Home
» Thư viện thơ
» Em giờ như hoa nở về đêm/ Thơ viết tặng người dở một cuộc chơi – Huy Uyên (Đà Nẵng)
Em giờ như hoa nở về đêm/ Thơ viết tặng người dở một cuộc chơi – Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015
Em trong ta ly rượu
cuối cùng
giọt lệ buồn nào khi
em đưa tiễn
về bên người chôn vội
mối tình câm
em quay mặt đợi ai
chưa thấy đến.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tên
thật Lê Sinh
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
EM GIỜ NHƯ HOA NỞ VỀ
ĐÊM
Em trong ta ly rượu
cuối cùng
giọt lệ buồn nào khi
em đưa tiễn
về bên người chôn vội
mối tình câm
em quay mặt đợi ai
chưa thấy đến.
Trong mắt em giọt sầu
thoáng hiện
ta cạn này nuốt cay
đắng làm vui
mai đời em mây rừng
gió biển
mối tình xưa trôi
giấc mộng qua rồi.
Còn lại ai bên em đêm
nay
lúng liếng để người
thay hẹn ước
rót cho ta ly cuối
thật đầy
môi hôn sao lòng cay
xót.
Thôi em ta đời dong
ruổi
còn gì đâu hẹn một
ngày về
hào quang xưa giờ
bóng tối
nữa đêm đi lặng gọi
hoang mê.
Chắc gì ta còn ở lại
tim em
hay đã trao cho người
từ bên ấy
thôi tình ta vôi bạc
trắng xa quên
đò qua sông quên rồi
mái đẩy.
Em còn trong ta ly
rượu đắng
cạn đi em lần gặp sau
cùng
bao lần mắt môi người
còn đọng
để ta về dấu kín mối
tình chung.
Ta nhớ em đường chiều
màu áo
qua đi rồi mùa cưới
năm xưa
em bỏ lại cho ta trời
mây bão
để hẹn hò chi hỏi em
đã về chưa.
Em vui không trùng
bẩy dân gian
ta xa xót đời qua đêm
rượu đắng
ngũ đi thôi ơi cổ
tích buồn
ngoài trời lệ mưa rơi
nhiều lắm.
Ta đếm bước từng
phiến sầu cổ lụy
em như loài hoa nở
trong đêm
đường trần dài mấy bờ
cách trở
rượu có say ta, có
thấm môi mềm
đêm nay thôi ta đã
mất em.
THƠ VIẾT TẶNG NGƯỜI
DỞ MỘT CUỘC CHƠI
Ta từng giang hồ rút
gươm nữa võ
lòng bỗng quạnh hiu
đứt gánh nữa đường
đã gãy cánh giữa trời
dông bão
lìa xót đau tang chế
quê hương.
Từ độ ta xa đồng đội
chiến trường
còn lại chăng tóc xưa
đã trắng
quạnh hiu người cháy
rĩ vết thương
thân xác tật nguyền
cầm nổi đau trong ta
rát bỏng.
Đồng-đội cũ một thời
vĩnh biệt
súng gươm hề mặt trận
binh đao
ai cô đơn đêm ngày
nằm chết
súng trên tay ngắm
bắn quân thù.
Bạn bè quê quán bỏ
giấc mơ
em ngơ ngác mẹ già
mắt lệ
người yêu sau xe tang
đưa tiễn u sầu
bụi gió lấp đầy tràn
quanh nghĩa địa.
Đã mấy mươi năm hận
thù tang chế
người chết đi chôn
kín mộng sông hồ
hồn đi về đâu
hay còn phiêu khuất
bên trời còn tiếng
gọi ai nghe!
Thơ tôi viết đau
thương tặng người
đồng đội cũ nát tan
xương lá mục
đành bỏ lại người dỡ
một cuộc chơi
đâu đây bổng vạn ngàn
tiếng khóc.
Sá chi gươm cùn rút
ra khỏi vỏ!!!
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 16.7.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
________________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét