Chùm thơ 4 viết về Mẹ của Dung Thị Vân (TP.HCM)
Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015
Còn giây phút cuối -
trong thiên địa Xác mẹ nằm kia cõi đoạn trường Lòng đau con chảy về phương tận Đón gió mùa phai trải cuối lòng
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Dung Thị Vân
Bút danh Lan Chi, Dung Vân
(HV
Hội Nhà văn TP.Hồ Chí Minh)
ĐT: 0903 37 22 19
Email:dungthivan11012012@gmail.com
_____
Dung Thị Vân
ĐT: 0903 37 22 19
Email:dungthivan11012012@gmail.com
_____
Dung Thị Vân
HƯƠNG ÁNG MÂY
Mẹ ơi
Sắp đến giờ di quan
Con quặn từng khúc ruột
Con mất mẹ thật rồi
Áo trắng đọng lễ nghi
Còn giây phút cuối - trong thiên địa
Xác mẹ nằm kia cõi đoạn trường
Lòng đau con chảy về phương tận
Đón gió mùa phai trải cuối lòng
Con vịn một trời
- đau trăm nẻo
Chẳng ai thay được bóng mẹ già
Không ai thay được
- con tim mẹ
Sắp đến giờ di quan
Con quặn từng khúc ruột
Con mất mẹ thật rồi
Áo trắng đọng lễ nghi
Còn giây phút cuối - trong thiên địa
Xác mẹ nằm kia cõi đoạn trường
Lòng đau con chảy về phương tận
Đón gió mùa phai trải cuối lòng
Con vịn một trời
- đau trăm nẻo
Chẳng ai thay được bóng mẹ già
Không ai thay được
- con tim mẹ
Mảnh trời này
Đang vò nát trái tim con
Lệ tràn tiễn mẹ hoen môi mắt
Mẹ ơi thôi nhé biệt muôn trùng
Đang vò nát trái tim con
Lệ tràn tiễn mẹ hoen môi mắt
Mẹ ơi thôi nhé biệt muôn trùng
Ngày mai
- con đứng bên nhang ảnh
- con đứng bên nhang ảnh
NGÀY CỦA MẸ
Là hai tháng - hai ngày mẹ mất
Tháng ba buồn khóc mẹ đến hôm nay
Mẹ về đâu mà biền biệt nước non này
Thương tiếc quá mẹ ơi lòng muôn mảnh
Mẹ ra đi cả đất trời neo quạnh
Nắng rát cô đơn bùng sợi tím ven đồi
Cỏ cũng xanh xao bật mầm đau sốt úa
Đất cũng thở than nứt nẻ vết hạn trời
Ngày của mẹ
Bây giờ con đã hết
Những thương yêu ngoặc ký ức vuông tròn
Đóa hoa tươi giờ ghép cùng nhang khói
Mẹ có về không miền miên tịnh vĩnh hằng
Ngày của mẹ
Còn tấm hình - con với mẹ
Giờ đã thành cổ tích mẹ kể xưa
Bạch nguyệt đêm nay
Thiên hà huyền loang tận
Vũ trụ này
Ngàn tiếng nấc bật cùng con
Dung Thị Vân
Là hai tháng - hai ngày mẹ mất
Tháng ba buồn khóc mẹ đến hôm nay
Mẹ về đâu mà biền biệt nước non này
Thương tiếc quá mẹ ơi lòng muôn mảnh
Mẹ ra đi cả đất trời neo quạnh
Nắng rát cô đơn bùng sợi tím ven đồi
Cỏ cũng xanh xao bật mầm đau sốt úa
Đất cũng thở than nứt nẻ vết hạn trời
Ngày của mẹ
Bây giờ con đã hết
Những thương yêu ngoặc ký ức vuông tròn
Đóa hoa tươi giờ ghép cùng nhang khói
Mẹ có về không miền miên tịnh vĩnh hằng
Ngày của mẹ
Còn tấm hình - con với mẹ
Giờ đã thành cổ tích mẹ kể xưa
Bạch nguyệt đêm nay
Thiên hà huyền loang tận
Vũ trụ này
Ngàn tiếng nấc bật cùng con
Dung Thị Vân
MẸ ĐI ĐEM CẢ TRỜI CỔ
TÍCH
Nhớ mẹ tâm dòng thơ quặn nhói
Tang lòng đau đớn quá mẹ ơi
Vết thương không xước mà máu chảy
Lệ rỏ trong tim quyện mấy đồi
Nhớ thương – thương
tiếc bao đêm trắng
Khóc mẹ nghìn thu cạn suối vàng
Từ đây – vĩnh mãi không còn thấy
Mẹ đã tàn thiêng cõi địa đàng
Khóc mẹ nghìn thu cạn suối vàng
Từ đây – vĩnh mãi không còn thấy
Mẹ đã tàn thiêng cõi địa đàng
Một trăm ngày khóc
trong tang mẹ
Áo trắng đọng thâu gót con về
Mẹ đi đem cả trời cổ tích
Ru giấc mơ nồng con đêm mê
Áo trắng đọng thâu gót con về
Mẹ đi đem cả trời cổ tích
Ru giấc mơ nồng con đêm mê
Chiếu trải hiên trời
– đom đóm bay
Yên tịnh từ đây – trả kiếp này
Nghìn năm nắng trải vàng nguyệt quế
Mẹ về miên tận chốn Bồng Lai.
Dung Thị Vân
Yên tịnh từ đây – trả kiếp này
Nghìn năm nắng trải vàng nguyệt quế
Mẹ về miên tận chốn Bồng Lai.
Dung Thị Vân
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 17.7.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét