi gò má hao gầy mỗi ngày, mỗi
ngày lấy đi cái yêu thương của tôi.
Tôi là người lãng tử, sống
cuộc đời lưu linh, nữa vòng trái đất đã đi qua, gian nan nào cũng vấp phải với
đời, làm người mà ai trong ta không có những phút ngã lòng.
Mẹ luôn làm mây che cho
tôi trong những ngày nắng cháy, mẹ làm được điều này trong tôi cũng như anh em
tôi, mẹ là hình tượng tốt đẹp dâng cho đời,
Đời dâng cho ta một người
mẹ yêu thương triều mến.
Dù giờ đây ngã đời vào
tuổi trung niên, tôi vẫn là thằng bé ấu thơ trong cuộc đời mẹ.
I love you Mom
Bắc Mỹ 4/7/2011
Ngọc Mai
Bắc Mỹ 4/7/2011
Ngọc Mai
XUÂN CHÍN
Hoa lạ trời xa vừa chớm nở
Nắng vàng níu gió nhẹ ngân nga
Hòa mình với cảnh vui xuân chín
Chim chóc reo mừng muôn cỏ hoa
Xuân sang cỏng hết bao mùa nhớ
Thổn thức lòng con nỗi cố hương
Cây dại săm soi làn nắng ấm
Hồn xa ngơ ngẩn bóng chiều buông
Xuân đến hàng cây vạn sắc màu
Nhớ quê hồn biết gởi vào đâu?!
Chọn hàng Tulip dâng về mẹ
Làm chút quà xuân xin nguyện cầu.
Bắc Mỹ chiều xuân 3/27/2011
Ngọc Mai
CHIỀU XUÂN WASHINGTON D.C (*)
Hoa nở mùa xuân hoa nở rộ
Lòng vui như muốn viết thành thơ
Vàng xanh đỏ trắng tưng bừng phố
Nhộn nhịp bao người viếng thủ đô
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 20.4.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại
_______________________________________________
Chòng chành nửa kiếp phong ba
Lưu linh nhớ tháng ngày xa ngọt ngào
Về thăm xóm nhỏ lệ trào
Bờ tre chao bóng ngửa chào lối mong
Nửa đời sóng gió long đong
Nửa đời chìm nổi ngoài vòng nợ duyên
Nửa đời dõi bóng trăng nghiêng
Nửa đời nhớ cô láng giềng rào thưa
Nửa đời cõng nắng cõng mưa
Nửa đời cõng giấc mơ xưa dụm dành
Tròng trành với chút nắng hanh
Vai sờn áo vải tóc xanh ngã màu
Lưu linh xa, bến vạn sầu
Buông tay, người đến hái màu giấc mơ
Quay về tìm chút ngẩn ngơ
Người đi, tôi đứng bơ vơ đất trời
11/2010
Ngọc Mai
EM ĐI RỒI
Em đi rồi, con ve sầu ngưng hát
Phượng trên cành như nhỏ lệ tiễn đưa.
Em đi rồi, nắng không còn vui nữa
Con đường làng giờ vắng bóng em qua.
Em đi rồi, chàng thư sinh đau khổ
Nắng thôi vàng và ngày cũng thôi vui.
Em đi rồi, còn đâu mà mơ mộng
Để ngày qua trộm hái nụ em cười.
Em đi rồi, cảnh buồn như muốn khóc
Đêm võ vàng chẳng giữ được hình em.
Em đi rồi, còn đâu mà vui nữa
Bài thơ tình anh viết để ai xem?
Em đi rồi, biển không còn vỗ nữa
Sóng lặng thinh chờ bóng dáng em về.
Em đi rồi, đất trời như sụp đổ
Anh âm thầm tan nát giữa trời quê.
Em đi rồi, quỹ ma còn mong nhớ
Huống chi anh chỉ là kẻ phàm trần.
Em đi rồi, yêu thương đành dang dở
Láng giềng ơi, em còn có bâng khuâng?
N.J, 11.2004
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 21.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
(Kính tặng anh Mai
Hữu Phước)
Ngoài trời mờ mịt
tuyết bay
Trong lòng nỗi nhớ ai hay chất đầy
Tuyết ơi đông đến quắt quay
Nhớ thương, thương nhớ những ngày đã qua
Đông xứ lạ, tết quê nhà
Quà quê, hương bánh trong ta rộn ràng
Riêng em lạnh lẽo đông sang
Ủ mình giá buốt ngày vàng lê thê
Nhớ đêm đi đón anh về
Hoa băng tuyết dẫu- vui tê cả người
Đông đi, đông lại đến rồi
Anh giờ quê kiểng và tôi tuyết về.
1/11/2011
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Trong lòng nỗi nhớ ai hay chất đầy
Tuyết ơi đông đến quắt quay
Nhớ thương, thương nhớ những ngày đã qua
Đông xứ lạ, tết quê nhà
Quà quê, hương bánh trong ta rộn ràng
Riêng em lạnh lẽo đông sang
Ủ mình giá buốt ngày vàng lê thê
Nhớ đêm đi đón anh về
Hoa băng tuyết dẫu- vui tê cả người
Đông đi, đông lại đến rồi
Anh giờ quê kiểng và tôi tuyết về.
1/11/2011
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 12.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Gởi anh vài tấm hình chia sẻ cùng em út chút tuyết cho có cảm giác anh Ninh nhé!
Sáng nay tuyết rãi rác bay, lãng mạn nhưng lại nhớ tháng chạp quê nhà, nhậu lai rai.
Chúc anh mổi ngày vui hơn, có dịp về quê ghé thăm anh cùng anh em văn nghê, chúc sức khỏe, năm mới tốt đẹp!
Em ngày đông,
Ngọc Mai
Ngọc Mai
THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG
Chân đi bước thấp
bước cao
Tấm thân quờ quạng phương nao nhớ về
Miền Trung thương đất vùng quê
Lũ qua bảo đến nảo nề đớn đau
Dân nghèo sống với nương dâu
Con trâu cái cuốc tìm đâu hạt vàng
Nhà tranh vách lá sẻ san
Câu ca dao vẫn buộc ràng keo sơn
Phố nghèo chen chúc lối mòn
Bờ tre giếng nước mãi còn phèn chua
Bé về lòng ướt sủng mưa
Tìm đâu chiếc cặp hôm xưa đến trường
Thương về mãnh đất cố hương
Cơm hai bửa giữa vô thường cỏ lau.
Xa quê sầu lại tiếp sầu
Lòng đau đáu nhớ dân nghèo Miền Trung.
11/16/2010
Ngọc Mai
Ngọc Mai
Tấm thân quờ quạng phương nao nhớ về
Miền Trung thương đất vùng quê
Lũ qua bảo đến nảo nề đớn đau
Dân nghèo sống với nương dâu
Con trâu cái cuốc tìm đâu hạt vàng
Nhà tranh vách lá sẻ san
Câu ca dao vẫn buộc ràng keo sơn
Phố nghèo chen chúc lối mòn
Bờ tre giếng nước mãi còn phèn chua
Bé về lòng ướt sủng mưa
Tìm đâu chiếc cặp hôm xưa đến trường
Thương về mãnh đất cố hương
Cơm hai bửa giữa vô thường cỏ lau.
Xa quê sầu lại tiếp sầu
Lòng đau đáu nhớ dân nghèo Miền Trung.
11/16/2010
Ngọc Mai
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Mỹ ngày 09.01.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn vandanviet.net Khi Trích Đăng Lại.
_________________________________________________
Đông đến trời xa hoa
mù mịt(*)
Xuân nhà ta lỡ hẹn bao năm
Mẹ chờ con đã bao mùa tết
Quặn thắt lòng đau gánh tảo tần
Thương quê, kính mẹ, ươm mầm mới(**)
Tặng bạn đầu xuân một tấm lòng
Xuân đến lòng con buồn đứt dạ
Vùi mình trong đông rét buốt da
Bánh quê mẹ nấu hương còn nóng
Thoảng đến quê xa ấm cả lòng
Thương mẹ,nhớ nhà dâng lớp lớp
Khóc thầm ôm mẹ những ngày đông
Đông đến trời xa, xuân quê mẹ
Nhớ nhà nhặt tuyết kết thành hoa
Dâng tặng quê hương bao mùa nhớ
Ân tình con mẹ đón xuân xa.
Đông Bắc Hoa Kỳ Xuân xa nhà 2011
Ngọc Mai
Xuân nhà ta lỡ hẹn bao năm
Mẹ chờ con đã bao mùa tết
Quặn thắt lòng đau gánh tảo tần
Thương quê, kính mẹ, ươm mầm mới(**)
Tặng bạn đầu xuân một tấm lòng
Xuân đến lòng con buồn đứt dạ
Vùi mình trong đông rét buốt da
Bánh quê mẹ nấu hương còn nóng
Thoảng đến quê xa ấm cả lòng
Thương mẹ,nhớ nhà dâng lớp lớp
Khóc thầm ôm mẹ những ngày đông
Đông đến trời xa, xuân quê mẹ
Nhớ nhà nhặt tuyết kết thành hoa
Dâng tặng quê hương bao mùa nhớ
Ân tình con mẹ đón xuân xa.
Đông Bắc Hoa Kỳ Xuân xa nhà 2011
Ngọc Mai
----
(*)Tuyết bay ngập trời
(**)Ươm mầm cây mới dâng quê mẹ
Nặng nghĩa quê hương, nặng nghĩa đời
(hy vọng cho một thế hệ mới,giúp cho quê hương và đất nước)
(*)Tuyết bay ngập trời
(**)Ươm mầm cây mới dâng quê mẹ
Nặng nghĩa quê hương, nặng nghĩa đời
(hy vọng cho một thế hệ mới,giúp cho quê hương và đất nước)
----
XUÂN ĐẾN
Xuân đến trời quê mờ xa tít
Nữa vòng(*) mờ mịt chốn xa xôi
Bơ vơ màu nắng nhòa trong tuyết
Lạc lối như tàu ga bóng trôi
Xuân đến quê nhà vui nắng ấm
Ấn tình trong dĩa bánh chưng quê
Tha phương lòng chở bao mùa nhớ
Tuyết ủ đời trai trắng bốn bề
Xuân đến quê ta tình nghĩa đậm
Ấm lòng trà nóng bạn xưa ơi!
Đổi lối, thay đời, trôi bể khổ
Vạn phần đứt ruột níu xuân trôi
Xuân đến mẹ quê đang ngóng chờ
Mẹ trông con mẹ chốn trời mô
Mẹ ơi! Con ở nơi ngàn dặm
Đông lấp tình thương mẹ mất rồi
Xuân đến cho ta ngàn nỗi nhớ
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em trông
Nhớ hương bánh tết… ôi! là nhớ…
Nhớ bạn quê xưa, mai cúc hồng…
Xuân đến cho tội vạn khúc sầu
Sầu cho người biền biệt nơi đâu
Sầu thương sấu nhớ sầu mưa nắng
Sầu chốn xa quê, dạ rối sầu
Xuân đến lòng đau buồn cách biệt
Niềm đau chôn kín, hóa vui chung
Bể khổ lấp đời trai giá lạnh
Xuân về nhớ mẹ khóc thâu canh.
XUÂN ĐẾN
Xuân đến trời quê mờ xa tít
Nữa vòng(*) mờ mịt chốn xa xôi
Bơ vơ màu nắng nhòa trong tuyết
Lạc lối như tàu ga bóng trôi
Xuân đến quê nhà vui nắng ấm
Ấn tình trong dĩa bánh chưng quê
Tha phương lòng chở bao mùa nhớ
Tuyết ủ đời trai trắng bốn bề
Xuân đến quê ta tình nghĩa đậm
Ấm lòng trà nóng bạn xưa ơi!
Đổi lối, thay đời, trôi bể khổ
Vạn phần đứt ruột níu xuân trôi
Xuân đến mẹ quê đang ngóng chờ
Mẹ trông con mẹ chốn trời mô
Mẹ ơi! Con ở nơi ngàn dặm
Đông lấp tình thương mẹ mất rồi
Xuân đến cho ta ngàn nỗi nhớ
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em trông
Nhớ hương bánh tết… ôi! là nhớ…
Nhớ bạn quê xưa, mai cúc hồng…
Xuân đến cho tội vạn khúc sầu
Sầu cho người biền biệt nơi đâu
Sầu thương sấu nhớ sầu mưa nắng
Sầu chốn xa quê, dạ rối sầu
Xuân đến lòng đau buồn cách biệt
Niềm đau chôn kín, hóa vui chung
Bể khổ lấp đời trai giá lạnh
Xuân về nhớ mẹ khóc thâu canh.
Bắc Mỹ ngày cuối
2010- 12/31/2010
Ngọc Mai
Ngọc Mai
----
(*) Bắc Mỹ và Việt nam cách nhau 12 giơ (ngày và đêm)
----
Ngọc Mai
(*) Bắc Mỹ và Việt nam cách nhau 12 giơ (ngày và đêm)
----
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đông Bắc Hoa Kỳ ngày 02.1.2011
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Ngọc Mai
TUYẾT ĐẦU MÙA
Đất khách tuyết về - đông lạnh buốt
Bơ vơ hồn lạnh nhớ chiều xưa
Ươm mầm cây mới dâng quê mẹ*
Nặng nghĩa quê hương, nặng nghĩa đời.
Đông bắc U-S, Chiều 12/16/2010
Ngọc Mai
----
*.các con sẽ là niềm tự hào cho quê hương.
----
GÍO THU
Gió đưa khúc nhạc trên cao
Người đi xa xứ thấy nao nao lòng
Gió thu gõ nhẹ vào lòng
Chạnh lòng thương nhớ những người quê xưa
Đông bắc Hoa Kỳ Thu 2010
Ngọc Mai
MƯA THU
Trời thu sao nặng mưa rơi?
Thương con phố nhỏ rối bời mưa bay
Nhớ người xếp lá thu dày
Xa xưa ký ức chợt vây hồn người.
01/10/2010
Ngọc Mai
NHỚ XÓM CHÀI
Ai về bên ấy cho tôi gởi
Một chút tình tôi với xóm chài
Phố lá đã vui ngày hội mới
Thương làng lạc bước giữa chiều hoa (*)
Đông Bắc Hoa Kỳ 1/2005
Ngọc Mai
*.các con sẽ là niềm tự hào cho quê hương.
----
GÍO THU
Gió đưa khúc nhạc trên cao
Người đi xa xứ thấy nao nao lòng
Gió thu gõ nhẹ vào lòng
Chạnh lòng thương nhớ những người quê xưa
Đông bắc Hoa Kỳ Thu 2010
Ngọc Mai
MƯA THU
Trời thu sao nặng mưa rơi?
Thương con phố nhỏ rối bời mưa bay
Nhớ người xếp lá thu dày
Xa xưa ký ức chợt vây hồn người.
01/10/2010
Ngọc Mai
NHỚ XÓM CHÀI
Ai về bên ấy cho tôi gởi
Một chút tình tôi với xóm chài
Phố lá đã vui ngày hội mới
Thương làng lạc bước giữa chiều hoa (*)
Đông Bắc Hoa Kỳ 1/2005
Ngọc Mai
----
(*) tuyết rơi như hoa
(*) tuyết rơi như hoa
----
ĐẦU ĐÔNG
Màu lá vườn xưa còn vương mãi
Lá vàng níu giữ bước chân ai
Đất Bắc nắng nhoè tim se lạnh
Ngày đông xa xứ tuyết trắng đầu
Đầu đông Đông Bắc Hoa Kỳ 5/11/2010
Ngọc Mai
ĐÊM KHÔNG TRĂNG
Trăng về nơi an nghĩ
Cây không bóng về đêm
Một mình trôi đất khách
Nhớ quê hồn dâng thêm.
Đông Bắc US 9/11/2010
Ngọc Mai
HỒN QUÊ
Rời quê ra phố lâu rồi
Yêu thương phố mới bồi hồi quê xa
Dù nay thơm ngát cơm gà
Nhớ sao cơm sắn đậm đà hồn quê.
Cảm xúc qua bài thơ HỒN QUÊ anh Tấn On Đà Lạt
Đông Bắc Hoa Kỳ đêm mưa 7/14/2010
Ngọc Mai
CHIỀU XA
Đong đưa chiếc lá
trời se lạnh
Hạt nắng vàng
vướng lại giữa chiều rơi
Chàng lữ khách tha hương lòng quặn thắt
Thương yêu lắm
ngày thu xưa Đà lạt
Gió trời đông (*)
hôn mắt môi ven rừng
và hàng thông
trãi dài ven thung lũng
Bên hồ chiều
gợn sóng xoa xao
Đã bao lần
vui cùng thu núi Ngự
Cồ thành xưa
di tích đã bạc màu
Huế của ai
hay Huế của mưa ngâu
Thương chút Huế
gói tròn trong giấc mộng
Đông Bắc(**) vào thu
Đà Nẵng lại vào đông
Hạt nắng xót
chiều xa
nhớ ngày đông Đà Nẵng
Sông Hàn xưa
đục ngầu sau lũ dữ
Mẹ hao gầy
thương nhớ đứa con xa
Rời quê mẹ
thêm một mùa thu nữa
Hạt mưa hồng
hôn mẹ dáng gầy khô
Tôi
lữ khách phong ba nơi đất lạ
Đất quê nhà
càng nhớ lại càng xa.
Đông Bắc Hoa Kỳ 11/2010
Ngọc Mai
ĐẦU ĐÔNG
Màu lá vườn xưa còn vương mãi
Lá vàng níu giữ bước chân ai
Đất Bắc nắng nhoè tim se lạnh
Ngày đông xa xứ tuyết trắng đầu
Đầu đông Đông Bắc Hoa Kỳ 5/11/2010
Ngọc Mai
ĐÊM KHÔNG TRĂNG
Trăng về nơi an nghĩ
Cây không bóng về đêm
Một mình trôi đất khách
Nhớ quê hồn dâng thêm.
Đông Bắc US 9/11/2010
Ngọc Mai
HỒN QUÊ
Rời quê ra phố lâu rồi
Yêu thương phố mới bồi hồi quê xa
Dù nay thơm ngát cơm gà
Nhớ sao cơm sắn đậm đà hồn quê.
Cảm xúc qua bài thơ HỒN QUÊ anh Tấn On Đà Lạt
Đông Bắc Hoa Kỳ đêm mưa 7/14/2010
Ngọc Mai
CHIỀU XA
Đong đưa chiếc lá
trời se lạnh
Hạt nắng vàng
vướng lại giữa chiều rơi
Chàng lữ khách tha hương lòng quặn thắt
Thương yêu lắm
ngày thu xưa Đà lạt
Gió trời đông (*)
hôn mắt môi ven rừng
và hàng thông
trãi dài ven thung lũng
Bên hồ chiều
gợn sóng xoa xao
Đã bao lần
vui cùng thu núi Ngự
Cồ thành xưa
di tích đã bạc màu
Huế của ai
hay Huế của mưa ngâu
Thương chút Huế
gói tròn trong giấc mộng
Đông Bắc(**) vào thu
Đà Nẵng lại vào đông
Hạt nắng xót
chiều xa
nhớ ngày đông Đà Nẵng
Sông Hàn xưa
đục ngầu sau lũ dữ
Mẹ hao gầy
thương nhớ đứa con xa
Rời quê mẹ
thêm một mùa thu nữa
Hạt mưa hồng
hôn mẹ dáng gầy khô
Tôi
lữ khách phong ba nơi đất lạ
Đất quê nhà
càng nhớ lại càng xa.
Đông Bắc Hoa Kỳ 11/2010
Ngọc Mai
©
Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật lại ngày 21.7.2015
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Bắc Mỹ ngày 28.12.2010
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét