Mùa thương/ Lời của đêm – Thơ Diệu Thoa
Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015
Có những điều bừng thức giữa đêm
Ta hiểu trái tim lúc này rất thật
Chẳng toan tính trước khóc, cười, được, mất
Buồn vui kia trả lại hết cho ngày
Tên thật: Đặng Diệu Thoa
Nghề nghiệp: Giáo viên
Hiên sống và giảng dạy tại TP.Ninh Bình
Email: dangdieuthoa@yahoo.com.vn
_____
Hạ treo lửa trên cao
Vai trần cha nắng tì
rát bỏng
Mũi chân hướng về nơi
ngược sóng
Chông chênh phía
chẳng là nhà
Bao luống cày dệt
hình giấc mơ cha
Luống cày nào sơ
sinh, luống cày nào không tuổi?
Mồ hôi rụng chát chao
sương muối
Ủ mầm phiến nõn mùa
con
Tiếng vạc xoáy đêm
mòn
Cánh cò chập chờn
nhịp võng
Hạt chín mẩy cựa mình
rơi tiếng khóc
chào đời,
xé toạc hừng đông
Đón mát lạ viển vông
Con - đọt cây khát
khao nắng mới
thoát ly nguồn cội,
lạc dần kí ức mùa
qua…
Phía chẳng là nhà
Cha gom nhặt hạt
giống mùa sau nữa
Gió trằn trọc đêm
thâu bên cửa
Tiếng ru cội rễ vọng
về
Bầm dập mùa dông,
Oặt mềm phế tích
Héo rũ gọi con về
Miền cha
gốc cũ
Bâng khuâng
Mùa thương
Mông lung
Nẻo gió…
LỜI CỦA ĐÊM
Có những điều bừng
thức giữa đêm
Ta hiểu trái tim lúc
này rất thật
Chẳng toan tính trước
khóc, cười, được, mất
Buồn vui kia trả lại
hết cho ngày
Ta ru nụ cười bằng
nước mắt đắm say
Mùa thu đi qua sắc
vàng ở lại
Mê mụ xưa gọi vầng
trăng con gái
Thoát thai từ nụ hôn rằm
Thoát thai từ nụ hôn rằm
Ta hẹn hò điều tận
phía xa xăm
Cho khuya nay, khuya
sau và biết còn bao nhiêu khuya nữa,…
Chỉ e sợ mùa thu thất
hứa
Đâu thể tìm nhau khi
hương ấm đã thay mùa
Gió đã khi nào ngưng
thổi phía sau chưa?
Sao tim mãi ríu ran
lời trần tình của đất
Sông mang vào thu sắc
nồng hương cỏ mật
Vắt kiệt dòng vun con
sóng mênh mang
Lời giữa khuya ơi sao
quá đỗi dịu dàng
Dụ chân trần ta đắm
mê miền cổ tích
Tim loạn lạc giữa đôi
bờ thuận nghịch
© Tác giả giữ bản quyền. . Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ TP.Ninh Bình ngày 12.5.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại.
_______________________________________________
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét