Một mình với Thạch Hãn/ Bên sông Trà Khúc – Thơ Huy Uyên (Đà Nẵng)
Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015
Bỏ lại nổi buồn bên
sông Thạch Hãn
hai bờ xa Ái Tử, Nhan
Biều
từ độ xuôi Nam xa
người mưa nắng
nước trôi đâu bỏ
Quảng Trị hắt hiu .
Thông tin cá
nhân: (VanDanViet)
Tên
thật Lê Sinh
Địa
chỉ: 112/51 Trần cao Vân TP.
Đà Nẵng, Vietnam.
ĐT:
0903583673
Email: lesinh.lesinh@yahoo.com
_____
MỘT MÌNH VỚI THẠCH
HÃN
Bỏ lại nổi buồn bên
sông Thạch Hãn
hai bờ xa Ái Tử, Nhan
Biều
từ độ xuôi Nam xa
người mưa nắng
nước trôi đâu bỏ
Quảng Trị hắt hiu .
Những ngôi mộ gió
cạnh đền đài
đã qua một thời điêu
linh quê nhà khốn khổ
đạn bom từ đất nước
chia hai
từng đoàn lính qua
sông đêm bảo tố.
Phía Tây, Nam Lào trở
gió
nắng xiên khoai phơi
trắng ruộng đồng
và người cũng đi lâu
rồi từ đó
để tôi ngày ngày chờ
đợi bên sông .
Đau thương đạn bom
cháy nổ chiến trường
con sông ngập đầy
thây lính trận
mới đó qua rồi mấy
mươi năm
dấu vào lòng bao
nhiêu cay đắng.
Bên kia bờ tiếng
chuông Sắc Tứ
đọng trong chiều
khuất bóng hoàng hôn
vườn sắn ngô còn
nhuốm màu tang chế
mồ chôn xưa ấm lạnh
vạn linh hồn.
Và Quảng Trị ngày về
thuyền chiều trôi
ngược xuôi từ độ
ngày em đưa tay vẫy
ra đi
tôi thả buồn tôi theo
con nước chảy.
Tháng ngày bến xe, ga
xe lửa
tim thắt co từng đoạn
hồi còi
người hẹn một lần về
Quảng Trị
để gom tình xưa hai
bóng chung đôi.
Đường quanh co thơ
thẩn xóm chài
bao năm quên rồi thả
lưới
kinh hoàng xưa
mùa-đỏ-lửa-72
xót phận người đạn
bom chìm nổi.
Chiều nay ngồi bên
sông đầy nhớ
sao người đi lâu quá
chưa về
tiếng gội đò nghe
buồn hiu hắt
người ơi người giờ đã
sang chưa?
BÊN SÔNG TRÀ KHÚC
Chiều chảy về đâu
sông Trà
thuyền lưới cá mái
chèo trôi êm ả
gió ngược dòng,chải
tóc em xa
phía núi Long Đầu đậm
đầy thương nhớ.
Phố đèn giăng ngang
chợ
quán rượu nghèo khách
vắng thêm buồn
quặn lòng khúc bên
bồi lỡ
tiếng chuông xa đổ
tím hoàng hôn.
Gởi sầu về Cổ Lũy cô
thôn
sóng bờ lên thuyền
chì làng mạc
thành quách xưa máu
nhuộm trong hồn
nơi ngày cũ điệu
Champa đền tháp.
Sầu bao đời đám dân
chài đơn độc
ngậm ngùi xưa xóm
vắng mồ côi
hàng cây chiều nhớ ai
muốn khóc
về Quảng Ngãi người
đã đi rồi.
Lạnh bóng chiều chờ
đợi ai về
mùa đông lay hoa lau
đầu núi
bếp lửa hồng cháy đỏ
miền quê
ngõ lá phơi đầy quanh
bóng tối.
Đêm có lạnh sắt tình
con gái
người đàn bà dấu buồn
trong tim
khói vương lên cay
hai mắt đỏ
mùa đi quạnh vắng mấy
bờ nương.
Hạnh phúc chao vàng
kín đời cây
giấc mơ đêm trở về
vội vã
em gái quê nghèo rưng
gió bay
chầm chậm bước cùng
đông lạnh giá.
Em hoang mê hồng lên
hai má
đêm pha nghiêng
"quán trọ Jamaica"(*)
hoa dã quỳ vàng rơi
lay cùng gió
đồi xưa xưa Quảng Ngãi
đợi em về.
Bếp đêm đông ấm bụng
chén rượu ngô
tiếng khèn đêm xa đâu
vọng lại
Quảng Ngãi nhớ ai mà
nước chia bờ
em đi tím cả đời con
gái
Bềnh bồng mây trời
pha tuyết trắng
nắng bên hiên rót nhẹ
tơ vàng
những cơn mưa phùn
rơi
bên thềm lắng đọng
hỏi bao giờ em tới
chở tôi sang.
Sân ga chia tay em mờ
sương
cầm tay hôn môi người
yêu dấu
mùa đông qua lặng lẻ
hơi buồn
mái lá quán nghèo rớt
lòng tiếc nhớ.
Mây sương trời, nước
dòng sông lảng đảng
người đi đâu để Quảng
Ngãi đợi chờ
xa hết rồi con đường
chiếc bóng
bên sông Trà tôi lòng
dạ ngẫn ngơ.
(mong)
----
(*)Jamaica
Inn
----
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Đà Nẵng ngày 23.6.2015
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét