Thư gửi người tình cũ – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015
Xao lòng chi ngày mới quen nhau
đi bên nhau đường khuya đèn vàng ngã bóng
bước chân xưa giờ ở phương nào
tiếng cười xưa còn buồn thâu phố vắng.
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tên
thật Lê Sinh
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
THƯ GỬI NGƯỜI TÌNH
CŨ
(gởi H. ở
Pennsyl)
1-
Xao lòng chi ngày mới
quen nhau
đi bên nhau đường
khuya đèn vàng ngã bóng
bước chân xưa giờ ở
phương nào
tiếng cười xưa còn
buồn thâu phố vắng.
Em phụ tình tôi qua
sông chim sáo
bao năm rồi mỏi cánh
phương trời
ở bên ấy em còn
thương nhớ
quê nhà giờ lẻ bóng
Việt Nam ơi!
Ơi em ngày vui cũ đâu
còn
đêm đêm treo tim đầu
dốc đá
một thời dĩ vảng với
tóc xanh
buốt giá mòn đời theo
từng góc phố.
Thế mà em bỏ xa tôi
biền biệt
vầng trăng quê ngày
ấy tôi chờ
đợi người về lớn ròng
con nước
vàng vỏ tim ai từng
buổi chiều đi.
Em có về cho kịp buổi
trăng khuya
bao tháng năm rồi mòn
mỏi
mây bay qua có thấy
bóng theo về
tuồng như bên trời
còn nghe tiếng gọi.
Em đi với mùa vàng
thuở ấy
thôi đã bao nhiêu năm
xa tìm
cùng ngọn đèn khuya
chờ đợi
trong quán rượu nghèo
cay xót trong đêm.
2-
Có lẻ mười năm không
gặp lại
từ em tay vẩy ở sân
bay
dấu kín trong tim
người tê tái
trên cao ngơ ngẫn đám
mây trời.
Từ em đi ở lại mình
tôi
tháng năm bước quanh
người quanh quẩn
dấu buồn chi ở chốn
xa xôi
ký-ức mòn chết theo
ngày tháng.
(Bao năm qua rồi quên
súng đạn
em về rộn rả khắp
thôn làng
lung linh đèn dầu nhà
ai sáng
nước mắt chiều em có
rưng rưng.)
Có phải mắt em đọng
nổi buồn
xa nhau nước mấy mùa
trong đục
ngày xưa cũ trao ai
nụ hôn
dấu kỹ niệm chôn sâu
vào ký ức.
3-
Em có trải trời chiều
bên ấy
có thương nhớ cũ
những con đường
những lần cầm tay
không nói
mà lòng xa xót khúc
tơ vương.
Nặng lòng chi em vội
qua sông
đưa em đi tôi quạnh
hiu từ thuở
suốt đời tôi cứ mãi
đi tìm
mái chèo đã bỏ thuyền
từ đó.
Ngày em đi pháo cầm
canh chiến địa
thương hoài cho đất
nước điêu linh
dặm đường cũ em tay
bồng tay bế
vượt đại dương xanh
một bước theo chồng.
Tôi quê hương bom đạn
mù tăm
ngậm ngùi trông theo
không nói được
đành mang theo trọn
bước đường trần
hỏa châu súng trận
bay vèo muốn khóc.
Mưa nắng bao mùa liêu
xiêu phiêu bạt
nhiều khi mong đón
đợi em về
về rồi đi thôi coi em
như đã mất
chôn dấu tích người ở
nghĩa trang quê.
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 17.6.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét