Sông Kôn chiều cuối năm (2) – Thơ “liên danh” của Sông Kôn & Nhật Lệ
Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015
Nhớ
về con sông quê hương, tôi có viết bài thơ Sông Kôn chiều cuối năm đã đăng trên
trang thơ Lục bát Việt Nam. Ngay hôm sau có những bài thơ cảm nhận của một
người con gái Bến Tre, khiến tôi đặng chẳng đừng mà viết thơ đáp lễ. Nếu đem
những bài thơ đó kết nối lại với nhau cũng có thể trở thành một bài thơ nhiều
tác giả kiểu bài thơ “Lục bát Tình” năm xưa. Nhưng Lục Bát Tình có đến những
132 tác giả mà mỗi tác giả chỉ góp 2 câu Lục Bát, còn bài thơ “liên danh” này
mỗi tác giả đã góp hẳn vài bài thơ. Được phép của Đồng tác giả, xin chép lại
bài thơ để hầu Bạn đọc coi chơi vào những ngày nghỉ cuối tuần.
Thông
tin cá nhân: (VanDanViet)
Tác
giả Nguyễn Đình Trọng
Bút
danh Sông Kôn
Sống
và làm việc ở Sài Gòn.
ĐT:
01233123789
Email: tucchip@gmail.com
_____
Thông
tin cá nhân2: (VanDanViet)
Tác
giả Võ Thị Nhật Lệ
Địa
chỉ: Bình Đại Bến Tre
Blog:
http//facebook.com/nhatlebentre
ĐT:
0975 458 399
Email: banglangq75@yahoo.com
Nhớ về con sông quê
hương, tôi có viết bài thơ Sông Kôn chiều cuối năm đã đăng trên trang thơ Lục
bát Việt Nam. Ngay hôm sau có những bài thơ cảm nhận của một người con gái Bến
Tre, khiến tôi đặng chẳng đừng mà viết thơ đáp lễ. Nếu đem những bài thơ đó kết
nối lại với nhau cũng có thể trở thành một bài thơ nhiều tác giả kiểu bài thơ
“Lục bát Tình” năm xưa. Nhưng Lục Bát Tình có đến những 132 tác giả mà mỗi tác
giả chỉ góp 2 câu Lục Bát, còn bài thơ “liên danh” này mỗi tác giả đã góp hẳn
vài bài thơ. Được phép của Đồng tác giả, xin chép lại bài thơ để hầu Bạn đọc
coi chơi vào những ngày nghỉ cuối tuần.
SÔNG KÔN CHIỀU CUỐI
NĂM
Trở về gặp lại sông Kôn
Nhìn sông khô cạn bồn chồn ruột gan
Ngày xưa anh đón em sang
Con đò như vạt nắng tràn trên sông.
Nước xuôi nay đã chặn dòng
Cá tôm đâu nữa mà mong nước về
Gió chiều ràn rạt qua đê
Thổi bay xao xác cơn mê sang giàu!
Sông xanh nay đã chuyển màu
Giàu sang thải xả nào dầu nào gas
Chợt buồn cánh trắng bay qua
Thân cò lận đận như là… trong mơ
Tìm về ký ức tuổi thơ
Ngàn dâu xanh mướt đôi bờ mênh mang
Chẳng còn chút bóng tằm tang
Con tằm đành bỏ xóm làng mà thôi!
Sông Kôn hết lở hết bồi
Nhớ em bên ấy đứng ngồi chờ mong
Xắn quần bì bõm qua sông
Nhìn sông trơ đáy mà không muốn về…
Có người con gái Bến Tre
Trách ai sao nỡ u mê… bồn chồn
Anh về chi nữa Sông Kôn
Cho lòng nhung nhớ cho hồn ngẩn ngơ?
Anh đi bỏ lại trời thơ
Tằm dâu héo úa đợi chờ bao năm.
Sao anh chẳng một lần thăm
Đò xưa bến hẹn ôm cầm sang ngang?
Phải nào ôm mộng giàu sang
Bỡi anh cánh gió bạt ngàn bóng câu!
Nay về thăm lại vườn dâu
Thềm hoang cỏ úa… còn đâu mà về
Quê hương như có… bùa mê
Người ơi, xin chẳng trách chê làm gì!
Ai về Bình Định thì đi
Kẻo không mai mốt nhiều khi… lạc đường!
Tằm còn biết nhả tơ vương
Người đi muôn nẻo nhớ thương tìm về
Chỉ vì hình bóng làng quê
Dẫu là Nẫu bỏ lời thề… sang ngang
Phải đâu ôm mộng giàu sang
Thương câu Lục Bát đa đoan vơi đầy.
Sơn cùng thủy tận chốn này
Non xanh nước biếc bao ngày đẹp thêm
Về thăm xứ Nẫu quê em
Nẫu ơi, thương nhớ mà tìm… Sông Kôn!
Con người, hết dại nên khôn
Nhớ về quê cũ, bồn chồn mà đi:
Anh ra Bình Định làm chi
Quê thì xa lắc, người thì xa lơ
Bến Tre xanh thắm trời mơ
Dòng sông nghiêng bóng trăng chờ cố tri!
Tương tư mấy nhánh xuân thì
Lối xưa biền biệt người đi chưa về
Còn thương nhớ mảnh tình quê
Thăm người em nhỏ tóc thề Bến Tre…
Dẫu qua trăm núi ngàn khe
Chi bằng hò hẹn mà về nơi đây
Ngày Xuân là dịp đi Tây…
Sơn Khê Thiên Ấn ngất ngây cuộc đời!
Bạn thơ thôi thúc gọi mời
Nôn nao mình lại nhận lời… đi Tây…
Sơn Nam Hải Bắc là đây
Cùng hồ Bán Nguyệt đong đầy trong tim.
Nhớ về Bình Đại quê em
Lại đi xứ Nẫu mà tìm… Tây Sơn!
Dông dài xin tỏ nguồn cơn
Chúc Người Bình Đại vui hơn mọi ngày!
Núi non ngàn dặm trời mây
Trùng dương thương nhớ về Tây… làm gì?
Bến mơ vọng hướng chim đi
Đêm xuân lệ đẫm bờ mi u hoài
Biển sầu tím ngắt mây bay
Hàng dương lơi lả cơn say mơ màng
Sóng xanh trải lụa trăng loang
Sao rơi từng nhánh dệt màng long lanh
Mờ hơi sương hạt mong manh
Vầng trăng rụng xuống dòng tranh tuyệt vời
Thuyền tình neo bến xa khơi
Hải âu cánh mỏng cuối trời bơ vơ
Mấy trăng đợi, mấy trăng chờ
Mà sao bến mộng mịt mờ nẻo xa…
Em về Bình Đại quê cha
Nhớ người em gái hiền hòa Bến Tre!
Anh ra Bình Định thăm quê
Yêu sao xứ Nẫu, nên mê nước Dừa
Ơ kìa, tham lạ lùng chưa
Đã vừa ngọt nước lại vừa cơm ngon!
Lạ chưa! Em cứ xinh giòn
Khiến bao lãng tử vẫn còn… đảo điên!
Cho lòng say ngả say nghiêng
Sông trôi quạnh quẽ. Niềm riêng chòng chành!
Em ca bài Lá trầu xanh
Bâng khuâng lại muốn mình thành… cây cau
Cau trầu vẫn lại bên nhau
Ngẩn ngơ bao kẻ với màu thanh thiên …
Sông Kôn & Nhật Lệ
----
* Nẫu: Phương ngữ của các tỉnh Nam Trung bộ,
Danh từ nhân xưng, ngôi thứ ba chỉ số nhiều.
----
Trở về gặp lại sông Kôn
Nhìn sông khô cạn bồn chồn ruột gan
Ngày xưa anh đón em sang
Con đò như vạt nắng tràn trên sông.
Nước xuôi nay đã chặn dòng
Cá tôm đâu nữa mà mong nước về
Gió chiều ràn rạt qua đê
Thổi bay xao xác cơn mê sang giàu!
Sông xanh nay đã chuyển màu
Giàu sang thải xả nào dầu nào gas
Chợt buồn cánh trắng bay qua
Thân cò lận đận như là… trong mơ
Tìm về ký ức tuổi thơ
Ngàn dâu xanh mướt đôi bờ mênh mang
Chẳng còn chút bóng tằm tang
Con tằm đành bỏ xóm làng mà thôi!
Sông Kôn hết lở hết bồi
Nhớ em bên ấy đứng ngồi chờ mong
Xắn quần bì bõm qua sông
Nhìn sông trơ đáy mà không muốn về…
Có người con gái Bến Tre
Trách ai sao nỡ u mê… bồn chồn
Anh về chi nữa Sông Kôn
Cho lòng nhung nhớ cho hồn ngẩn ngơ?
Anh đi bỏ lại trời thơ
Tằm dâu héo úa đợi chờ bao năm.
Sao anh chẳng một lần thăm
Đò xưa bến hẹn ôm cầm sang ngang?
Phải nào ôm mộng giàu sang
Bỡi anh cánh gió bạt ngàn bóng câu!
Nay về thăm lại vườn dâu
Thềm hoang cỏ úa… còn đâu mà về
Quê hương như có… bùa mê
Người ơi, xin chẳng trách chê làm gì!
Ai về Bình Định thì đi
Kẻo không mai mốt nhiều khi… lạc đường!
Tằm còn biết nhả tơ vương
Người đi muôn nẻo nhớ thương tìm về
Chỉ vì hình bóng làng quê
Dẫu là Nẫu bỏ lời thề… sang ngang
Phải đâu ôm mộng giàu sang
Thương câu Lục Bát đa đoan vơi đầy.
Sơn cùng thủy tận chốn này
Non xanh nước biếc bao ngày đẹp thêm
Về thăm xứ Nẫu quê em
Nẫu ơi, thương nhớ mà tìm… Sông Kôn!
Con người, hết dại nên khôn
Nhớ về quê cũ, bồn chồn mà đi:
Anh ra Bình Định làm chi
Quê thì xa lắc, người thì xa lơ
Bến Tre xanh thắm trời mơ
Dòng sông nghiêng bóng trăng chờ cố tri!
Tương tư mấy nhánh xuân thì
Lối xưa biền biệt người đi chưa về
Còn thương nhớ mảnh tình quê
Thăm người em nhỏ tóc thề Bến Tre…
Dẫu qua trăm núi ngàn khe
Chi bằng hò hẹn mà về nơi đây
Ngày Xuân là dịp đi Tây…
Sơn Khê Thiên Ấn ngất ngây cuộc đời!
Bạn thơ thôi thúc gọi mời
Nôn nao mình lại nhận lời… đi Tây…
Sơn Nam Hải Bắc là đây
Cùng hồ Bán Nguyệt đong đầy trong tim.
Nhớ về Bình Đại quê em
Lại đi xứ Nẫu mà tìm… Tây Sơn!
Dông dài xin tỏ nguồn cơn
Chúc Người Bình Đại vui hơn mọi ngày!
Núi non ngàn dặm trời mây
Trùng dương thương nhớ về Tây… làm gì?
Bến mơ vọng hướng chim đi
Đêm xuân lệ đẫm bờ mi u hoài
Biển sầu tím ngắt mây bay
Hàng dương lơi lả cơn say mơ màng
Sóng xanh trải lụa trăng loang
Sao rơi từng nhánh dệt màng long lanh
Mờ hơi sương hạt mong manh
Vầng trăng rụng xuống dòng tranh tuyệt vời
Thuyền tình neo bến xa khơi
Hải âu cánh mỏng cuối trời bơ vơ
Mấy trăng đợi, mấy trăng chờ
Mà sao bến mộng mịt mờ nẻo xa…
Em về Bình Đại quê cha
Nhớ người em gái hiền hòa Bến Tre!
Anh ra Bình Định thăm quê
Yêu sao xứ Nẫu, nên mê nước Dừa
Ơ kìa, tham lạ lùng chưa
Đã vừa ngọt nước lại vừa cơm ngon!
Lạ chưa! Em cứ xinh giòn
Khiến bao lãng tử vẫn còn… đảo điên!
Cho lòng say ngả say nghiêng
Sông trôi quạnh quẽ. Niềm riêng chòng chành!
Em ca bài Lá trầu xanh
Bâng khuâng lại muốn mình thành… cây cau
Cau trầu vẫn lại bên nhau
Ngẩn ngơ bao kẻ với màu thanh thiên …
Sông Kôn & Nhật Lệ
----
* Nẫu: Phương ngữ của các tỉnh Nam Trung bộ,
Danh từ nhân xưng, ngôi thứ ba chỉ số nhiều.
----
Email: tucchip@gmail.com
ĐT:
01233 123 789
©
Tác giả giữ bản quyền.
.
Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.HCM ngày 10.8.2013
Xin
Vui Lòng Ghi Rõ Nguồn VanDanViet Khi
Trích Đăng Lại.
_______________________________________________ Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét